Nhan Minh Đào bắt tay Tống Dật Bình, đáp qua loa: “Nhan Minh Đào”, thèm để ý đến Tống Dật Bình nữa, sang hỏi Nhan Như Ý: “Có xe ?”
Nhan Như Ý: “Không , xe để ở cổng Đại viện quân khu .”
Nhan Minh Đào vỗ vỗ yên xe : “Lên .”
Nhan Như Ý nghĩ cô cùng Tống Dật Bình, nếu cô bỏ Tống Dật Bình , xe hai về, để Tống Dật Bình bộ thì vẻ lịch sự.
Cô với Nhan Minh Đào: “Em , hai cứ , em về cùng Đoàn trưởng Tống.”
Nhan Minh Đào kéo dài giọng: “À, cũng , giờ vẫn ngủ , lát nữa về với là…”
Nhan Như Ý tiến lên bịt miệng , đó nhanh nhẹn lên yên , vẫy tay chào Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng Tống, đây, tạm biệt.”
Tống Dật Bình kịp đáp “Tạm biệt” thì Nhan Minh Đào chở Nhan Như Ý xa.
Đi một đoạn, Nhan Minh Đào mới hỏi Nhan Như Ý: “Người là xem mắt với em đúng ? Không bảo yêu đương gì , còn ăn cơm chung, còn uống rượu nữa, đồng chí Nhan Như Ý em giỏi giang quá nhỉ!”
“Anh giúp em một việc, em mời ăn cơm cảm ơn thôi.”
Nói xong, cô kéo vạt áo của Nhan Minh Đào, phấn khích : “Anh hai, tan ca ngày mai, mượn xe ba gác của Quốc Tân, hai em Bách hóa Đại lầu.”
Nhan Minh Đào: “Đi Bách hóa Đại lầu gì?”
Nhan Như Ý tự hào : “Mua TV, em trả tiền.”
Nhan Minh Đào kinh ngạc đột ngột bóp phanh xe. Nhan Như Ý kịp đề phòng, va thẳng lưng , mũi cô cay xè, nước mắt lưng tròng : “Anh hai cái gì ?”
Nhan Minh Đào dừng xe, đầu cảnh giác: “Tiền mà em lắm thế! Em lén lút lấy mấy món đồ cũ rích ở đơn vị bán đấy chứ?”
Nhan Như Ý cạn lời: “Anh đúng là con trai ruột của bố, năng y chang bố! Em thể cái chuyện đó ?”
“Vậy là họ Tống đưa cho em ? Em nhận tiền của ! Nhan Như Ý, em dám nhận tiền của !”
“Anh hai càng càng sai. Anh thể việc riêng kiếm tiền, em thể việc riêng kiếm tiền ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nhan Minh Đào nghi ngờ: “Em việc riêng gì mà kiếm nhiều tiền thế? Anh cho em , việc phạm pháp thì đấy!”
“Em kiếm nhờ việc giám định đồ cổ cho , mỗi đồng đều đảm bảo nguồn gốc chính đáng… Phiếu cung cấp TV là Đoàn trưởng Tống cho, là phiếu quân đội phát, dùng nên đưa cho em dùng, vì thế em mới mời ăn cơm để cảm ơn.”
Nhan Như Ý dám rằng, đúng là cô mời cơm nhưng Tống Dật Bình là trả tiền.
Nhan Minh Đào theo trực giác thấy họ Tống ý đồ , thích gì mà tặng phiếu cung cấp TV gì!
Chỉ một cái phiếu cung cấp mà lừa em gái , cửa còn nhé!
Nhan Minh Đào : “Ngày mai, em trả tiền cho theo giá thị trường của cái phiếu đó, cho em tiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-51.html.]
Nói xong mới nhớ nhiều tiền đến thế, tiền đều ở chỗ Lý Yến.
Tiền riêng thì một chút, nhưng ăn với đồng nghiệp xong cũng gần như tiêu hết.
Phiếu cung cấp TV ở chợ đen, một tấm giá năm mươi tệ, tiền riêng của , tích cóp một năm cũng đủ. Anh nghĩ bụng, ngày mai , hỏi mượn đồng nghiệp , tìm cách trả dần.
Lúc rượu ngấm, Nhan Như Ý thấy buồn ngủ, chuyện, cô tựa đầu lưng hai chợp mắt.
Nhan Minh Đào dọa cô: “Không ngủ, ngã xe chịu trách nhiệm .”
Nhan Như Ý thèm để ý đến .
Nhan Minh Đào tăng âm lượng: “Như Ý! Nhan Như Ý! Nhan Lại Bảo! Lại Bảo!”
"Bốp" một cái, thành công ăn trọn một cú đ.ấ.m của em gái.
Nhan Như Ý : “Đã bảo là gọi em là Lại Bảo!”
Nhan Minh Đào sợ cô ngủ gật, cố ý trêu chọc: “Tên đặt để gọi , Lại Bảo!”
Không ngoài dự đoán, em gái đ.ấ.m thêm một cú nữa.
…
Hai em đấu khẩu , Nhan Như Ý tuy vẫn buồn ngủ nhưng may mà ngủ gật.
Rất nhanh đó họ đến Đại viện quân khu.
Mặc dù Nhan Như Ý một mực khẳng định say, Nhan Minh Đào vẫn yên tâm để cô tự đạp xe. Anh vẫn để cô xe , dắt cả hai chiếc xe đạp về nhà.
Diệp Hồng Trân đang phe phẩy quạt mo hóng mát trong sân.
Trước khi tan , Nhan Như Ý gọi điện cho phòng bảo vệ, nhờ chú Lý chuyển lời cho Diệp Hồng Trân tối nay cô hẹn, sẽ về nhà muộn một chút.
Diệp Hồng Trân cũng nghĩ nhiều, còn tưởng cô chơi ở nhà La Tuệ Tuệ.
Hai đứa thường xuyên nó đến nhà thì cũng là đến nhà nó.
Nghe thấy tiếng động, bà đầu thấy hai em về, bà ngạc nhiên : “Sao hai đứa về cùng thế?”
Nói xong, bà nhún mũi , cau mày: “Sao mùi rượu thế , Nhị Đào, con uống rượu ?!”
Lần Nhan Minh Đào đáp đầy chính khí: “Con uống.”
Diệp Hồng Trân ngửi thêm nữa, ngửi mùi rượu là từ Nhan Như Ý, bà đau lòng : “Sao con uống rượu thế , uống với ai đấy?”
Nhan Minh Đào đang định là uống với họ Tống , thì Nhan Như Ý kéo tay , đành đổi lời, nhưng trong lúc gấp gáp kịp bịa lời dối nào hợp lý, đành thuận miệng thốt một câu: “Uống với cái… con!”
Diệp Hồng Trân cầm chiếc quạt mo trong tay lên đ.á.n.h : “Con giỏi giang nhỉ, Tiểu Yến về nhà đẻ, ngay đó con dẫn em gái uống rượu!”