Nếu thì đơn giản, hai thống nhất ý kiến, rằng cả hai đều cảm thấy hợp, đó đợi phim tan thì ai về nhà nấy.
Cô ngờ Tống Dật Bình trực tiếp tỏ tình với cô như , vô cùng nghiêm túc, chân thành.
Đây là đầu tiên Nhan Như Ý lời tỏ tình trực tiếp và mạnh dạn đến thế.
Quả hổ là lính, trực tiếp, dứt khoát, hề dây dưa dài dòng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Những theo đuổi cô đây, đều thư tình, thơ tình các thứ.
Mà ngay cả thư tình, thơ tình cũng hàm súc, uyển chuyển, mơ hồ, chút tế bào văn học nào thì khó mà hiểu họ gì.
Cô bao giờ gặp lời tỏ tình thẳng thắn như , lúc đó cô cảm thấy ngại ngùng, đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Tống Dật Bình, chỉ thấy mặt nóng bừng, m.á.u dồn lên não, trong một phút bốc đồng, cô suýt nữa đồng ý.
May mắn là lý trí cô vẫn còn, cô uyển chuyển từ chối, đó tìm một cái cớ, nhanh chóng chạy .
Cô sợ dì cô vẫn còn ở nhà, thấy cô về sẽ cùng cô tra hỏi, nên cô dám về nhà mà chạy thẳng đến nhà La Tuệ Tuệ.
Nghe Nhan Như Ý đồng ý, phản ứng đầu tiên của La Tuệ Tuệ là đó chắc chắn trai.
Hai họ đều giống , tiêu chí hàng đầu khi chọn đối tượng là trai.
Nhan Như Ý: "Đẹp trai, còn hơn cả hai tớ, còn cao hơn hai tớ nữa."
Anh hai của Nhan Như Ý nổi tiếng là trai, còn hơn cả , thì trai đến mức nào chứ.
La Tuệ Tuệ hiểu nổi, “Anh trai, còn là đoàn trưởng, trẻ tuổi mà đầy triển vọng, cũng thích nữa, chịu yêu đương với ?”
Nói cô nghi hoặc Nhan Như Ý, “Đừng với tớ là vẫn còn tơ tưởng đến Thẩm Chí Dân đấy nhé!”
Nhan Như Ý đáp, “Không vì , là do tớ bây giờ tìm đối tượng, hơn nữa hai chúng tớ chênh lệch tuổi tác lớn quá.”
La Tuệ Tuệ hỏi, “Anh bao nhiêu tuổi?”
Nhan Như Ý, “Hai mươi sáu.”
Giọng La Tuệ Tuệ bỗng cao vút lên tám độ, “Kém bốn tuổi mà bảo là lớn? Thế cả tớ với chị dâu còn kém tận tám tuổi kìa, như thì họ sắp khác cả thế hệ ?”
Nhan Như Ý trầm ngâm , “Cậu hiểu .”
Nhan Như Ý thể giải thích rõ ràng, La Tuệ Tuệ ngờ rằng cô vẫn còn nghĩ đến Thẩm Chí Dân nên mới chịu đối tượng của Đoàn trưởng Tống. Cô chọc trán Nhan Như Ý, trách móc cô “hận sắt thành thép” (giận vì chịu tiến tới).
Bà nội của La Tuệ Tuệ về nhà, thấy tiếng La Tuệ Tuệ rống lên trong phòng thì hỏi, “Tuệ Tuệ, con cãi với ai đấy, to tiếng thế?”
La Tuệ Tuệ lớn tiếng đáp, “Không cãi ạ, Như Ý đến chơi, cháu đang chuyện với Như Ý.”
Bà La, “Hai đứa ngoan ngoãn, đừng cãi nhé.”
Bà lão thích xem TV, về nhà là mở TV ngay. Chân bước cửa, chân mở TV.
Bà lãng tai, bật tiếng to như sấm, ồn ào váng óc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-40.html.]
Sự chú ý của Nhan Như Ý lập tức chiếc TV thu hút.
Không đối tượng thì , nhưng TV cần mua vẫn mua.
Sáng nay cô bảo bố nghĩ cách kiếm phiếu cung ứng TV.
Bố cô miệng thì đồng ý, bảo là đến nhà máy sẽ hỏi xem .
với sự hiểu của cô về bố, khả năng bố cô kiếm là cao.
Bố cô vốn sĩ diện, mặt mũi mỏng, chịu hạ cầu xin khác, đặc biệt là cầu xin lãnh đạo.
Vì , tám phần mười vẫn tự nghĩ cách.
Cô bèn hỏi La Tuệ Tuệ, “Nhà kiếm phiếu cung ứng TV từ ?”
La Tuệ Tuệ vẫn còn giận cô, bực dọc đáp, “Anh cả tớ mua chợ đen đấy, một tấm tận 50 đồng, tớ mắng cho một trận.”
50 đồng tương đương với một tháng lương của công nhân !
Thảo nào cả La Tuệ Tuệ mắng.
Nhan Như Ý bây giờ thiếu khoản tiền .
Cô kiếm tiền dễ dàng nên tiêu xài cũng đặc biệt hào phóng.
Cô từng hai về chợ đen, nó ở , thử vận may. Cô kéo La Tuệ Tuệ ngoài ngay, “Hai đứa cũng dạo một chút.”
La Tuệ Tuệ, “Dạo gì mà dạo, chuyện xem mắt của còn xong .”
Bà lão ở ngoài lỏm , tưởng thật, liền hỏi vọng , “Ai xem mắt thế, là Tuệ Tuệ xem , ai giới thiệu đối tượng cho con thế, thanh niên nghề gì, bố con ?”
Bà kéo La Tuệ Tuệ hỏi cho nhẽ.
La Tuệ Tuệ, “Không ai xem mắt ạ, bà nhầm , bà xem TV , cháu với Như Ý ngoài đây.”
Không cần Nhan Như Ý kéo, La Tuệ Tuệ tự nắm lấy cô chạy vọt ngoài.
Chợ đen đường Tùng Thủy, bắt đầu nổi lên từ những năm 50, 60.
Lúc đó Nhà nước cho phép mua bán tự do, nhưng dân đổi gà, trứng, rau củ tự trồng lấy tiền, nên họ lén lút mang thành phố bán. Dần dần nó hình thành nên thị trường, vì Nhà nước cho phép, tất cả giao dịch đều lén lút nên gọi là chợ đen.
Tuy nhiên, bây giờ là thị trường tự do .
Chỉ là gọi quen miệng, nên nhắc đến nơi vẫn gọi là chợ đen.
Chợ đen bán đủ thứ, những món hàng khan hiếm thị trường, nếu may mắn thì ở đây cũng thể săn .
Tuy nhiên, hôm nay vận may của Nhan Như Ý và La Tuệ Tuệ , hai dạo quanh chợ đen một vòng mà thấy ai buôn bán phiếu cung ứng TV cả.
Trời quá nóng, hai dạo một hồi, mồ hôi nhễ nhại.
La Tuệ Tuệ sợ nóng nhất, dùng tay quạt lấy quạt để, “Nóng c.h.ế.t mất, nóng c.h.ế.t mất.”