Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:00:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm qua tuyết rơi quá lớn, xe Jeep đậu bên đường cũng tích một lớp tuyết dày.

Trong lúc Nhan Như Ý chuyện với chị Hoa, Tống Dật Bình dọn sạch tuyết xe Jeep.

“Chị Hoa, chúng đây.”

“Lái xe cẩn thận nhé.”

Trên đường lái nhanh cũng , tuyết quá dày, may mà là xe Jeep quân dụng, mã lực mạnh, chứ đổi sang xe con bình thường thì chắc chắn sẽ kẹt.

Lái xe đến khu gia thuộc quân khu, trời cũng gần trưa.

Phương Ngọc Như đang dọn dẹp nhà cửa, tiếng còi xe liền .

“Lúc nãy còn định gọi điện hỏi hai đứa khi nào mới đến.”

Nhan Như Ý ôm Đại Hoa bước xuống xe, “Đường khó khăn, nên lái chậm ạ.”

Phương Ngọc Như thấy Đại Hoa, đưa tay vuốt ve, “Đây là Đại Hoa , bộ lông thật đấy.”

Đại Hoa giờ sợ lạ, Phương Ngọc Như sờ nó, nó cũng giận, còn nheo mắt kêu meo meo với Phương Ngọc Như.

Phương Ngọc Như càng lúc càng thích, liên tục khen Đại Hoa xinh .

Đại Hoa nuôi béo tròn, nếu nó đáng yêu thì Tống Dật Bình thể hiểu.

bộ lông của nó thì nghi ngờ gu thẩm mỹ của .

Đại Hoa dường như mang tất cả màu sắc lông mèo đời lên , thế mà gọi là ?

Tống Dật Bình, “Bộ lông lộn xộn thế , chỗ nào chứ?”

Phương Ngọc Như, “Con hiểu , trong mắt loài mèo, lông càng tạp càng .”

Tống Dật Bình, “…”

Đó là trong mắt mèo thôi, vấn đề là bọn họ mèo! Theo con mắt con , bộ lông đúng là thật.

Phương Ngọc Như và Nhan Như Ý đồng thời trừng mắt .

Nếu dám thêm một câu Đại Hoa , hai con (dâu) khả năng sẽ hợp sức tấn công .

Anh đành thức thời ngậm miệng.

Phương Ngọc Như, “Đừng ngoài nữa, mau nhà .”

Tống Dật Bình nhà thấy Ông Tống và Tống Thành Nhân, “Ông và bố con nhà ạ?”

“Hai họ tham gia buổi gặp mặt thể, chắc tối mới về .”

Phương Ngọc Như từ bếp mang một cái đĩa, bên trong là những con cá nhỏ chiên vàng.

“Chị Lưu cố ý chiên cho Đại Hoa khi về quê đấy. Đại Hoa, đây ăn cá nào.”

Bà đặt cái đĩa xuống đất, Đại Hoa chạy ngửi ngửi ăn ngon lành.

Nhan Như Ý thấy Phương Ngọc Như đang đeo tay áo chống bẩn, liền cởi áo khoác ngoài, “Mẹ, còn chỗ nào dọn ạ, để con giúp .”

Phương Ngọc Như, “Chỉ còn một chút thôi, con cần động tay nữa. Nhà còn kịp câu đối mừng Xuân, hai đứa câu đối . Giấy đỏ cắt sẵn , đang để trong thư phòng đấy.”

“Vậy chúng con câu đối đây ạ.”

Tống Dật Bình kéo cô lên lầu, khi cất đồ phòng ngủ, hai đến thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-305.html.]

Những tờ giấy đỏ cắt sẵn trải bàn việc.

Mực tàu, bút lông đều đủ, Tống Dật Bình xắn tay áo lên, cầm bút lông, chấm mực và bắt đầu câu đối.

Tống Dật Bình như nước chảy mây trôi, nhanh thành một cặp câu đối.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Nhan Như Ý bên cạnh với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.

Tống Dật Bình hỏi cô, “Có ?”

“Con lắm, nhưng chữ bút lông của con quá.”

Dù chữ bằng bút máy của cô thể so sánh với Tống Dật Bình, nhưng chung cũng chấp nhận .

Còn chữ bút lông thì thể đưa cho ai xem.

Tống Dật Bình kéo cô lòng, nhét bút lông tay cô, chỉnh tư thế cầm bút cho cô, nắm lấy tay cô.

Nhan Như Ý dẫn dắt, ngòi bút lướt nhanh, chẳng mấy chốc xong một cặp.

Anh lấy cặp câu đối , trải một tờ giấy đỏ mới lên.

Khi Phương Ngọc Như lên, bà thấy Tống Dật Bình ôm Nhan Như Ý trong lòng, hai cùng câu đối, xong một cặp thì , khí vô cùng ấm áp và hạnh phúc.

Phương Ngọc Như rón rén xuống.

Khi trời gần tối, Ông Tống và Tống Thành Nhân về đến nhà.

Những năm , Phương Ngọc Như đều trực bệnh viện đêm Giao thừa.

Năm nay là Tết đầu tiên Nhan Như Ý về dâu, Phương Ngọc Như cố tình đổi ca, hiếm hoi lắm mới ở nhà đón Giao thừa.

Chị Lưu về quê ăn Tết từ , nhưng khi chị nhiều đồ ăn Tết, cộng thêm Tống Dật Bình từng học nấu ăn với chị Lưu, nên cũng một bàn tiệc tất niên trông dáng lắm.

Ông Tống vui vẻ trong lòng, với Tống Thành Nhân, “Không con còn hai chai Mao Đài , hôm nay mặt đông đủ, lấy uống .”

Tống Thành Nhân lấy Mao Đài, một lát trở , trong tay chỉ một chai Mao Đài, hỏi Phương Ngọc Như, “Con nhớ là hai chai, giờ chỉ còn một chai?”

Phương Ngọc Như, “Chai lẽ con để ở chỗ khác chăng?”

“Bố nhớ là để chung một chỗ mà.”

Nhan Như Ý chút chột .

Chai Tống Dật Bình lấy .

từng uống Mao Đài, Tống Dật Bình liền lấy một chai từ nhà , nhưng cuối cùng cô cũng chẳng uống, mà rẻ cho trai thứ của cô.

Cô cũng ngờ Tống Dật Bình là "trộm" lấy .

Cô dùng chân đá nhẹ Tống Dật Bình.

Tống Dật Bình thản nhiên , “Chai con lấy , quên với bố.”

Tống Thành Nhân, “Không con uống rượu ?”

“Bây giờ thỉnh thoảng cũng uống một chút.”

Ông Tống, “Lấy thì lấy thôi, ông còn hai chai lâu năm hơn nữa, khi nào Dật Bình rảnh thì qua lấy .”

Tống Thành Nhân, “Lần con xin ông, ông còn cho.”

Lão gia t.ử lý lẽ hùng hồn, “Con là Dật Bình!”

Tống Thành Nhân, “…”

Loading...