Nhan Như Ý ngạc nhiên, “Lựu cũng thể rượu ạ?”
“Nho còn rượu , nghĩ lựu chắc cũng thôi.”
Bà Diệp Hồng Trân xưa nay luôn nhiệt tình đổi mới, mà là ngay.
Bà xắn tay áo lên bắt đầu hái lựu. Đến khi Tống Dật Bình gọi ăn cơm, bà hái hơn 50 quả .
Ăn cơm xong, Diệp Hồng Trân bận rộn rượu lựu.
Bận rộn cả một buổi chiều, đổ đầy nửa cái chum, đặt góc nhà cho lên men.
Buổi tối khi ngủ, Nhan Như Ý dìu phòng tắm, chỉ cho cách dùng máy nước nóng.
Diệp Hồng Trân , “Mẹ đây là đầu tiên dùng cái thứ cao cấp như thế đấy.”
“Con mua một căn nhà ở Giang Lâm Tân Thôn cho bố , đợi bố con về hưu, hai cứ dọn qua đó ở, lúc đó con cũng lắp cho bố một cái máy nước nóng.”
Diệp Hồng Trân ngạc nhiên, “Con mua nhà cho bố lúc nào?”
“Mới đây thôi, con nghĩ giờ bố cũng ở, nên với bố .”
“Cái đứa , bảo con , dù tiền cũng tiêu xài hoang phí. Không câu xưa , ăn hết, mặc rách, tính toán thì nghèo cả đời. Sau tiêu tiền tùy hứng như nữa nhé.”
Miệng thì trách móc, nhưng trong lòng bà ấm áp vô cùng.
Thậm chí bà bắt đầu mong chờ ông nhà nghỉ hưu .
Tống Dật Bình tàu hỏa đến Bắc Kinh sớm hơn một ngày.
Anh vốn còn lo lắng cho Nhan Như Ý, nhưng vì vợ đến , cần bận tâm gì nữa.
Anh yên tâm đến Bắc Kinh học.
Chân Nhan Như Ý xẹp sưng, để chắc chắn, cô vẫn nghỉ ngơi thêm một ngày ở nhà.
Cô tiện thể ở nhà sách.
Đang thì thấy ngoài sân tiếng ‘phạch’ một cái.
Diệp Hồng Trân vỗ ngực, “Ôi trời ơi, suýt c.h.ế.t khiếp !”
--- Chương 73 ---
Mùa xuân, Nhan Như Ý trồng một luống hẹ trong sân. Sáng sớm còn sương đêm, những giọt sương long lanh đọng lá hẹ, mơn mởn.
Diệp Hồng Trân định cắt ít hẹ, buổi trưa xào trứng cho con gái ăn.
Bà nhà lấy con d.a.o nhỏ, đến luống rau thì thấy tiếng “vút” một cái, vật gì đó từ sân nhà bên cạnh bay sang, suýt nữa là sượt qua mặt bà, “phạch” một tiếng rơi xuống đất.
Diệp Hồng Trân kịp phòng , tim bà đập loạn xạ vì sợ, vỗ ngực, “Ôi trời ơi, suýt c.h.ế.t khiếp .”
Nhan Như Ý nhảy lò cò cửa, “Mẹ thế?”
Diệp Hồng Trân hồn, theo hướng phát tiếng động lúc nãy, thấy đất thêm một cái đầu chổi xể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-284.html.]
Cái chổi bay từ sân nhà phía Tây sang.
Diệp Hồng Trân , “Nhà bên Tây ném sang một cái chổi.”
Lúc nãy bà thấy sân bên đó đang cãi .
Tình hình gia đình hàng xóm, bà cũng con gái qua.
Dù bà cảm thấy Triệu bà gì, nhưng chuyện nhà khác, bà cũng chẳng hứng thú xen .
Tuy nhiên, cái chổi bay sang nhà , suýt nữa đ.á.n.h trúng bà, thì đây là chuyện khác .
Diệp Hồng Trân với con gái, “Như Ý, con cứ trong nhà đừng động đậy, sang hàng xóm xem .”
Diệp Hồng Trân nhặt cái chổi lên, sang nhà bên cạnh.
Mới sáng sớm, Triệu bà và vợ của Ngọc Thụ bắt đầu cãi .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nguyên nhân là do vợ Ngọc Thụ giặt quần áo xong, treo sân phơi.
Thế cô chỉ nhà một lát, thấy mấy bộ quần áo treo cẩn thận rơi hết xuống đất.
Lúc cô nhà, thoáng thấy Triệu bà về phía đó, nên cô nghi ngờ là Triệu bà ném quần áo của xuống.
Triệu bà c.h.ế.t sống nhận, vài ba câu thế là hai con dâu cãi .
Triệu bà cầm cái đầu chổi xể tay, cãi đến lúc hăng máu, cái chổi nhắm thẳng vợ Ngọc Thụ mà ném.
Vợ Ngọc Thụ rụt , tránh , cái chổi bay qua tường rào, rơi sân nhà Nhan Như Ý.
Triệu bà gây họa, sợ Diệp Hồng Trân tìm đến tận cửa, nên bà định chuồn êm.
vợ Ngọc Thụ túm lấy cho bà . Hai con dâu đang giằng co thì Diệp Hồng Trân cầm cái đầu chổi xể bước .
Vợ Ngọc Thụ chẳng thèm đợi Diệp Hồng Trân hỏi, chỉ Triệu bà , “Thím ơi, chuyện liên quan đến cháu, cái chổi là bà ném, thím tìm thì tìm bà .”
Vợ Ngọc Thụ cũng buông Triệu bà , sang một bên xem kịch vui.
Triệu bà vẫn cứng miệng, “Tao ném đấy thì , ai mà chẳng lúc thất thủ, đ.á.n.h trúng ai …”
Diệp Hồng Trân đột nhiên cầm cái đầu chổi xể, ném thẳng về phía Triệu bà.
Cái chổi trúng Triệu bà, mà sượt qua mặt bà bay .
Triệu bà sợ quá kêu lên “Ôi chao” một tiếng, ngã phịch xuống đất.
Diệp Hồng Trân , “Vừa nãy bà đấy, ai chẳng lúc thất thủ, đ.á.n.h trúng ai , bà sợ gì chứ.”
Triệu bà vẫn hết hoảng hồn, môi run rẩy câu nào trọn vẹn.
“Con gái trẹo chân, còn khó khăn. Lúc đó may mà nó ở ngoài sân, chứ nếu , cái chổi của bà ném qua, nó tránh cũng tránh , nhỡ mà đập đầu, chẳng là đầu nó sưng u lên , nặng hơn thì còn chấn động não đấy. Còn là đ.á.n.h trúng ai , đến lúc đ.á.n.h trúng thì muộn .”
“ cho cái bà già , tuổi tác cao, lo việc đàng hoàng, chỉ nghĩ cách hành hạ con trai con dâu. Người thì sợ con sống , bà thì , sợ con cái nhà sống , bà thế thì cái gì cơ chứ. Cái loại như bà, c.h.ế.t xuống âm phủ, chỉ cho lồng hấp, hấp như hấp bánh bao , tự nghĩ xem cái cảm giác đó thế nào.”
Những ở tuổi Triệu bà đều mê tín.