Trong đó đồ đời Đường, đời Minh, đời Thanh, và cả thời Dân Quốc nữa.
Mảnh lớn nhất bằng bàn tay lớn, mảnh nhỏ thì chỉ to bằng móng tay.
Nhà bình thường, ai chất đống nhiều mảnh sứ như chứ.
Cánh cửa nhà nhỏ khép hờ, Nhan Như Ý trong nhà , nên ở cửa sân .
Căn nhà là kiểu tứ hợp viện điển hình, chỉ là phòng ốc tồi tàn, sân vườn cũng lộn xộn, đồ đạc vứt lung tung khắp nơi.
Nhìn kỹ như , cô thấy điều gì đó.
Lúc còn ở Cục Di sản văn hóa, thỉnh thoảng cô chạy đến Trung tâm Phục chế xem Chu Trường Lâm và phục chế đồ cổ.
Vật liệu dùng để phục chế, cô ít nhiều cũng hiểu rõ. Đồ đạc chất đống trong sân đều là vật liệu dùng để phục chế cổ vật, phần lớn là để phục chế đồ sứ.
Cô đang thì cánh cửa phòng khách kẽo kẹt mở , một đàn ông ngoài năm mươi tuổi bước . Ăn mặc khá chỉnh tề, chỉ mái tóc khác thường, cứ dựng lên như bức họa Lỗ Tấn .
Người đàn ông thấy Nhan Như Ý và La Tuệ Tuệ, nhíu mày hỏi hai : “Hai cô cửa nhà gì?”
Nhan Như Ý chỉ đống mảnh sứ vụn ở góc: “Đồng chí ơi, nhà đồng chí nhiều mảnh sứ vụn thế?”
Người đàn ông: “Cô hỏi cái gì?”
“ là công tác di sản văn hóa, tò mò nên hỏi thăm một chút.”
Người đàn ông đ.á.n.h giá Nhan Như Ý từ xuống một lượt, dường như tin, đáp qua loa: “Chẳng tác dụng gì, chất ở đó chơi thôi.”
Nói xong, ông nhặt một mảnh sứ trong đống vụn, cầm nhà.
Cánh cửa kẽo kẹt, đóng .
Nhan Như Ý với La Tuệ Tuệ: “Đi thôi.”
La Tuệ Tuệ: “Người nghề gì thế nhỉ, cứ là lạ.”
“Cô thấy cái giũa trong tay ông ?”
La Huệ Huệ ngơ ngác : “ để ý, trong tay ông giũa ?”
“Ông cầm một cái giũa nhỏ, là loại độ cong, chuyên dùng để phục chế đồ sứ. Vừa nãy ông nhặt một mảnh sứ vụn về phòng. nghi ngờ là ông đang phục chế đồ sứ.”
“Vậy cô hỏi ông một tiếng.”
“Chúng ông là ai, gì, ngoài ông , trong phòng còn khác . Hai đứa mà đột ngột sẽ an .”
La Huệ Huệ thần kinh thô, nghĩ đến vấn đề an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-258.html.]
Nghe Nhan Như Ý , cô cũng thấy đúng là hai phụ nữ như họ, đừng là cho , ngay cả khi cho phép thì cũng thể cứ tùy tiện phòng .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lỡ trong phòng là thì , cái hình nhỏ bé của hai họ còn đủ cho dùng một cánh tay nữa.
Nhan Như Ý: “Ngày mai và Hạ Bằng Phi sẽ qua đây, tiên đến Ủy ban khu phố hỏi thăm tình hình tính tiếp.”
Hai đến quán mì ăn mì, chơi bên ngoài một lát thì về nhà.
Nhan Như Ý vì để an ủi Tống đoàn trưởng "độc thủ phòng" (ở nhà một ) hôm nay, nên rẽ tiệm Gà Quay Thái Phong.
Tiệm Gà Quay Thái Phong là tiệm gà nổi tiếng nhất ở thủ đô, lịch sử hơn trăm năm .
Họ luôn luộc xong là bán luôn, vì thời gian hầm lâu nên mỗi ngày chỉ luộc hai nồi, giờ lò là 10 giờ sáng và 4 giờ chiều, bán hết thì thôi.
Khi Nhan Như Ý đến, cửa sổ bán gà xếp thành hàng dài, cô xếp hàng nửa tiếng mới mua .
Về đến nhà thì thấy hai công nhân đang kéo dây điện thoại.
Việc điện thoại ở nhà bất tiện, nhất là với Tống Dật Bình. Đôi khi trong quân đội xảy tình huống đột xuất cần liên lạc kịp thời với , nếu điện thoại ở nhà thì Trình Siêu chạy qua thông báo.
Tống Dật Bình nộp đơn xin lắp đặt điện thoại lên Bưu điện từ lâu, đến giờ mới đến lượt.
Khu vực phố Ngô Đồng nhà nào lắp điện thoại, dây điện thoại kéo từ bốt điện thoại công cộng bên sang.
Sau khi lắp xong điện thoại, một công nhân với Tống Dật Bình: “Tống đoàn trưởng, gọi thử một cuộc xem thể liên lạc bình thường .”
Tống Dật Bình gọi cho Phương Ngọc Như, là Lưu thím máy.
“Dật Bình đó , tìm con hả, bác sĩ Phương nhà, hôm nay cô trực, cô bệnh viện , con gọi văn phòng của cô .”
“Không tìm , chúng cháu lắp xong điện thoại, cháu gọi thử xem thông thôi, việc gì khác , Lưu thím cứ việc ạ.”
Tống Dật Bình cúp điện thoại, với công nhân: “Có thể liên lạc .”
Hai công nhân kiểm tra đường dây cuối, đảm bảo vấn đề gì mới rời .
Nhan Như Ý kéo Tống Dật Bình bếp: “Em mua gà Thái Phong , vẫn còn nóng hổi.”
Tống Dật Bình rửa tay, tiên xé một cái đùi gà lớn đưa cho Nhan Như Ý.
“Hôm nay dạo phố quả nhiên uổng công, đại thu hoạch.”
Cô gặm chiếc đùi gà thơm phức, kể chuyện về căn nhà nhỏ cho Tống Dật Bình .
“Gia Lợi Đức đang thiếu , nếu đó thật sự tay nghề trong lĩnh vực , em mời ông đến việc cho Gia Lợi Đức.”
Tống Dật Bình nghiêm túc : “Em đúng đấy, khi tình hình rõ ràng thì nên hành động tùy tiện. Dù gì nữa, ưu tiên hàng đầu là sự an của bản . Nếu em thực sự đàn ông đó gì, ngày mai xin nghỉ phép cùng em.”
“Không cần xin nghỉ , ngày mai em và Hạ Bằng Phi sẽ đến Ủy ban khu phố tìm hiểu tình hình , đó sẽ cùng đồng chí bên Ủy ban khu phố qua đó.”