32.000 tệ thuộc về Gia Lợi Đắc, cộng thêm tiền hoa hồng từ buổi đấu giá , tổng cộng là hơn 80.000 tệ.
Gia Lợi Đắc cuối cùng cũng cần sống dè sẻn nữa .
Nhan Như Ý xin tiền từ chỗ Lưu Cục trưởng, vui vẻ xuống lầu.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Khi sắp đến cổng chính, cô Triệu Đông Thăng gọi .
Triệu Đông Thăng theo cô xuống lầu, nhưng gọi cô ngay, mãi đến gần cổng mới gọi cô.
Triệu Đông Thăng đổi thái độ, đối xử với Nhan Như Ý hòa nhã: "Tiểu Nhan."
"Thầy Triệu việc gì ạ?"
"Tiểu Nhan , thấy bên cô cũng đang thiếu nhân sự, qua đó giúp cô một tay. Cục trưởng Lưu , chỉ cần cô gật đầu, bên lập tức chuyển hồ sơ qua ngay."
Triệu Đông Thăng hết hy vọng thăng chức ở Trung tâm Giám định, chút cam lòng, nên chuyển ý định sang Gia Lợi Đắc.
Sau phiên đấu giá , danh tiếng của Gia Lợi Đắc vang xa, tương lai phát triển như mặt trời ban trưa.
Nếu chuyển qua bây giờ, sẽ là nhân viên lão thành ở Gia Lợi Đắc.
Hơn nữa, bộ phận giám định và thẩm định của Gia Lợi Đắc do Hạ Bằng Phi quản lý, mà Hạ Bằng Phi thâm niên bằng . Nếu chuyển qua, chừng thể đẩy Hạ Bằng Phi xuống, tự Chủ nhiệm bộ phận giám định và thẩm định.
Triệu Đông Thăng tính toán kỹ, lập tức bày tỏ ý với Lưu Cục trưởng.
Lưu Cục trưởng : "Tuy chức danh ở Gia Lợi Đắc, nhưng thực tế đều do đồng chí Tiểu Nhan quản lý. Nếu điều chuyển qua đó, vẫn sự đồng ý của đồng chí Tiểu Nhan. Chỉ cần cô gật đầu, bên sẽ thủ tục ngay."
Triệu Đông Thăng: "...Được, tìm Tiểu Nhan. Bên cô đang thiếu mà, chắc chắn sẽ hoan nghênh thôi."
Ban đầu định gọi điện thoại cho Nhan Như Ý, nhưng điện thoại còn gọi, Nhan Như Ý đến tìm Lưu Cục trưởng.
Ở lầu gọi Nhan Như Ý vì thấy mất mặt khi cầu xin một hậu bối như cô.
Nên nghĩ đợi Nhan Như Ý xuống lầu , sẽ ai thấy.
Nếu chuyển qua, sẽ với là Nhan Như Ý cầu xin đến.
Anh quyết định như , nên cứ theo Nhan Như Ý xuống lầu.
Nhan Như Ý cần suy nghĩ cũng Triệu Đông Thăng đang toan tính gì.
Triệu Đông Thăng vốn dĩ là " thấy lợi dậy sớm".
Khi Gia Lợi Đắc mới bắt đầu chuẩn , sợ điều nên trốn tránh hơn bất kỳ ai.
Bây giờ thấy Gia Lợi Đắc phất lên, qua hái quả ngọt.
Lưu Cục trưởng đá quả bóng sang cho cô, cô liền đá quả bóng trở cho Lưu Cục trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-248.html.]
"Thầy Triệu, thầy là trụ cột của Trung tâm Giám định chúng , cháu dám đào góc tường của Lưu Cục trưởng . Hay là thầy bảo Lưu Cục trưởng chỉ thị . Chỉ cần ông chỉ thị, bên cháu lập tức thủ tục cho thầy."
Lưu Cục trưởng , Nhan Như Ý gật đầu thì ông đồng ý.
Nhan Như Ý , Lưu Cục trưởng chỉ thị thì cô gật đầu.
Đây là một vòng luẩn quẩn, thường gọi là "đá bóng" (đùn đẩy trách nhiệm).
Triệu Đông Thăng là một lão làng, mà một hậu bối đá bóng.
Anh cảm thấy mất mặt: "Tiểu Nhan, cô sợ qua đó sẽ tranh giành vị trí của cô ?"
Nhan Như Ý mỉm : "Nếu thầy thể tranh giành , thì thầy tranh từ lâu ."
Triệu Đông Thăng tức giận hất tay bỏ .
Gia Lợi Đắc hiện tại quả thực đang thiếu , đặc biệt là bộ phận giám định và thẩm định, hiện chỉ một Hạ Bằng Phi. Lần đấu giá , các cổ vật trưng tập đều nhờ Tưởng Đông Minh và những khác giúp giám định.
Nhan Như Ý thành lập đội ngũ giám định riêng của .
Cô bảo Vu Cẩm Tú đăng quảng cáo tuyển dụng báo chí.
Các bảng thông báo của các ủy ban khu phố cũng dán thông tin tuyển dụng.
Cô từng Từ Lực Thành , giải phóng, ở Kinh Thành hai nhà đấu giá là Hằng Dịch và Phúc Hòa.
Hằng Dịch chủ yếu đấu giá các mặt hàng hải quan tịch thu, đồ thế chấp của ngân hàng, v.v.
Phúc Hòa chuyên đấu giá đồ cổ, thư pháp và tranh vẽ.
Sau giải phóng, do thực hiện kinh tế kế hoạch, hai nhà đấu giá đóng cửa.
Nhà đấu giá đóng cửa, các nhà đấu giá, chuyên gia giám định thư pháp và tranh vẽ của hai nhà lưu lạc ngoài xã hội, hoặc là chính phủ sắp xếp công việc khác, hoặc là tự kiếm sống.
Lão Phó ở Trung tâm Giám định Cục Di sản Văn hóa đây từng việc ở Nhà đấu giá Phúc Hòa, đó mới sắp xếp Cục.
Cũng một , khi phong trào vận động bắt đầu, thể vì sợ ảnh hưởng nên rút lui .
Nhan Như Ý tuyển dụng chính những .
Những từng lăn lộn trong giới đấu giá, kinh nghiệm phong phú, am hiểu cả những thủ đoạn đồ giả, họ lão luyện hơn nhiều so với những phái học thuật như cô.
Gần đến giờ tan ca, Nhan Như Ý nhận điện thoại của Phương Ngọc Như: "Như Ý, lễ mừng thọ 80 tuổi của ông nội dời sang Chủ nhật tuần . Tiện thể nghỉ, cùng tụ họp. Mẹ mời ngoài , chỉ nhà thôi, ăn một bữa cơm ở nhà. Mẹ gọi cho Dật Bình thì liên lạc , con gặp nó thì với nó một tiếng nhé."
"Vâng ạ, lát nữa tan ca con sẽ với ."
"Con và Dật Bình đừng nghĩ chuyện tặng quà gì cả, ông nội thiếu thứ gì . Chỉ cần hai đứa đến là hơn bất cứ món quà nào ."
"Dạ, con ."
Phương Ngọc Như cần tặng quà, nhưng thể thật sự tặng.