Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:54:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hôm qua con thấy bản tin TV, con lo.”

Phương Ngọc Như an ủi cô, “Mẹ và bố con cũng thấy , bây giờ tin tức gì chính là tin , Dật Bình từng lăn lộn chiến trường, ý thức an tương đối mạnh, thằng bé sẽ tự chăm sóc bản , khi nào tin của nó, sẽ gọi điện cho con ngay.”

Những lời của Phương Ngọc Như phần nào an ủi Nhan Như Ý.

Mấy ngày , mặc dù vẫn tin tức về thiên tai ở Nam tỉnh, nhưng còn thấy Tống Dật Bình TV nữa.

Cũng thấy tin tức về thương vong, Nhan Như Ý cũng bớt lo phần nào.

Tống Dật Bình trở về một tuần.

Đến giờ tan ca, Nhan Như Ý đang dọn dẹp bàn việc thì điện thoại reo. Cô nhấc ống "Alo" một tiếng, đầu dây bên vang lên giọng trầm thấp: "Vợ."

Nhan Như Ý kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ: "Anh đang ở thế?"

"Ở bốt điện thoại bên đường Ngô Đồng, em đợi một lát, qua đón em ngay đây."

Nhan Như Ý cúp điện thoại, nụ mặt thể che giấu .

Cô thực sự thể yên, liền xuống lầu, sân chờ Tống Dật Bình.

Rất nhanh đó, Tống Dật Bình lái xe đến. Xe dừng , Nhan Như Ý chạy tới, đợi xuống xe, cô kéo cửa xe trèo lên.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

cần ai thấy , lên xe ôm chầm lấy Tống Dật Bình, nước mắt lập tức tuôn rơi.

Tống Dật Bình hỏi: "Sao ?"

Nhan Như Ý nức nở: "Nước mắt là của em, em chắc!"

Tống Dật Bình đành chịu: "Được, , nhưng mà chúng về nhà ? Đây là địa bàn của em đấy, em như thế , nhân viên của em thấy tưởng bắt nạt em, lát nữa họ kéo đến đ.á.n.h một trận để trút giận cho em, em tính để họ đ.á.n.h để họ đánh?"

Nhan Như Ý chọc .

Tống Dật Bình lấy khăn tay lau nước mắt cho cô, nhưng lấy thì chiếc khăn nhàu nhĩ như giẻ lau, để trong túi bao lâu .

Nhan Như Ý lấy khăn tay của , nhét tay , ngẩng mặt lên, chờ Tống Dật Bình lau nước mắt cho .

Tống Dật Bình cố nén , dùng khăn tay của cô lau nước mắt cho cô.

Nhan Như Ý quanh. Mọi đều tan sở, căn bản còn mấy .

Sẽ ai thấy cô ở đây .

Đoàn trưởng Tống nhà cô đúng là đang lừa cô.

Đoàn trưởng Tống nhà cô là đại hùng chống lũ cứu trợ thiên tai, cô quyết định rộng lượng một chút, chấp nhặt với nữa.

"Anh về từ lúc nào ?"

Tống Dật Bình xoa đầu cô: "Vừa mới về. Có nhớ ?"

Nhan Như Ý hào phóng thừa nhận: "Nhớ chứ. Để em xem thương chỗ nào ?"

Cô kéo Tống Dật Bình ngắm nghía từ xuống .

"Không thương gì cả, chỉ là mấy ngày kịp cạo râu thôi."

Vừa , kéo tay Nhan Như Ý, cọ cọ lên cằm : "Có râu đ.â.m ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-246.html.]

Tuy thương, nhưng đen và gầy khá nhiều. Nhan Như Ý xót xa: "Đâm chứ. Mau về nhà tắm rửa sạch sẽ, cạo râu ."

Tống Dật Bình khởi động xe.

Nhan Như Ý kể: "Em thấy tivi đấy, lúc đó phóng viên đài truyền hình đang phỏng vấn, bỗng dưng ngã. Đoạn thấy nữa, cả nhà sợ c.h.ế.t."

Tống Dật Bình nghĩ , quả thực chuyện đó.

"Lúc đó nước sâu quá, rõ mặt đường, một tảng đá vấp ngã. Trình Siêu ở cạnh, kéo dậy ngay lập tức."

"Thế mặc áo mưa?"

Tống Dật Bình bật : "Đến cả việc mặc áo mưa em cũng thấy ."

"Đương nhiên thấy , ướt sũng. Trời mưa to như thế, cứ lo cảm, còn đưa áo mưa cho , may mà bố em ngăn ."

"Lúc đó cứu một bà lão, áo mưa nhường cho bà lão mặc . Bà lớn tuổi, chịu mưa, dầm mưa một chút ."

Nhan Như Ý "ồ" một tiếng, nhỏ giọng lầm bầm: "Mấy ngày nhà, em ngủ ngon giấc."

Một nửa là lo lắng, một nửa là nhớ .

"Vậy tối nay ngủ bù thật ngon mới ."

"Ôi, mấy hôm nay em ở nhà , Đại Hoa cũng ở đó."

"Lát nữa qua đó báo bình an với , đón Đại Hoa về."

"Anh với về ?"

"Gọi điện ."

Tống Dật Bình lái xe thẳng đến khu gia thuộc Nhà máy Chế tạo Máy.

Diệp Hồng Trân thấy con rể về nhà bình an vô sự, cuối cùng cũng trút gánh nặng trong lòng.

Cả nhà quây quần bên Tống Dật Bình hỏi han đủ điều.

Tống Dật Bình lặp những lời với Nhan Như Ý.

Diệp Hồng Trân giữ họ ăn cơm, nhưng Nhan Như Ý còn ở riêng với Đoàn trưởng Tống nhà , nên với : "Chúng con về nhà ăn, ơi, Đại Hoa , con bế Đại Hoa về."

Diệp Hồng Trân: "Hồi nãy thấy nó ở ngoài sân mà."

Nhan Như Ý xem thì thấy hai con mèo đang ôm ngủ.

Thân thiết đến mức mặt kề mặt.

Cô tiến bế Đại Hoa lên: "Đại Hoa, về nhà thôi con."

Đại Hoa đang ngủ say, đột nhiên Nhan Như Ý bế lên nên ngơ ngác, kêu "Meo" một tiếng non nớt.

Tiểu Hoa thì chịu, sầm sầm gầm gừ với Nhan Như Ý, đòi bạn.

Nhan Như Ý với Tiểu Hoa: "Con xem, chị cho con chơi với Đại Hoa, mà là Tứ Hà cho con theo bọn chị đấy."

Nhan Như Ý khẽ châm ngòi chia rẽ một chút, đó đắc ý ôm Đại Hoa theo Tống Dật Bình rời .

Về đến nhà, Tống Dật Bình tắm rửa, cạo râu, trở thành Đoàn trưởng Tống tuấn như ngày nào.

Tống Dật Bình bước từ phòng tắm, thấy tiếng lách cách lụp bụp trong bếp.

Loading...