Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:53:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Dật Bình xổm xuống mặt cô, “Lên .”

Nhan Như Ý, “Anh cõng em xuống, mệt quá ?”

Tống Dật Bình, “Không , ba lô hành quân dã chiến mà bọn cõng còn nặng hơn em.”

Nhan Như Ý tin, “Ba lô hành quân của các nặng bao nhiêu?”

“30 ký, khi nhiệm vụ đặc biệt, tải trọng từ 50 đến 60 ký.”

Lúc Nhan Như Ý béo nhất cũng chỉ 45 ký, bây giờ cô còn tới 45 ký, đúng là nặng bằng ba lô của họ.

Cô yên tâm sấp lên lưng Tống Dật Bình, ôm lấy cổ , “Cõng một lát thôi thả em xuống, em nghỉ ngơi khỏe sẽ tự .”

Tống Dật Bình “ừm” một tiếng, vững vàng cõng Nhan Như Ý xuống núi.

Nhan Như Ý lưng Tống Dật Bình, cảm giác như đang trong chiếc nôi, đung đưa nhẹ nhàng.

Ánh nắng ấm áp chiếu xuống cô, khiến cô dần cảm thấy buồn ngủ.

Lúc đầu cô còn cố gắng gượng, nhưng dần dần mí mắt cứ díp , cuối cùng chịu nổi nữa, cô lẩm bẩm dặn Tống Dật Bình lát nữa thả cô xuống, ngủ lưng .

Xuống đến chân núi Tống Dật Bình mới gọi cô dậy.

Nếu bắt xe, lẽ Tống Dật Bình cõng cô về thẳng nhà khách.

Nhan Như Ý xuống khỏi lưng Tống Dật Bình, thấy thực sự hề hấn gì, cô mới thực sự nhận thể lực của Đoàn trưởng Tống nhà quả thực tầm thường.

Về đến nhà khách, Nhan Như Ý vật giường nhúc nhích.

Tống Dật Bình cởi giày cho cô, mát xa chân cho cô.

Massage quá thoải mái khiến Nhan Như Ý buồn ngủ.

Tống Dật Bình đặt chân cô xuống, với cô, “Em ngủ , ngoài một lát.”

Nhan Như Ý mơ màng hỏi , Tống Dật Bình Hàm Tây Lộ, cô lẩm bẩm một câu, trở ngủ .

Tống Dật Bình đắp chăn cho cô xong, mở cửa ngoài.

Khi về, trời tối. Nhan Như Ý cũng tỉnh, dậy bật đèn, “Anh ?”

Nói xong cô mới nhớ , Tống Dật Bình Hàm Tây Lộ.

“Anh Hàm Tây Lộ , sáng mai mới ?”

“Ừm, qua xem , đỡ lòng vòng mất công ngày mai.”

Không chỉ tốn thời gian, mà thể lực của cô bé nhà cũng chịu nổi.

Đoàn trưởng Tống nhà cô thật là chu đáo, Nhan Như Ý xuống giường ôm cổ , hôn thật kêu một cái.

Nhan Như Ý vốn nghĩ ngủ một đêm là chân sẽ hồi phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-236.html.]

Ai ngờ sáng hôm , chân càng đau hơn, ê ẩm nhức nhối, còn khó chịu hơn cả hồi học chạy 800 mét.

Tuy nhiên, cô vẫn cố gắng bò khỏi giường.

Hôm qua Tống Dật Bình hẹn một tài xế taxi, bảo đến lúc 6 giờ.

Hai khỏi nhà khách, tài xế đợi sẵn ở .

Hai lên xe, Tống Dật Bình với tài xế, “Bác tài, Hàm Tây Lộ.”

Tài xế, “Hai dạo chợ đồ cổ ?”

Tống Dật Bình, “Vâng, ở đó thể tìm đồ , nên chúng qua xem thử.”

Tài xế bụng nhắc nhở hai , “Đi xem thì , chứ rành nghề thì nhất đừng mua gì ở đó, chín phần đồ ở đấy là giả. Có thằng bạn tin, năm ngoái mua một pho tượng Phật bằng đồng thau, bảo là đồ đời Đường, may rơi một cái, đế vỡ, mới phát hiện bên ngoài chỉ một lớp đồng mỏng, bên trong tượng rỗng, đổ đầy cát, thảo nào cầm nặng thế. Thằng bạn tìm thì chịu nhận.”

Bác tài thích chuyện, cứ luyên thuyên mãi đưa hai đến Hàm Tây Lộ.

Bác tài thả họ xuống ở ngã tư Hàm Tây Lộ và Xuân Bình Lộ.

“Đi tiếp là xe nữa , hai xuống ở đây . Đi thẳng theo con đường 200 mét nữa, thấy một con hẻm nhỏ, xuyên qua con hẻm đó một đoạn là tới.”

Tống Dật Bình trả tiền xe, cảm ơn bác tài nhiệt tình cùng Nhan Như Ý xuống xe.

Hôm qua Tống Dật Bình đến đây một , nên quen đường quen lối dẫn Nhan Như Ý con hẻm.

Cũng ít đang hẻm, chắc là cũng giống họ, đều hướng đến chợ đồ cổ.

Nghe giọng thì cả địa phương lẫn ngoại tỉnh.

Người ngoại tỉnh thể là khách du lịch, đến đây để thử vận may.

Trời hửng sáng, càng trong càng đông. Đi khỏi con hẻm là một con phố lớn mấy bắt mắt, hai bên đường là các gian hàng san sát , quy mô trông lớn hơn hẳn ở Kinh thành.

Những chợ đồ cổ kiểu , vì phép hoạt động công khai, nên thường yên tĩnh, giống những khu chợ khác ồn ào tiếng rao hàng.

Nhan Như Ý và Tống Dật Bình xem từng quầy, quả đúng như bác tài , chín phần đều là đồ giả.

Nhan Như Ý tận mắt chứng kiến một đàn ông trung niên ông chủ gian hàng dụ dỗ, bỏ 20 đồng để mua một chiếc “nghiên mực bùn Trừng”.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Người đàn ông trung niên hớn hở, cứ ngỡ kiếm món hời lớn.

Tống Dật Bình nét mặt của Nhan Như Ý thì đoán chuyện gì đang xảy , thì thầm hỏi cô, “Người đó mua đồ cổ giả ?”

Nhan Như Ý gật đầu.

Tống Dật Bình thấy đàn ông trung niên cầm nghiên mực khuất, bèn hỏi Nhan Như Ý, “Em qua nhắc nhở ông một tiếng ?”

Nhan Như Ý lắc đầu.

Quy tắc của cái nghề là như , đảm bảo là đồ thật, mua thì thôi, lừa thì chỉ tự nhận xui xẻo.

nhiều lừa, chủ yếu là do chủ sạp quá giỏi lừa gạt, cộng thêm tâm lý ham rẻ của con , ai cũng nghĩ mua là lời to, ôm tâm lý đó nên mới mắc bẫy.

Loading...