Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:53:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu ngay, mặt sẽ đỏ bừng lên mất.

Đợi đến khi Tống Dật Bình khỏi cửa, hai nữ đồng chí cuối cùng cũng tìm chủ đề nóng để bàn tán.

“Trời ơi, du lịch mấy ngày mà lĩnh tới hai hộp.”

với nhà , từ Tết năm ngoái lĩnh một hộp, đến giờ vẫn còn nửa hộp.”

“Người chắc là cặp vợ chồng mới cưới, đang hừng hực khí thế, là vợ chồng già mà so ?”

“Vừa nãy chị giấy kết hôn của , vợ thật đấy.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Đồng chí nam đó cũng tệ, con cái họ sinh sẽ xinh đến mức nào.”

Nhan Như Ý thấy Tống Dật Bình khỏi Trạm Kế hoạch hóa Gia đình, cô mới bước khỏi gốc cây. Cô ngượng đến mức dám hỏi Tống Dật Bình lĩnh đồ .

Tống Dật Bình chủ động với cô: “Đã lãnh hai hộp.”

Bao cao su thường là 10 chiếc một hộp, hai hộp là 20 chiếc.

Họ chỉ năm sáu ngày, dù vận động mỗi đêm cũng dùng hết một hộp.

Mặt Nhan Như Ý đỏ bừng vì hổ, “Chúng mới mấy ngày mà lãnh tận hai hộp .”

Tống Dật Bình nghiêm túc giải thích với cô: “Sợ lỡ đủ dùng, nên lãnh thêm một hộp.”

Thật cũng định ngày nào cũng hoạt động như lúc ở nhà.

Thể chất của Nhan Như Ý lắm, ban ngày mệt cả ngày, nếu buổi tối còn vận động nữa thì sợ là cô sẽ chịu nổi.

chỉ sợ vạn nhất... cứ chuẩn vẫn hơn.

Nhan Như Ý thực sự còn mặt mũi nào để tiếp tục đề tài với , cô kéo ngay: “ đói , mau tìm chỗ nào ăn cơm .”

Dương Thành nổi tiếng với các món mì, mì ở đây đa dạng, ngon miệng mà giá cả chăng.

Cả hai theo lời giới thiệu của Trần Ngọc, đến Đông Đại phố nổi tiếng.

Trần Ngọc Đông Đại phố là con phố cổ hơn một nghìn năm lịch sử, những món ăn vặt nổi tiếng của Dương Thành đều thể tìm thấy ở đây.

Đông Đại phố quả thật nhiều món ăn vặt: bánh nếp Túc Cao, bánh kẹp thịt (Rou jia mo), bánh ngàn lớp ngậy dầu, bánh hành thịt...

Lượng thức ăn của Nhan Như Ý nhiều, nhưng cái gì cô cũng nếm thử một chút, nên cô mua về chỉ ăn một hai miếng đưa cho Tống Dật Bình.

Món nào hợp khẩu vị cô cũng đưa hết cho Tống Dật Bình.

Tống Dật Bình xưa nay kén ăn, ăn gì là tùy thuộc Nhan Như Ý đưa cho cái gì, từ chối món nào, những thứ Nhan Như Ý ăn đều chui bụng hết.

Cứ thế dạo một vòng phố, cần quán ăn, Nhan Như Ý no căng bụng.

Mặc dù Nhan Như Ý cảm thấy, nếu nhảy nhót vài cái thì bụng cô vẫn thể chứa thêm một chút đồ ăn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-231.html.]

ăn quá no cũng khó chịu, nên cô dám ăn thêm.

Mặt trời ngả về Tây, hai no bụng, bèn chuẩn về nhà khách nghỉ ngơi.

Ngày mai họ sẽ leo Lệ Sơn nổi tiếng, Lệ Sơn tuy cao nhưng khá dốc, nghỉ ngơi thật thì ngày mai mới đủ sức lực leo lên đỉnh.

Hai chơi nên cứ tùy hứng, đường cũ. Thấy bên cạnh một con hẻm nhỏ, Nhan Như Ý hứng khởi với Tống Dật Bình: “Chúng xuyên qua con hẻm xem nó dẫn đến nhé.”

Tống Dật Bình phản đối, dù thời gian còn sớm.

Nếu lỡ lạc đường, cùng lắm là gọi một chiếc taxi về nhà khách.

Nhan Như Ý kéo tay , hăm hở bước con hẻm.

Con hẻm quá hẹp, hai bên là từng nhà, chút giống đường Ngô Đồng.

Tuy nhiên, vì con hẻm sát Đông Đại phố, nên những hộ gia đình đầu óc kinh doanh mở một cánh cửa ở tường và bắt đầu buôn bán. Phần lớn là mở quán ăn.

Họ những món ăn vặt chính gốc của Dương Thành.

Khi ngang qua cổng, mùi thơm mặn mòi xộc thẳng mũi.

Nếu vì quá no, Nhan Như Ý cảm thấy thể ăn thêm hai bát nữa.

Hai chầm chậm dạo, đến cửa một quán ăn, một đàn ông tay xách một chiếc túi xách vội vã từ bên trong bước .

Một con ch.ó vàng nhỏ chạy đến từ phía , khi đàn ông bước , con ch.ó vàng nhỏ chạy ngang qua, đàn ông đề phòng, con ch.ó vàng vấp chân, ngã sấp mặt (té ch.ó ăn cứt), chiếc túi xách tay văng , vặn rơi ngay mặt Nhan Như Ý và Tống Dật Bình.

Có lẽ vì chiếc túi quá cũ kỹ, chứa vật quá lớn, cú ngã khiến dây kéo bung , chiếc túi mở miệng, đồ vật bên trong lộ .

Nhan Như Ý rõ mồn một, bên trong là một cái tôn rượu bằng đồng (Qingzhong jiuzun), niên đại 2107 năm!

Người đàn ông ngã úp mặt xuống đất, mặt trầy xước, trông cực kỳ chật vật.

Ông chủ quán ăn thấy tiếng động bèn bước : “Sao ngã thế?”

Người đàn ông: “Bị con ch.ó vấp ngã, con ch.ó đó là nhà ông nuôi ?”

Ông chủ dám thừa nhận: “Không nhà nuôi, cũng nhà ai nuôi nữa, đây từng thấy.”

Người đàn ông đành tự nhận xui xẻo, lầm bầm c.h.ử.i rủa bò dậy.

Con ch.ó vàng nhỏ chạy xa từ lâu, đ.á.n.h cũng đ.á.n.h .

Người đàn ông tức giận "phì" một tiếng xuống đất.

Thấy Tống Dật Bình và Nhan Như Ý đang , còn trừng mắt với cả hai một cái, tới nhặt chiếc túi lên.

Anh kéo dây kéo lên, nhưng dây kéo hỏng, kéo thế nào cũng , đành mặc kệ, xách túi bỏ .

Nhan Như Ý nhỏ với Tống Dật Bình: “Trong túi của một món đồ đồng, giống tôn rượu thời Tần.”

Tống Dật Bình hề nghi ngờ phán đoán của Nhan Như Ý.

Loading...