Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:48:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Du Minh nhận hết quà, với Nhan Như Ý: "Mẹ cháu lòng quá, về nhớ cảm ơn bà ."

Nhan Như Ý lấy chiếc Đoan Nghiễn từ túi xách , đặt mặt ông nội Tống: "Ông nội, đây là quà cháu tặng ông ạ."

Mắt ông nội Tống sáng lên, một cái nhận : "Đây là Đoan Nghiễn ?"

Nhan Như Ý: "Là Đoan Nghiễn ạ, cháu tìm thấy ở một chợ đồ cổ."

dám rõ là tìm ở chợ đồ cổ nào, may mà cụ cũng hỏi.

Cụ cầm nghiên mực lên ngắm nghía một hồi: "Xem tạo hình và kỹ thuật mài giũa, vẻ là từ thời kỳ Trung Hậu Đường, nghiên đá thời kỳ phần lớn kiểu hình sàng, hơn nữa kích thước khá nhỏ, thiết kế chân nghiên so với thời kỳ đầu thì bằng phẳng hơn."

Nhan Như Ý: "Thiết kế quả thực tiện dụng hơn, những chiếc nghiên thời kỳ đầu sự chênh lệch giữa mực trì và đuôi nghiên quá lớn, tiện cho việc mài mực, mãi đến Trung Hậu Đường mới dần hạ thấp chiều cao chân nghiên."

, về cơ bản dựa đặc điểm để xác định niên đại của Đoan Nghiễn.

Hai từ Đoan Nghiễn thời Đường sang Hấp Nghiễn, Đào Nghiễn, Trừng Nê Nghiễn, từ nghiên mực cổ sang đồ sứ đời Minh, đời Đường, đời Tống...

Tống Dật Bình như vịt sấm, thấy hai chuyện hăng say đến mức thèm uống một ngụm nước.

Vừa lúc Chu Hồng Vận mang bánh bao hâm nóng đến, Tống Dật Bình hai nghỉ ngơi một chút, bèn nhắc ông nội: "Ông nội, bánh bao nóng ạ."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Ông nội Tống: "Con đừng ngắt lời."

Cụ tiện tay lấy một cái bánh bao, ăn hỏi Nhan Như Ý: "Bánh bao thêm củ cải khô , ăn thơm ghê... Vừa nãy đến nhỉ, tại thằng nhóc , quên mất."

"Ông nội đến đồ sứ đời Tống ạ."

" , trong đồ sứ đời Tống, thích nhất là Tống Thanh Từ. Nghe Dật Bình , lò gốm cổ Triệu Gia Cương là nhờ cháu mới phát hiện . Lúc đó tìm cháu trò chuyện , hây, thằng nhóc cho, đến lúc."

Thường ngày, bữa ăn của ông nội Tống là do một thím trong làng đến nấu.

Ông nội Tống sinh hoạt điều độ, thường ăn tối lúc 5 giờ rưỡi, ăn xong sẽ dạo quanh làng, đến 8 giờ tối thì lên giường nghỉ ngơi.

Người thím nấu cơm cũng họ Tống, Tống Dật Bình gọi là Chị Tống.

Chị Tống thường đến nấu cơm lúc 4 giờ rưỡi, hôm nay cũng đến đúng giờ.

Tính chị Tống xởi lởi, thấy nhà khách thì lớn tiếng hỏi ông nội Tống: "Ông nội, nhà khách ạ, hôm nay nấu món gì đây?"

Thường ngày ông nội Tống ăn uống đơn giản, cơ bản là một món mặn một món chay.

Món mặn cũng là để ý đến Chu Hồng Vận, thanh niên lớn tướng, ăn thịt thì chịu nổi.

Tống Dật Bình đến, Chị Tống quen , nhưng quen Nhan Như Ý, tưởng là khách đến chơi, họ ăn cơm nên mới hỏi ông nội Tống một tiếng.

Ông nội Tống đồng hồ, 4 giờ rưỡi .

Cụ mải mê chuyện với Nhan Như Ý mà quên dặn Chu Hồng Vận với Chị Tống sớm hơn, rằng cụ giữ cháu dâu tương lai ở ăn cơm nên cần chuẩn thêm vài món.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-181.html.]

Không tự kiểm điểm , cụ mắng Tống Dật Bình : "Thằng nhóc nhà mày, giờ nhắc một tiếng!"

Tống Dật Bình: "..."

Mắng xong Tống Dật Bình, cụ với Chị Tống: "Ta mải chuyện nên quên dặn cô , hôm nay yêu của Dật Bình đến chơi, cô cứ liệu thêm vài món nhé."

Tống Dật Bình với ông nội Tống: "Trời tối quá , cháu và Như Ý còn về thành phố, nên ăn tối ở đây ạ."

Mùa đông trời tối nhanh, lái xe ban đêm quả thực an , ông nội Tống đành giữ Tống Dật Bình và Nhan Như Ý .

"Chờ một lát hẵng ."

Nói xong, ông nội Tống phòng ngủ lấy một chiếc phong bì đỏ đưa cho Nhan Như Ý: "Đã chuẩn từ lâu , chỉ là dịp để đưa cho cháu."

Cụ là tác phong quân nhân điển hình, việc năng dứt khoát, thích khác quanh co.

Nhan Như Ý từ chối, nhận lấy phong bì ngay: "Cháu cảm ơn ông nội ạ."

Ông nội Tống càng thêm hài lòng: "Trời tối , hôm nay giữ hai đứa nữa. Khi nào rảnh thì bảo Dật Bình đưa cháu qua chơi, nếu Dật Bình bận thì cháu tự đến, nhớ gọi điện thoại , sẽ bảo Tiểu Chu đón cháu."

Tống Dật Bình: "Cháu ạ."

Ông nội Tống: "Ta đang chuyện với Như Ý, với con."

Nhan Như Ý cố nhịn , chào tạm biệt ông nội Tống cùng Tống Dật Bình rời .

Lên xe Nhan Như Ý mới thấy khát.

Cô và ông nội Tống chuyện gần như cả buổi chiều, kịp uống mấy ngụm nước.

Tống Dật Bình như trò ảo thuật, lấy từ túi áo khoác một chiếc bình giữ nhiệt đưa cho Nhan Như Ý: "Khát , uống chút nước ."

Nhan Như Ý thắc mắc: "Anh lấy bình giữ nhiệt ?"

Tống Dật Bình: "Của ông nội, hỏi Tiểu Chu , là quân đội cấp phát, ông nội còn dùng bao giờ."

Nhan Như Ý cảm thấy Đoàn trưởng Tống nhà quả thực là trai, bụng còn quan tâm khác.

Nước trong bình lạnh nóng, vặn, cô uống nửa bình ừng ực mới vặn nắp .

Chiếc phong bì ông nội Tống cho cô vẫn cô cầm tay.

Lúc uống nước, cô đặt phong bì lên đùi.

Uống nước xong cầm phong bì lên, cảm thấy nó dày hơn cả phong bì bố Tống Dật Bình cho.

Mở đếm, hóa là 5.000 đồng!

Nhan Như Ý lẩm bẩm: "Nhiều quá."

Tính cả tiền bố Tống Dật Bình cho, sắp một vạn đồng .

Loading...