Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:47:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa hôn thì dứt , Nhan Như Ý sắp thở nổi, đẩy , lệnh: "Từ giờ trở , cách ít nhất ba bước chân, đừng ảnh hưởng đến việc bài phát biểu."

Tống Dật Bình tuân lệnh, buông cô , về chỗ tiếp tục việc.

Nhan Như Ý khiêm tốn hỏi : "Công thức là công thức gì ?"

"Viết bài phát biểu, thường là mở đầu giới thiệu bản , đó kể những thành tích và kinh nghiệm đạt trong công việc, mới về tương lai, trình bày nguyện vọng, cuối cùng là cảm ơn các vị lãnh đạo. Độ dài 800 đến 1000 chữ, thời gian phát biểu kiểm soát trong 5 đến 6 phút."

Chỉ vài lời, Tống Dật Bình đưa hướng cho Nhan Như Ý.

Cô cảm thấy Đoàn trưởng Tống nhà thật giỏi giang, văn võ song .

Thế là cô quên luôn lệnh cấm ban , chủ động chạy đến bên Tống Dật Bình, hôn một cái, bài phát biểu.

hướng , Nhan Như Ý chợt cảm thấy ý tứ tuôn trào như suối.

thì công việc đều do chính cô , những gì đều sẵn trong đầu cô.

Việc cảm ơn lãnh đạo cũng là cảm ơn thật lòng, vì lãnh đạo của cô đều là những , những gây khó dễ mà còn ủng hộ công việc của cô, hơn hẳn lãnh đạo của La Tuệ Tuệ.

thì mỗi gặp La Tuệ Tuệ, cô đều mắng lãnh đạo vài câu.

Rất nhanh chóng, một bài phát biểu dài hơn 800 chữ thành.

Cô vẫn còn cảm thấy , nghĩ rằng thể thêm 800 chữ nữa.

Đoàn trưởng Tống nhà cô thời gian phát biểu nhất nên kiểm soát trong 5, 6 phút, nếu sẽ dễ khiến cảm thấy phiền.

Đứng ở góc độ , cô cũng thích khác dài dai.

Tống Dật Bình khen ngợi cô: "Lời lẽ nội dung, chứ."

Nhan Như Ý cũng hài lòng, cô gấp bài phát biểu và bỏ túi đeo chéo.

Gục nửa ngày, tay chân cô cứng, dậy hoạt động chân tay một chút.

Tống Dật Bình kéo cô lòng, xoa bóp cổ tay cho cô: "Viết lâu , ngoài thư giãn một chút nhé?"

Nhan Như Ý suy nghĩ một lát, chủ động đề nghị: "Hay là thăm ông nội ."

Nói đến chuyện , Nhan Như Ý cảm thấy khá áy náy.

Ông nội Tống là trưởng bối, lẽ đến thăm ông từ lâu , nhưng vì nhiều lý do mà vẫn .

Tống Dật Bình đương nhiên đồng ý, ông cụ mỗi gọi điện đều càu nhàu hỏi bao giờ mới gặp cháu dâu.

Nhan Như Ý dậy: "Em về nhà một chuyến, em mua quà cho ông nội, để ở nhà ."

Tống Dật Bình đưa Nhan Như Ý về.

Diệp Hồng Trân hấp xong bánh bao nhân thịt, Nhan Như Ý thăm ông nội Tống, liền lấy một cái giỏ mây sạch, đựng đầy một giỏ bánh bao thịt, phòng khách lấy hai hộp sữa bột.

Sữa bột là do Nhan Như Ý mua, tổng cộng 4 hộp, 2 hộp đưa cho Lý Yến (đang mang thai, để bồi bổ),

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-179.html.]

hai hộp còn là cho Diệp Hồng Trân và Nhan Quốc Cường uống.

Nhan Như Ý mua sữa bột cao cấp, Diệp Hồng Trân và Nhan Quốc Cường nỡ uống, vốn định để dành cho Miêu Miêu, nhưng giờ nhân tiện đem biếu ông nội Tống.

Bà còn lấy thêm hai hộp mứt sơn tự .

Khi đông, ở quê thường thành phố bán sơn , bà mua một giỏ lớn, dùng phương pháp dân gian để nấu mứt sơn . Nếm thử thấy vị khá , chua chua ngọt ngọt, phết lên bánh bao, ăn thêm hai cái bánh bao trắng lớn.

Nghĩ bụng lớn tuổi khẩu vị , sơn giúp kích thích vị giác, nên bà đưa hai hộp cho ông nội Tống.

Trời lạnh dễ hỏng, ăn dần thể ăn hết cả mùa đông.

Đây đều là tấm lòng của Diệp Hồng Trân, Tống Dật Bình từ chối, mang hết đồ lên xe.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Lên xe, Tống Dật Bình hỏi Nhan Như Ý: "Em mang quà gì cho ông nội thế?"

"Nghiên mực Đoan Khê."

Tống Dật Bình gật đầu.

Thật Nghiên mực Đoan Khê là cái gì.

Nhan Như Ý liếc xéo một cái: "Biết ngay là cũng hiểu mà."

Tống Dật Bình cảm thấy vẻ mặt lúc của Nhan Như Ý giống với ông nội .

Cứ như thể Nhan Như Ý mới là cháu gái ruột ông truyền dạy.

Ông nội Tống sống ở thôn Lưu Trang, về mặt hành chính thuộc quản lý của trấn Vu Lý, cách khu vực thành phố hơn trăm dặm.

Từ khu vực thành phố đến trấn Vu Lý đều là đường nhựa, qua trấn Vu Lý trở xuống thì là đường đất.

Đường khá bằng phẳng, nhưng nếu trời mưa tuyết, nó sẽ biến thành đường bùn lầy.

Lần Nhan Như Ý đến nhà Tống Dật Bình, vì tuyết rơi dày nên ông nội Tống kẹt ở nhà ngoài .

Nếu , hai thể gặp mặt .

Tống Dật Bình qua con đường nhiều , nhưng thì khác, từ trấn Vu Lí đến làng Lưu Trang, đội thi công đang sửa đường, một nửa xong nền đường, nửa còn bắt đầu trải nhựa đường.

Con đường mới sửa thẳng đến cổng làng Lưu Trang.

Tống Dật Bình chỉ một cái sân nhỏ ở cổng làng với Nhan Như Ý: "Đó là căn nhà ông nội ở."

Trời lạnh, gần như thấy bóng nào trong làng.

Tống Dật Bình đỗ xe sân nhỏ, mở cửa bước xuống xe.

Đây là một ngôi nhà sân vườn điển hình ở nông thôn, ba gian nhà chính, hai gian nhà phía Tây, và hai gian nhà phía Đông.

Trong sân chia thành từng luống, lẽ đây dùng để trồng rau, nhưng giờ trời lạnh nên để trống.

Hai xuống xe, một từ nhà chính bước , đó là cảnh vệ viên của cụ, thấy Tống Dật Bình thì nghiêm trang chào quân đội: "Đoàn trưởng Tống!"

Loading...