Phương Ngọc Như còn lo lắng hơn cả con trai, Tống Dật Bình sắp khỏi cửa , bà kéo kiểm tra xem quên quà gì , miệng còn lẩm bẩm, “Hôm nay kiểu gì cũng uống rượu, con đừng cắm đầu uống, uống nhiều dễ mất thể diện, tạo ấn tượng , họ hàng nhà Tiểu Nhan, con cứ gọi theo Tiểu Nhan, Tiểu Nhan gọi gì con gọi nấy, hai của Tiểu Nhan còn nhỏ hơn con một tuổi , con cũng gọi là Anh Hai…”
Tống Thành Nhân, “Nó căng thẳng cũng lải nhải cho căng thẳng.”
Phương Ngọc Như, “Mẹ sợ nó quên, nhắc vài thì nhớ rõ hơn.”
Tống Dật Bình bất lực , “Mẹ, con nhớ hết .”
Phương Ngọc Như đ.á.n.h giá từ xuống một lượt.
Hôm nay Tống Dật Bình mặc thường phục, áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác áo jacket màu xám.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Quần kaki màu vàng nhạt, tóc mới cắt, trông rạng rỡ, tinh thần phấn chấn.
Đối với ngoại hình của con trai, Phương Ngọc Như hài lòng, vỗ vai , “Đi con trai, ở nhà chờ tin của con.”
Nhan Như Ý vẫn còn đang ngủ thì đ.á.n.h thức.
Có gõ cửa phòng cô, giọng là chị dâu cả, “Như Ý mau dậy , con rể mới sắp đến nhà , mà con còn ngủ nướng .”
Nhan Như Ý lấy đồng hồ từ gối xem, mới bảy giờ.
Cô ngáp một cái, xuống giường rửa mặt mở cửa, “Sao đến sớm thế ạ.”
Bên ngoài, cả căn phòng đầy .
Gia đình cả và dì út đến hết .
Cậu cả tổng cộng bốn con, hai trai hai gái.
Dì út hai con trai, họ cũng kết hôn.
Có lẽ sợ trẻ con đông quá ồn ào, họ dẫn theo.
lớn thì đều đến, tổng cộng nhà cả và dì út là mười sáu .
Cộng thêm nhà cô nữa là hai mươi lăm .
Nếu là nhát gan, thấy cảnh tượng , chắc chắn bước cửa cũng mềm chân.
Hai họ nhà cả đang hào hứng bàn bạc với , đợi Tống Dật Bình đến, thế nào để chuốc cho say khướt.
Nhan Như Ý, “Mọi chuốc rượu , tửu lượng , uống nhiều dễ mất kiểm soát.”
Chị dâu cả, “Ôi chao, còn đến mà che chở .”
Anh họ thứ hai, “Em hiểu , say rượu mới thật lòng.”
Nhan Như Ý lo lắng chính là điều .
Lần Tống Dật Bình họp mặt đồng đội, say rượu, hôn cô, còn Ngô Mỹ Lệ và Trần Phi Dũng thấy, cô hổ c.h.ế.t.
Hôm nay đông thế , nếu Tống Dật Bình say rượu, lỡ lời gây sốc nào đó, các chị thấy, thì khó xử bao, gặp mặt họ sẽ trêu chọc cô, cô chẳng còn mặt mũi nào các chị nữa.
Diệp Hồng Quyên, “Họ chừng mực mà, chắc Đoàn trưởng Tống cũng sắp đến , mau tắm rửa trang điểm một chút , dù là ở nhà cũng thể quá tùy tiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-148.html.]
Bà đẩy cô trong phòng.
Hôm nay đông , bàn ghế trong nhà đủ dùng, Diệp Hồng Trân bảo hai em Nhan Minh Hải sang nhà Triệu Thúy Phương mượn về.
Phụ nữ thì đều xuống bếp giúp chuẩn .
Diệp Hồng Quyên hỏi chị gái, “Nhà cả Như Ý đến ?”
Diệp Hồng Trân, “Họ bận việc nhà, đến .”
Lý Thành Hải đầu tiên đến nhà Nhan Quốc Lâm, Thẩm Xảo Tú đến gọi , Nhan Quốc Cường và Diệp Hồng Trân đều .
Vì là đầu gặp mặt, còn lì xì cho Lý Thành Hải một phong bao đỏ.
Bây giờ đến lượt Nhan Như Ý, Nhan Quốc Cường cố ý dặn dò cả, kết quả hai vợ chồng họ kịp đến.
Đương nhiên cũng nhắc đến chuyện phong bao đỏ.
Chị dâu cả toạc , “Chẳng qua là thấy đối tượng Như Ý tìm hơn con gái bà là Bích Bình, trong lòng ghen tị nên dứt khoát đến thôi.”
Triệu Thúy Phương hôm nay cũng qua giúp đỡ, tiếp lời, “ nhớ là bà đến, còn nếu Như Ý tìm đối tượng hơn cái Thiên Lượng , bà sẽ tháo đầu xuống cho Hồng Trân bô tiểu cơ mà.”
Chị dâu thứ hai, “Vậy hôm nay thế nào cũng kéo bà đến đây mới , hỏi thẳng mặt bà , lời bà còn tính .”
Diệp Hồng Trân hừ một tiếng, “Không đến cũng , ngày đại hỷ, đến cũng chỉ thêm chướng mắt.”
Không đến thì đến, nhưng phong bao đỏ thì thể thiếu.
Diệp Hồng Trân đích đến hỏi Thẩm Xảo Tú đòi, lúc đó Lý Thành Hải cũng mặt.
Trước mặt con rể, Thẩm Xảo Tú thể giữ thể diện, đành đưa đủ thiếu một xu.
Diệp Hồng Trân lúc mới hài lòng bỏ .
Hiện tại phong bao đỏ đang bà cất trong .
Nhan Minh Hà chạy sầm sầm sân, hô lên, “Anh rể đến !”
--- Chương 45 ---
Nhan Minh Hà hô lên, đều từ trong nhà .
Diệp Hồng Quyên thấy Nhan Minh Hà đang xách một con cá, nặng một cân ( nửa ký), vẫn còn sống, buộc bằng dây cỏ qua mang, đuôi vẫy đập lia lịa.
“Tứ Hà, cá ở thế?”
Nhan Minh Hà, “Anh rể cháu xách đến, mang nhiều đồ quá, nên cháu xách con cá , rể vẫn đang ở phía .”
Diệp Hồng Trân và , đây là đầu tiên họ thấy đầu đến nhà bố vợ mang theo cá sống.
Chị dâu cả, “Chắc đó là quy tắc gia đình họ.”
Chị dâu thứ hai, “Em cũng nghĩ , trăm dặm phong tục khác , mỗi nơi một quy tắc, mang đến thì cứ nhận thôi.”
Diệp Hồng Trân thấy lý, liền nhận lấy con cá, bụng nghĩ lát nữa sẽ nấu một nồi canh cá đậu phụ.
Miu Miu ngửi thấy mùi tanh của cá, chạy đến quanh chân Diệp Hồng Trân kêu meo meo, còn cứ bám bà, đòi ăn cá.