Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:30:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc thỏa thuận ai nuôi cha thì nhà cũ sẽ thuộc về đó, vì Triệu Trung Hậu cùng gia đình vẫn luôn sống trong căn nhà cũ.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Bây giờ con trai út của Triệu Trung Hậu sắp kết hôn, Triệu Trung Hậu sửa sang nhà cũ để con trai dùng nhà cưới, ngờ khi đào móng đào một đống đồ cũ.

Triệu Trung Hậu cảm thấy vì nhà cũ là của , nên đống đồ cũ chắc chắn cũng là của .

hai của ông chịu, cho rằng nhà cũ là của Triệu Trung Hậu, nhưng đồ đào , ba em chia đều, Triệu Trung Hậu đồng ý, lén lút đem đồ bán.

từng tìm ông tư nhân để thu mua lô đồ cũ , nhưng ông sợ lừa nên dám bán, ngóng thấy Cửa hàng Văn vật cũng thu mua đồ cũ.

Cửa hàng Văn vật là đơn vị quốc doanh, ông tất nhiên tin tưởng cửa hàng quốc doanh hơn, nên lén lút xách đồ tới. Ai ngờ thế nào hai của ông , thế là dẫn đuổi tới.

Chỉ vài câu , hai bên cãi , giọng ngày càng lớn, suýt bay nóc nhà.

Nhan Như Ý đây từng thấy cảnh , cô quầy ngó xem trò , nhưng Từ Khánh Mai thì thấy phiền vì tiếng ồn.

việc ở Cửa hàng Văn vật mấy năm, cảnh , mỗi năm ít nhất cũng chứng kiến vài , vì chút tiền mà tranh giành, đừng em ruột, ngay cả cha con cũng thể trở mặt thành thù.

quá chán , hơn nữa hai bên còn xô đẩy , sắp đ.á.n.h đến nơi.

Liền hét lớn, “Muốn cãi đ.á.n.h thì ngoài hết , đồ trong , lỡ chạm hư cái nào thì mấy đền nổi !”

Uông Ái Trân, “ đấy, còn đống đồ đáng tiền , cãi , chừng chỉ là một đống đồng nát sắt vụn, đáng gì mà ầm ĩ thế.”

Hai , đám quả thật dám cãi nữa.

Họ sợ nhỡ kiềm chế xô đẩy, lỡ mà hỏng thứ gì, bọn họ thực sự đền nổi.

Hơn nữa, Uông Ái Trân như , trong lòng Triệu Trung Hậu và những khác cũng bắt đầu hoài nghi, lỡ như đống đồ đó thật sự đáng giá, mà ba em họ tranh giành đến sứt đầu mẻ trán, chẳng sẽ chê ?

Triệu Trung Phát, tức là cả của Triệu Trung Hậu, liền với Triệu Trung Hậu, “Lão Tam, chú lấy đồ , để chuyên gia xem xét.”

Đã đến nước , Triệu Trung Hậu cũng tiện xách túi bỏ nữa, đành mở túi , lấy từng món đồ , cẩn thận đặt lên quầy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-12.html.]

Có đồ đồng, đồ sứ, Nhan Như Ý liếc mắt một cái nhận , về cơ bản đều là đồ cuối đời Thanh, mà hình dáng cũng loại thượng phẩm.

Không đến mức là đồng nát sắt vụn, nhưng thực sự nhiều giá trị sưu tầm.

Nói trắng đáng tiền.

Từ Lực Thành và Tưởng Đông Minh thấy động tĩnh cũng bước tới, Uông Ái Trân nhường chỗ cho hai họ.

Triệu Trung Hậu cùng các em nhận Từ Lực Thành và Tưởng Đông Minh mới là quyết định ở cửa hàng, nên đều căng thẳng chằm chằm hai , “Hai đồng chí, xem giúp chúng xem chỗ đáng giá bao nhiêu tiền?”

Từ Lực Thành nhặt một cặp ly rượu bằng đồng thau thuần hình rồng phượng lên, xem hỏi, “Mấy thứ lấy từ ?”

Triệu Trung Phát, “Không dám giấu quý vị, đây cha là một thợ thủ công, nghề chạm khắc gỗ, ở chỗ chúng cũng coi là chút danh tiếng, nhiều nhà giàu đều tìm ông việc, ông cũng kiếm chút tiền, ông sở thích gì khác, chỉ thích mua đồ cũ. Hồi nhỏ nhớ trong phòng ông bày nhiều, thì biến mất, hỏi ông thì ông bảo tuổi cao chút lú lẫn, bán hết , chúng cũng tin. Ai mà ngờ ông bán, mà đem chôn hết, sửa sang nhà cũ khi đào móng thì đào hết lên. Đồng chí xem giúp, những thứ đáng giá bao nhiêu tiền, đồ cũ bây giờ quý, bé tí cũng thể bán mấy trăm tệ.”

Khi Triệu Trung Phát , hai mắt ông sáng rực.

Ông một món bé tí bán mấy trăm, đồ nhiều thế , e rằng bán cả vạn!

Cả vạn tệ, dù cho ba em chia đều, mỗi cũng ba bốn ngàn, bằng thu nhập cả chục năm của gia đình ông !

Tưởng Đông Minh liếc mắt qua, đồ thì ít, nhưng món quý hiếm nào, hơn nữa hình dáng cũng , ông lắc đầu, tiện tay nhặt thêm một chiếc ấm đồng.

Dưới ấm đồng một mảnh sứ vụn màu xanh lục đè, lớn, chỉ bằng nửa lòng bàn tay em bé, ông cũng để ý.

Nhan Như Ý tùy ý liếc mắt , thấy một hàng chữ nhỏ màu vàng lướt qua mảnh sứ vụn: 856 năm.

Bây giờ cô quen với chuyện , cô bình tĩnh tính toán một chút, 856 năm là thời Tống Huy Tông, cô nhớ là gốm Tống Thanh màu .

Tim Nhan Như Ý đập thình thịch, cô nhặt mảnh sứ vụn lên.

Tuy là mảnh vụn, nhưng lớp men sáng bóng, ấm áp, chất men cũng đồng đều và tao nhã.

Nhan Như Ý bồn chồn trong lòng, hỏi Triệu Trung Hậu, “Cái cũng đào từ nhà ?”

Một phụ nữ mập mạp bên cạnh Triệu Trung Hậu nhanh nhảu , “Cái đào từ nhà cũ , đồ đào từ nhà cũ đều là đồ nguyên vẹn, vỡ, cũng chẳng màu . Cái chắc nhặt ở Tiểu Bắc Pha đấy, chỉ Tiểu Bắc Pha mới nhặt loại sứ vụn thôi.”

Loading...