Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:41:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Tôn đỗ xe xong, Phương Ngọc Như và Tống Mạn Lệ xuống xe. Hai bước phòng khách, thấy ông Tống đang sofa, bàn bày nhiều đồ cổ, ông cụ đang lượt xem xét từng món.

Phương Ngọc Như hỏi ông: “Bố bố đến?”

Tống Thành Minh đặt món đồ cổ đang cầm xuống: “Đưa cho các con chút rau quả, đều là mới hái, tươi lắm, Tiểu Hứa để bếp .”

Ông trồng nhiều rau quả trong cái sân nhỏ ở quê. Ông ăn hết nên chia cho hàng xóm láng giềng, thỉnh thoảng cũng ghé qua đưa cho Phương Ngọc Như và một ít.

Tống Mạn Lệ chào hỏi ông cụ, hỏi: “Những thứ đều là đồ cổ sưu tầm đây của gia đình ạ, mang hết thế ?”

Tống Thành Minh ha hả : “Đối tượng của Dật Bình thích đồ cổ, Dật Bình mang mấy thứ qua cho cô bé, nhưng cô bé nhận, nên thằng bé mang về.”

Nói xong, ông sang hỏi Phương Ngọc Như: “Dật Bình tìm đối tượng từ lúc nào, thấy ai với ?”

Phương Ngọc Như: “Là bác sĩ Liễu giới thiệu cho nó. Vốn dĩ định đợi định mới báo cho bố, đây con hỏi nó xem hai đứa thành đôi thì nó cứ úp mở, con còn tưởng là thành. Con cũng mới hai đứa đang qua , khi con còn cả bố chứ.”

Trọng tâm lời của Tống Mạn Lệ ở mấy câu của ông cụ, bà kinh ngạc : “Dật Bình mấy món đồ cổ đáng giá bao nhiêu , mà nó tùy tiện mang cho như ? Con thấy cô gái nhận , chừng là thả dây dài câu cá lớn. Dật Bình cứ ở mãi trong quân đội, ngố luôn , thể lừa gạt!”

Tống Thành Minh vui: “ ở trong quân đội cả đời, Thành Nhân cũng ở trong quân đội nửa đời , nếu theo lời cô , chẳng lẽ với Thành Nhân đều ngố hết cả .”

Tống Mạn Lệ cũng nhận lỡ lời, vội vàng chữa lời: “Con ý đó, ý con là môi trường quân đội đơn giản, Dật Bình ở trong quân đội suốt, tiếp xúc nhiều với các cô gái bên ngoài. Nó , bây giờ các cô gái bên ngoài tinh ranh lắm, nhất là những cô gái nhà tiểu môn tiểu hộ, để leo lên cành cao thì thủ đoạn nhiều vô kể, phòng kịp . Con chỉ nhắc nhở nó cẩn thận hơn thôi.”

Tống Thành Minh thấy khó chịu.

Cháu nội ông ngốc, . Việc cô gái xứng đáng để tặng đồ cổ , cháu ông tự đ.á.n.h giá.

Vì nó tặng, thì chứng tỏ cô gái xứng đáng.

Đồ cổ quý giá đến mấy cũng là vật c.h.ế.t, quan trọng bằng con .

Ông ngắt lời Tống Mạn Lệ: “Thôi đủ . Tối qua Dật Bình gọi điện cho , là đồng ý cho nó mang . Mấy thứ đều là của Dật Bình, nó cho ai thì cho, dù sớm muộn gì cũng là của nó và vợ nó thôi. Hơn nữa, cô bé nghề , thích đồ cổ là chuyện bình thường mà? Ở trong tay cô bé còn hơn ở trong tay Dật Bình và Thành Nhân. Hai thằng thô kệch đó, chẳng hiểu gì sất!”

Tóm , Tống Thành Minh hài lòng với cô cháu dâu gặp mặt .

Ông thích đồ cổ, nhưng con trai và cháu trai đều hứng thú, kể cả Phương Ngọc Như cũng . Đôi khi ông cao hứng chuyện với họ vài câu, cả ba đến mức thể ngủ gật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-113.html.]

, khi Tống Dật Bình đối tượng tìm việc ở Cục Văn vật, ông lập tức cảm thấy, cuối cùng cũng kế tục.

Vừa nãy ông còn tìm hiểu thêm tình hình về cô gái từ Tống Dật Bình, nhưng cháu trai ông như lửa đốt đít, một phút vội vã chạy .

Rau quả ông mang đến, còn nó vét sạch gần hết.

Có thể thấy, cháu trai ông thực sự yêu thích cô gái .

Cháu trai hiếm lắm mới thích, đừng là vài món đồ cổ, mà dâng hết gia tài cho cô gái , ông cũng ý kiến.

Phương Ngọc Như lời của ông cụ nghẹn họng.

Tống Thành Nhân nghiệp trường Pháo binh, Tống Dật Bình nghiệp Đại học Kỹ thuật Lục quân, trong quân đội đều thuộc hàng học vấn cao.

Đến chỗ ông cụ, thành kẻ thô kệch hết!

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Xem , đối với ông cụ, việc là kẻ thô kệch , dựa bằng cấp, mà là dựa việc hiểu đồ cổ .

Nếu như , cô cũng là một kẻ thô kệch .

Lời đến nước , Tống Mạn Lệ dám phản bác ông cụ nữa, nhưng trong lòng chút coi thường gia đình , cảm thấy chi Tống Nhất Minh nhà họ Tống sớm muộn gì cũng sẽ xuống.

Tống Dật Bình phóng xe như bay đến cổng Khu gia thuộc Quân khu, dừng xe , xuống xe mở cửa cho Nhan Như Ý: “Em đợi lâu ?”

“Không ạ.”

Nhan Như Ý lên xe, ngưỡng mộ : “Khu gia thuộc nhà thật .”

Tống Dật Bình: “Nếu em thích, khi kết hôn thì ở đây. Nếu thích ở đây cũng , thể xin đơn vị cấp thêm một căn nhà nữa. Với điều kiện hiện tại của , là thể xin .”

Nhan Như Ý cảm thấy kể từ khi hai xác định quan hệ yêu đương, Tống Dật Bình vẻ ma xui quỷ ám, động một chút là chuyện kết hôn.

Cô quyết định đáp lời , kẻo đà lấn tới, ngày mai sẽ kéo cô đăng ký kết hôn.

Tống Dật Bình đưa cho cô một quả dưa ngọt. Vỏ dưa màu xanh lục, rửa sạch, vỏ còn đọng những giọt nước, tươi mát.

Tống Dật Bình: “Ông nội tự trồng đấy, ông mới hái.”

Loading...