Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 93
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 09:27:12
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế là nàng ngủ một giấc mê man. Sáng hôm tỉnh dậy gần trưa. Đại Lang dẫn các phố bên cạnh ăn mì hoành thánh, lúc về đương nhiên cũng mang về cho Hứa Hoan Thủy một phần.
Tuy nàng cần bận tâm, nhưng mấy đứa trẻ sẽ thực sự bỏ mặc, thức dậy là một chuyện, nhưng nhỡ nàng tỉnh dậy thì , thể đồ dự phòng.
Hứa Đại Lang nghĩ thầm, dù Tam Lang gần đây lớn nhanh, ăn nhiều, nếu kịp thì cứ để Tam Lang giải quyết hết, đợi Nương dậy , sẽ mua đồ nóng hổi về .
Khi mấy đứa trẻ về, lúc gặp cửa hàng đối diện đang đập phá, ồn ào.
Tiếng ồn khiến Tứ Nha bịt tai vì khó chịu.
Đại Lang suy nghĩ một chút, lập tức đóng cửa hàng , dẫn ba về sân . Lúc tiếng ồn mới đỡ hơn một chút.
"Đại ca, nhớ cửa hàng đối diện là tiệm bán trang sức ? Công việc ăn vẫn , dỡ bỏ ? Chắc ăn nổi nên đóng cửa đấy chứ?"
Tam Lang trí nhớ , tuy bao giờ tiệm đối diện, nhưng những món đồ trang sức họ bày bán bình thường đều . Nó nghĩ cũng mua cho và Nương nên mới ghi nhớ đặc điểm.
Tiêu Viên cũng gật đầu : " , Đại Lang ca, cũng nhớ đối diện là một tiệm trang sức. Ban đầu Lương chưởng quỹ còn với đó là một tiệm lâu đời mở nhiều năm , đột nhiên họ dọn đồ xuống và gỡ bảng hiệu, chắc là xảy chuyện đặc biệt gì đó."
Hứa Đại Lang lúc mới hiểu vài phần tình hình. Đệ ở trấn cả ngày, nhiều tin tức bằng hai đứa đang ở thư viện.
"Thì là , chắc là gặp khó khăn gì đó, hoặc là chuyển đến thị trấn lớn hơn, thậm chí là phủ thành . Sau khi nhà ăn, mới ăn hề dễ dàng, chúng giúp đỡ Nương thật mới ..."
Mấy đứa trẻ đều để chuyện trong lòng, chỉ quan tâm khi nào Nương mới thức dậy. Không hôm nay sẽ mua nhiều đồ ? Nếu dậy muộn nữa thì sẽ kịp mất.
Hứa Hoan Thủy tự nhiên cố ý. Nàng vốn định dậy sớm hơn một chút để tích trữ hàng hóa, nhưng ngủ quá lâu dẫn đến càng ngủ càng thấy buồn ngủ, thế là dậy nổi.
"Nương hôm nay chúng còn mua đồ ? Đã đến giờ ăn trưa đấy."
Tứ Nha dán sát cửa phòng nhắc nhở một cách chu đáo.
Hứa Hoan Thủy mơ màng dậy, nàng cảm thấy ngủ lâu như còn sảng khoái bằng lúc bình thường dậy sớm nhỉ? Thật là ngược đời.
"Nương dậy ngay đây, đừng vội."
Sau khi sửa soạn xong xuôi, Hứa Hoan Thủy phát cho mỗi đứa trẻ một cái giỏ, rằng lát nữa chúng sẽ dùng đến.
Khi mấy ngoài, mặc dù ai nhắc đến chuyện đối diện, nhưng Hứa Hoan Thủy cũng chú ý đến tiếng ồn ào bên đó.
Việc mở cửa đóng cửa hàng năm cũng là chuyện bình thường, nên nàng cũng quá để tâm.
Mấy hết đến thương điếm bán vải vóc nhất trong trấn, mua mấy cuộn lụa màu sắc tươi tắn, một cuộn tốn năm lượng bạc, Hứa Hoan Thủy cũng thấy tiếc, tiền là để kiếm để tiêu mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-93.html.]
Nhìn thấy sắp đến dịp cuối năm, các con cũng quần áo mới để mặc mới .
Nàng còn để mắt đến mấy chiếc áo choàng xinh treo lên, nghĩ bụng sẽ mua cho chúng, nhưng Đại Lang, Tam Lang và Tiêu Viên đều cần.
"Nương áo choàng hợp với chúng con, Nương cứ mua cho , còn nhỏ sợ lạnh, chúng con thì khác, cứ thanh thoát một chút là ."
Tiêu Viên cũng cảm thấy ngại ngùng, tuy nó thiếu tiền, nhưng thẩm tử may quần áo mới cũng vui , còn áo choàng thì nó tiện nhận.
"Thẩm tử, con cũng cần , bình thường con thích mặc cái ."
Hứa Hoan Thủy để ý đến lời bọn chúng, vẫn mua cho mỗi đứa một cái, còn đặc biệt mua hai chiếc áo đại sưởng ấm áp cho phụ mẫu , tốn ít bạc, nhưng nàng cảm thấy đáng giá.
Tiền kiếm là để tiêu ? Hơn nữa, khi nàng khả năng mua cái cái cho nhà, trong lòng cảm giác thành tựu đặc biệt.
Rời khỏi thương điếm vải vóc, cả nhóm đến khu bán gia cầm. Số gà mà nhà mua đây gần như g.i.ế.c gần hết, cứ chuyện gì là thêm một con bữa ăn. Để thể ăn trứng gà tươi tại nhà, cũng nên nuôi thêm một ít ở nhà.
Tam Lang Nương đề nghị: "Nương là chúng mua thêm vài con heo con và thỏ . Gà vịt gì đó thì mua ít thôi. Khi con ở thư viện, con họ thỏ đẻ nhanh, heo Nương cũng thể đẻ con. Con nghĩ, nếu nhà thể để chúng tự sinh sản thì là sẽ tiết kiệm nhiều tiền ..."
Người vô tình, hữu ý.
Hứa Hoan Thủy cảm thấy lời Tam Lang lý. Hiện tại vật nuôi quý giá nhất trong thôn chính là trâu, vì nó là trợ thủ thể thiếu trong việc trồng trọt.
Chuyện thì . Số lượng gà vịt nuôi trong thôn nhiều, về cơ bản cũng chỉ nuôi để lấy trứng. Trứng gà thể ăn một tháng một là xa xỉ lắm , hầu hết còn tích trữ trứng, dành dụm một giỏ mang trấn bán lấy tiền, chỉ để phụ thêm chút chi tiêu trong nhà.
"Tam Lang , hết, Nương cảm thấy ý tưởng của con , nhưng con bỏ qua một điểm quan trọng. Bây giờ thì tạm , nhà đang nghỉ ngơi đóng cửa hàng, nhưng sang năm khi hoạt động kinh doanh trở bình thường, sẽ còn thời gian chăm sóc những vật nuôi nữa. Các lớn của con bình thường cũng việc , nên tạm thời chúng mua nhiều đến thế."
Nghe Nương , Hứa Tam Lang cũng tiếp nữa, dù lời Nương cũng là sự thật.
Hứa Đại Lang bất ngờ im lặng, cẩn thận cân nhắc về chi phí và lợi ích của việc mua gia cầm.
Sau đó bắt đầu cố gắng thuyết phục Hứa Hoan Thủy: "Nương thực lời Tam Lang cũng là khả thi. Người nghĩ xem, nhà chỉ thử thôi, cũng quy mô lớn. Giống như heo con, gà, vịt, thỏ, chúng thể mua mỗi loại vài con về nuôi thử. Số lượng nhiều, chúng vẫn thể chăm sóc . Sau nếu chúng sinh sản, thì gửi một ít sang nhà ngoại nuôi, nếu thuận lợi, lẽ còn thể bán một ít, thử một chút cũng hại gì..."
Hứa Hoan Thủy là lắng . Tuy nàng kinh nghiệm nuôi động vật, nhưng phụ mẫu nàng . Hơn nữa, những con vật đều dễ c.h.ế.t, nuôi một ít cũng chẳng .
"Cũng , nhưng những con thỏ, nọ mua về, các con cùng chịu trách nhiệm chăm sóc đấy nhé. Nếu nuôi c.h.ế.t, chịu trách nhiệm ."
Mấy đứa trẻ đều , cam đoan sẽ cùng chăm sóc các tiểu thú non.
Hứa Hoan Thủy cũng thật may mắn, kịp chuyến mua con vật non cuối cùng. Các ông chủ đều qua thời gian mua bán con non , trễ một ngày nữa là họ sẽ còn ở đây, vì trời quá lạnh, nếu mua cũng đợi đến năm .
Hứa Hoan Thủy còn kịp mặc cả, Tứ Nha , ngọt ngào gọi một tiếng "thúc thúc" với những bán con giống.