Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 84
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 09:27:03
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Hoan Thủy vội vàng hòa giải, già cảm thấy cô đơn, nàng quả thực nên thông cảm hơn. “Phụ , đừng vội, Đại ca chẳng việc ? Chắc chắn chúng đến gọi cũng về . Thế , tối nay chúng ở , lát nữa lúc về sẽ mang một phần viên thịt sang cho Đại ca, thích món .”
Nhạc thị lắc đầu: “Con nha đầu , cứ nghĩ cái gì là cái đó . Trong nồi vẫn còn mà, sợ Đại ca con gì ăn. Ta cố ý nhiều, lát nữa để Đại tẩu con mang qua đó. Dù bên đó cũng chỗ ở , con đừng bận tâm chuyện nữa.”
Hứa Hoan Thủy chút tin lời Nương , Đại tẩu thể nửa đêm còn chạy qua đó, sáng sớm nàng còn trấn giúp việc ... Thế nhưng sắc mặt Lưu Mai cũng trở nên tự nhiên: “Tiểu , thỉnh thoảng cũng qua đó thăm Đại ca , nhưng chỉ là thỉnh thoảng thôi. Ta tranh thủ lúc trời tối, sáng sớm sẽ về nhà mới đến trấn.”
Nàng sắp ngượng c.h.ế.t , bà mẫu nhà những lời mặt , bảo nàng đối đáp thế nào đây... Hứa Hoan Thủy cũng thấy khó xử, Đại tẩu nhà nàng quả thật khá... khá vất vả, về về cũng sợ phiền phức, nhưng từ một góc độ khác, điều cũng chứng tỏ tình cảm tẩu , cũng . “Đại tẩu quả thực vất vả , nhưng vẫn nên ít qua ban đêm. Dù trong thôn nhiều chuyện, nhưng dù nữa, ban đêm vẫn an .”
Lưu Mai gật đầu, dù tiểu cũng gì thêm, nàng cũng đỡ ngượng hơn. Sau khi dùng cơm tối, nàng vẫn mang theo thức ăn mà bà mẫu chuẩn đến thôn Hòe Thụ. Vốn dĩ Hứa Xuân Dương nào cũng dùng xe bò đưa nàng . nàng dám để Nhị cứ đưa mãi, ngại ngùng quá nên đành từ chối. “Không cần , chân cẳng nhanh nhẹn, lát nữa là đến . Vừa nãy ăn cũng nhiều, bộ một lát tiêu hóa.”
Hứa Xuân Dương vẫn kiên trì, nhưng cháu gái nhà ngăn . “Nhị thúc, Nương con là gặp phụ con đấy, nàng đang vui vẻ mà, bộ một chút cũng . Nương ngẫu nhiên thúc sáng sớm đến đón nàng là phiền phức lắm , nên cho thúc đưa .” Hứa Hoa quả thật lời thật lòng, nó hiểu rõ Nương nhất, gặp phụ còn quan trọng hơn việc bộ nhiều.
Thường Ngọc cũng giải thích: “Đại tẩu nhà tự bộ đến gặp Đại ca, cái gì . Sáng mai chịu khó dậy sớm một chút đón Đại tẩu về là . Chúng đều là một nhà, cần câu nệ nhiều phiền phức như thế, là , gì mà sợ rắc rối.” Hứa Xuân Dương nghĩ vợ cũng lý, nên kiên trì nữa.
Một bên thì hòa thuận êm ấm, chẳng chuyện gì xảy , nhưng nhà họ Văn sắp đối diện với một cơn bão táp. Từ lão thái mang theo con trai Quách Vinh, con dâu Trương Cúc, cùng hai đứa cháu nội lớn là Quách Nhất và Quách Nhị. Suốt dọc đường bà hỏi thăm qua , mãi mới tìm nhà họ Văn.
Bất quá, màn hành động của bà , gần như một nửa hộ trong thôn đều Nương vợ của Văn Tú Tài tìm đến tận cửa. Nhìn là nhà gặp tai họa, đến để cầu xin Nương tựa. Văn Thành khi thấy Từ lão thái, trong lòng vô cùng phẫn nộ, hiểu tại thể trơ trẽn đến mức độ .
Ngày tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, còn nhận mười lượng bạc phí đoạn . Sau khi thê tử qua đời, gia đình cũng chẳng hề bất kỳ phản ứng nào. Giờ đây sống nổi nữa, liền nghĩ đến chuyện đến hút m.á.u . Hắn hề quên ngày bà quấy rầy và can thiệp cuộc sống của và thê tử như thế nào. “Từ lão thái, ý của bà là gì, dắt díu cả nhà xuất hiện ở nhà ? Thật khó để nghĩ đến mục đích của các là gì? Nếu ở thì khỏi cần bàn, chúng còn bất kỳ quan hệ nào nữa. Tiểu Nhiên qua đời, hai nhà chúng càng cần dây dưa dứt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-84.html.]
Từ lão thái dường như sớm chuẩn cho thái độ của Văn Thành, bà chằm chằm , bày vẻ mặt vô cùng đau khổ. “Tiểu Thành, con thể như ? Kể từ khi Nhiên nhi , cha Nương như chúng thể đau lòng? đáng tiếc cách trở nghìn sông vạn núi, dù chúng lòng cũng thể kịp thời đến . Lần chúng đến đây là để chiếm tiện nghi của con, mà là vì quê hương gặp tai họa, cả thôn đều tha hương cầu thực, chúng còn nơi nào để , chỉ đành nghĩ đến con. Nếu ngay cả con cũng giúp chúng , e rằng chúng chỉ còn đường c.h.ế.t mà thôi.”
Giọng điệu của bà đặc biệt bi thương, vẻ như sắp chịu khổ nạn lớn. Thế nhưng Văn Thành căn bản mắc mưu: “Mặc cho các trời đất cũng vô dụng thôi. Văn thư đoạn năm xưa và giấy tờ trả phí đoạn đều còn giữ cẩn thận. Nếu các giở trò vô , sẽ lập tức mời Lý Chính đến đây để phân định rõ trắng đen!”
Thấy Văn Thành vẻ thật, Quách Vinh cũng nhịn : “Ta tỷ phu, cái gì ? Dù gì Nương cũng là trưởng bối của , ai chuyện với trưởng bối như ?” Văn Thành suýt bật vì tức giận: “Trưởng bối? Xin hỏi trong các ai dáng trưởng bối ? Muốn chiếm tiện nghi của Văn Thành , kiếp !”
lúc , Văn Tri Nhan cũng về nhà. Vừa trở về thấy mấy xa lạ ở trong nhà, sắc mặt phụ , thế nên bước chân của nàng cũng nhanh hơn vài phần. “Phụ , chuyện gì ? Bọn họ là ai?”
Từ lão thái thấy Văn Tri Nhan cứ như thấy cọng rơm cứu mạng, liền vội vàng chuyển trọng tâm sang nàng. “Tiểu Nhan, con chính là Tiểu Nhan ? Đã lớn đến thế , là ngoại tổ mẫu của con đây, con nhớ ngoại tổ mẫu ?”
Văn Thành châm chọc: “Ngày bà chẳng còn Tiểu Nhan là đồ phá của ? Còn vội vã đuổi chúng , vì thế nên chúng mới đoạn tuyệt quan hệ với nhà bà ? Bà đừng quên chuyện nhận của chúng mười lượng bạc. Không lý lẽ gì mà giờ đến sống bám như thế chứ.”
Văn Tri Nhan chút dám tin tai . Những mắt chính là gia đình ngoại tổ mẫu mà phụ mẫu nàng từng cố ý nhắc đến ? Xem chừng quả thực vẻ ngang ngược.
Vẻ mặt hiền lành mà Từ lão thái cố gắng giả tạo cũng biến mất. Những lời của Văn Thành câu nào cũng chọc thẳng tim phổi bà . Giờ nhắc chuyện cũ thì ? Bà vẫn luôn là trưởng bối của , là ngoại tổ mẫu ruột của nha đầu . “Tiểu Thành, con những lời sẽ so đo với con. Chuyện cũ qua, cứ để nó qua . Bây giờ con nhắc cũng chẳng ý nghĩa gì. Cho dù thế nào nữa, vẫn là mẫu của Tiểu Nhiên, là ngoại tổ mẫu ruột của Tiểu Nhan. Các con thể thấy c.h.ế.t mà cứu, ít nhất cũng cho chúng ở thôn Hòe Thụ .”
Trương Cúc nãy giờ vẫn im lặng, cứ nghĩ bà mẫu nhà thể giải quyết hai cha con , ngờ bọn họ dám vô tình đến mức đó.