Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 82
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 09:27:01
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong, gã dường như mất hết sức lực và mưu kế, gì cũng còn chút sức lực nào.
Hứa Tam Lang đầu tiên cái ý tứ 'vô ngữ' mà Nương vẫn là gì.
“Thôi , các ngươi tới lui chẳng vì ăn bánh ngọt ? Ta còn xong các ngươi cuống lên gì. Nương dặn mang phần của các ngươi đến . Nếu các ngươi còn nữa, sẽ tự ăn hết đấy.”
Nói đoạn, y vẻ về phía túc xá, Tiêu Viên chặn : “Ôi da, Tam Lang, đó là đùa với thôi mà.”
Nhị Ngưu thì trực tiếp nắm chặt nắm đấm: “Ta ngay chúng là sắt son cả đời mà. Vừa lúc cũng đói , chúng mau nếm thử bánh ngọt thôi. Thật tham ăn , mà là đói thật.”
Nói xong, gã kéo cả hai về phía . Tam Lang bất lực theo , nhất thời đang cảm thấy thế nào.
Hoành Thanh Tửu Lâu.
Tần Dao đang yên, tới lui trong phòng. Nàng thần sắc căng thẳng, dường như xảy chuyện trọng đại.
“Việc ngươi là thật ? Những tờ tấu mà Phụ dâng lên Thánh thượng đều trả về hết, phê chú? Rốt cuộc là ý gì? Chẳng lẽ là chấp thuận hôn sự giữa và Hàn ca ca ? Sao thể như , từ đến nay Phụ luôn Bệ hạ trọng dụng, chuyện chấp thuận .”
Không nàng tự cho là phi phàm, mà là nhiều năm qua nàng chỉ một lòng chung tình với Hàn ca ca, chuyện cả Kinh thành ai ai cũng .
lời hồi đáp của thị nữ vẫn khiến lòng nàng nguội lạnh một nửa. Nàng lập tức còn tâm trí nấn ná ở dò hỏi tin tức của Tiêu Hàn, liền rời khỏi Bạch Hà trấn. Tốc độ nhanh đến mức như thể nàng từng đặt chân đến đây.
Nếu Hoàng đế thật sự ban hôn, cha nàng cũng đành bó tay. Vì nàng nhanh chóng về. Đáng ghét , tin tức truyền đến khi nàng rời khỏi Kinh thành, nếu nàng nhất định cách giải quyết khó khăn. Giờ đây, thứ đều lên kế hoạch từ đầu...
Hôm nay Hứa Hoan Thủy hiếm khi mở cửa hàng sớm hơn một chút, khách nhân đột nhiên tăng lên một cách khó hiểu.
Nàng đang thắc mắc, bỗng thấy một bên trong : “Mệt c.h.ế.t , lâu Bạch Hà trấn mới mở một quán ăn ngon. Nếu chỉ một hai thì thôi , nhưng bạn chung của ăn xong về nhà gần như ngày nào cũng khen ngợi đồ ăn ở đây. Ta thật sự tin, ngon đến mức nào chứ.”
“Ai bảo chứ. Ta thấy nó cũng chẳng khác biệt gì so với các quán ăn khác, chỉ còn xem hương vị thôi.”
“Hôm nay chúng chạy xa đến thế chỉ vì một miếng ăn, còn chẳng tin. Nếu trời lạnh chẳng việc gì , cũng chẳng thèm phí công đến đây thử .”
Những lời tương tự vang lên gần đó. Hứa Hoan Thủy đại khái hiểu. Những phần lớn đến từ trấn bên cạnh hoặc từ huyện lỵ. Xem bảng hiệu nhà truyền khá xa, đến nỗi cố ý chạy đến ăn.
Nếu khách hành vi vô lễ đặc biệt nào, Hứa Hoan Thủy sẽ nhịn. nếu cố ý đến gây rối, thì đừng trách chủ quán tính khí , rốt cuộc thì nàng cũng chẳng thiếu một hai vị thực khách từ nơi khác .
“Vài vị khách quan, quý vị dùng gì ạ? Chiêu bài đặc sắc ở đây của chúng là món Mạo Thái, ngoài còn đồ kho, nội tạng heo, đùi vịt, cổ vịt. Quý vị món nào?”
Người lớn tuổi nhất trong đó vẻ khó tính: “Món Mạo Thái của các ngươi những thứ gì ? Dạ dày của , ngươi đừng bày mấy thứ lộn xộn cho ăn đấy.”
Hứa Hoan Thủy thầm lặng chỉ tấm cáo thị ngoài cửa, đó rõ ràng những món đặc biệt trong ngày và các loại hương vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-82.html.]
xét thấy căn bản chữ, nên nàng vẫn một lượt theo nội dung đó.
“Cho nên, nếu quý vị ăn cay, khuyên quý vị nên gọi hương vị Kim Thang hoặc Thanh Thang. Mùa đông ăn Mạo Thái thích hợp, thể ấm dày. Bên trong đều là nguyên liệu tươi mới, gì khó tiêu hóa cả.”
Thấy Hứa Hoan Thủy chu đáo như , mấy cũng còn nhiều như lúc đầu nữa.
Hứa Xuân Dương và Thường Ngọc dọn dẹp xong đồ dùng hôm nay thì thấy một tốp khách nhân kéo đến, vội vàng giúp tiếp đãi.
Giờ đây Hứa Hoan Thủy còn phụ trách nấu nướng nữa. Nàng phụ trách thu ngân và chuẩn các việc lặt vặt khác. Hai nàng dâu thì phụ trách dọn món và các việc tạp vụ.
Còn Tứ Nha ở trong quán, nàng thể rảnh rỗi chút ít để về xưởng ở thôn kiểm tra tình hình. Rốt cuộc đó cũng là một xưởng may quy củ, hàng ngày vẫn một công việc cần xử lý.
Sau khi các món ăn dọn đầy đủ cho mấy vị khách ngoại trấn, một hồi lâu họ đều im lặng, còn tiếng nghi ngờ như lúc nãy.
Mọi đều âm thầm ăn món của , đột nhiên cảm thấy những lời lúc nãy thật bất lịch sự. Trước khi nếm thử, sự hủy báng đều là sai lầm.
Thế là họ âm thầm gọi thêm phần thứ hai. Không vì điều gì khác, là bởi những bạn chung thật sự lừa họ. Món gọi là Mạo Thái thật sự ngon, còn thể ấm cơ thể, giá cả chăng.
Hứa Hoan Thủy thấy cả. Những thật ác ý, chỉ là quảng cáo của quán nhà quá lớn, khác nhất thời tin cũng là chuyện thường tình, nhưng ít họ còn sẵn lòng đến thử.
Nàng vẫn sẵn lòng chiêu đãi những vị khách , còn ngầm thêm phần nhiều hơn một chút, gì mà chứ.
“Quý vị, đồ ăn ngon đến mấy cũng nên ăn . Nếu ăn hết thì để ghé . Ăn quá nhiều cho sức khỏe .”
Nàng lòng nhắc nhở, nhưng từ chối.
Mấy đại nam nhân quanh năm công việc nặng nhọc thấy no chút nào. Hàng ngày nhiều việc tốn sức như , khi một bữa ăn năm sáu cái màn thầu cũng . Nếu thì lấy sức lực để khiêng vác vật nặng chứ?
“Chủ quán, việc ngươi cần lo lắng. Chúng đều là những kẻ việc nặng nhọc, chỉ sợ ăn đủ no. Ăn nhiều hơn sẽ sức hơn. Không , cứ thêm cho một phần nữa . Vừa chúng nên những lời kỳ quái, đồ ăn nhà ngươi thật sự ngon.”
Lúc Hứa Hoan Thủy cũng thêm gì nữa, dặn Hứa Xuân Dương cho thêm phần nhiều hơn cho mấy họ, coi như là ưu đãi khi gọi nhiều.
Doanh thu trong ngày lập kỷ lục mới kể từ mùa đông, kiếm hơn năm lượng bạc, gần sáu lượng chỉ trong một ngày. Hứa Hoan Thủy và chị dâu đều cảm thấy cuộc sống hiện tại thật đáng mong chờ.
“Tiểu , Phụ mẫu tối nay chúng về nhà dùng bữa tối, còn bảo ở một đêm. Các cháu trong nhà cũng lâu gặp cô, nhớ lắm.”
Lưu Mai lời thật lòng. Hiện tại Hứa Hoan Thuan bận rộn như , đôi khi còn chẳng về thôn, mấy đứa nhỏ trong nhà quả thật lâu gặp nàng.
Hứa Hoan Thủy tự nhiên cũng vui vẻ đồng ý. Dù chuyện ăn lúc nào cũng , thể chậm trễ với . Nghĩ đến Tam Lang đúng giờ tan học, hôm nay cứ tiện thể đón luôn bé về là .