Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 72
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:26:18
    Lượt xem: 1 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các công việc vặt vãnh trong tiệm kéo dài thêm một canh giờ mới kết thúc. May mắn nhờ "Bữa ăn nhân viên mang thương hiệu Hứa Hoan Thủy" tiếp sức, đều hồi phục chút sức lực.
Lúc về nhà, Hứa Hoan Thủy suýt ngủ gục xe bò. Về đến nhà, nàng thêm lời nào mà ngủ thẳng cẳng. Ngày khai trương bận rộn cuối cùng cũng tạm khép .
Ban đêm.
Một bóng lảng vảng quanh Hứa Ký Mỹ Thực. Nhìn kỹ sẽ thấy đây chính là Hồ Khinh Nhu của nhà họ Hồ ở thôn Hòe Thụ.
Lần nàng bêu mặt , đó cha Nương bán với giá hai mươi lượng bạc cho một tên ngốc ở thôn bên cạnh. Mặc dù nàng trốn thoát, nhưng trong lòng tràn ngập sự thù hận đối với họ.
Bởi vì nàng cha Nương nhận sính lễ từ lâu, dù nàng mất mặt ngày hôm đó thì vẫn gả cho một tên ngốc. Điều khiến nàng thể hận. Vì , nàng sẽ từ từ trả tất cả những tủi nhục cho họ.
Không chỉ , nàng còn oán hận Hứa Hoan Thủy – phụ nữ vốn dĩ c.h.ế.t nhưng sống sờ sờ – vì hai ba lượt ngăn cản nàng đến với Nhị Lang.
"Lần xem như là một hình phạt nhỏ cho các ngươi. Đợi đến khi thật sự năng lực, nhất định sẽ khiến tất cả các ngươi hối hận!"
Vừa nàng dùng thủ đoạn để trèo sân của cửa tiệm, rải tỳ sương mua những nguyên liệu còn thừa. Chờ khi những ăn đồ ăn trúng độc, cả gia đình chắc chắn thể thoát tội, dù c.h.ế.t cũng bóc một lớp da.
"Vì các ngươi chịu để như ý, thì các ngươi cũng đừng hòng sống yên ." Sau khi rắc tỳ sương xong, nàng liền rời theo đường cũ.
Hồ Khinh Nhu lòng tràn đầy vui vẻ, cho rằng nàng thể cho nhà họ Hứa một bài học, nhưng nàng hề rằng, những rau củ còn sót đó vốn là những thứ Hứa Hoan Thủy kịp dọn dẹp, và sẽ đem bán ngày hôm nữa, để tránh khách hàng đau bụng.
Lúc , trong phủ Vương gia ở Kinh thành.
Tiêu Hàn đang túc trực bên giường Vương gia Tiêu Minh Lan. Lão gia tử đây luôn trông khỏe mạnh, nhưng từ khi lâm bệnh thì còn chút sinh khí nào như .
Mà Tiêu Hàn luôn giỏi biểu đạt, nhưng thực chất mực kính trọng phụ và trưởng đối xử chân thành với .
"Lần thu thập linh d.ư.ợ.c trăm năm, tỷ lệ chữa khỏi là bao nhiêu?"
Thầy t.h.u.ố.c đang chẩn bệnh cho lão Vương gia lúc căng thẳng đến mức đổ mồ hôi: "Tướng quân, dù những loại t.h.u.ố.c , e rằng vẫn khó để Vương gia tỉnh và phục hồi như . Chỉ thể đảm bảo nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vẫn cơ hội chữa khỏi, tỷ lệ là một nửa."
Y là một trong những thầy t.h.u.ố.c nổi tiếng nhất Kinh thành, cũng là duy nhất Tiêu Hàn thể tin tưởng. Nhiều năm nay Trần Thăng vẫn luôn việc cho , vì tin tưởng y.
"Không . Ngươi cứ việc dốc sức . Dù kết quả thế nào, cũng sẽ trách tội ngươi. Chỉ cần ngươi cố gắng hết sức."
Sau hai giờ chữa trị, tình trạng của lão Vương gia cuối cùng cũng định. Còn việc thể tỉnh thì xem sự hồi phục .
Hiện tại họ đang ở trong viện của . Tiêu Hàn lấy cớ chữa trị bí mật cho lão Vương gia mà đưa đến đây, đồng thời phái trọng binh canh gác, mục đích là để Tần thị cơ hội tay nữa.
Một lý do khác là, đối phương thể tay với nữa nhất định sẽ giữ bình tĩnh và sẽ hành động khác. Khi đó, đó sẽ là thời điểm nhất để tóm gọn bọn chúng.
Tiêu Hàn túc trực bên giường lão Vương gia suốt một đêm, khi xác định ông mới dậy chuẩn rời , nhưng chợt cảm thấy bàn tay đang nắm chút phản ứng.
Hắn hiếm khi mở lời: "Ta lão gia ngươi sẽ dễ dàng c.h.ế.t như . Ta đang chờ ngươi tỉnh để tiếp tục mắng đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-72.html.]
Thực lão Vương gia chút ý thức, cũng từng tỉnh , chỉ là cơ thể thể cử động. Ông vô cùng hối hận về hành động 'dẫn sói nhà' của , nhưng giờ đây nguyện vọng duy nhất là Tiêu Hàn đừng tổn thương nữa. Còn bản sống c.h.ế.t thế nào, cũng chẳng .
Ngày hôm .
Hứa Hoan Thủy cố ý dậy muộn một chút, nghĩ rằng dù cũng đang công cho chính , thật cần quá gắng gượng, vẫn các con ngủ thêm một lát.
Vì , họ khỏi nhà muộn hơn nửa canh giờ so với thường ngày. Đến trấn thì gặp Lưu Mai và Hứa Xuân Dương đang tới từ hướng khác.
"Tiểu , hôm nay cuối cùng cũng sáng suốt ? Biết cần dậy sớm như nữa?" Hứa Xuân Dương vốn tán thành việc Hứa Hoan Thủy liều mạng đến thế, giờ trong lòng cuối cùng cũng chút an ủi.
Thường Ngọc cấu mạnh chồng , lúc nào cũng những lời vô ích, chẳng cư xử gì cả.
"Chàng quản tiểu dậy lúc nào chứ? Tóm là vui vẻ là , xen gì? Còn mau mở cửa sắp xếp đồ đạc ."
Hôm nay họ mang theo một ít cá muối do Nhạc thị tự tay , là cá do Hứa Thiên Tường tự đ.á.n.h bắt, định đặt ở cửa tiệm, khi nào mấy ăn thì thể ăn chút, dù ba đứa trẻ nhà y từ nhỏ thích ăn món .
Hứa Hoan Thủy cá muối thì chợt hoài niệm. Quả nhiên, cha Nương thật , cần lo lắng đói bụng. Cũng , khi nào thèm thì ăn một chút.
Mấy dọn đồ đạc xe bò tiệm, đó bắt đầu phân công công việc chuẩn cho ngày hôm nay.
"Nương "
Một giọng quen thuộc vọng đến từ bên ngoài.
Hứa Hoan Thủy thấy Đại Lang chút nghi hoặc: "Sao con đến đây? Công việc ở tiệm t.h.u.ố.c cần ?"
Hứa Đại Lang gật đầu: "Là việc cần , con tranh thủ thời gian đến thăm thôi. Nương cũng thật là, đột nhiên mở tiệm cũng cho con , đến tận hôm qua Văn bá bá đến con mới chuyện."
"Không con thời gian ? Vốn dĩ Nương định đợi hai ngày nữa con nghỉ mới cho con ."
Hứa Đại Lang lặng lẽ thở dài. Vừa lúc của tửu lầu đưa tới một nguyên liệu cần thiết cho ngày hôm nay, vì y liền định giúp khuân vác đồ đạc.
Hứa Hoan Thủy gọi y : "Ê, Đại Lang đừng vội. Hiện tại bọn họ đều rảnh, con giúp Nương mang hết rau củ trong cái chum lớn sân . Lát nữa Nương mua mấy con gà về, thể giải quyết rau củ thừa hàng ngày."
Đại Lang lên tiếng tìm rau củ còn từ hôm qua. khi y chạm rau củ thì lập tức nhận điều . Y cầm đồ vật lên, đưa đến gần mũi ngửi.
Sắc mặt y đột nhiên đổi: "Nương Người đừng mang những thứ trong, rau củ còn sót vấn đề!"
Nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của Đại Lang, những trong nhà đều tụ .
"Xảy chuyện gì ? Những rau củ vấn đề gì?"
Hứa Hoan Thủy thấy rau củ vấn đề gì, chỉ thấy chúng bẩn hơn một chút, bên dường như một hạt màu trắng, khá nhiều.
"Thứ màu trắng là gì? Chẳng lẽ là độc dược? Hay là mê dược? Tóm chắc chắn thứ ." Nàng chắc chắn như vì những rau củ là do chính tay nàng rửa, tuyệt đối thể những thứ bám .