Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 66
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:26:12
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Con một lão nãi nãi đến tìm ?” Chẳng hiểu , trong lòng Tam Lang bỗng dấy lên một nỗi bất an, theo bản năng liền nghĩ đến Hà thị, nãi nãi ngày nào cũng mắng c.h.ử.i đ.á.n.h đập .
Hắn theo Nhị Ngưu lén , quả nhiên chính là mụ già Hà thị. Trong lòng Tam Lang, bà sớm còn là a nãi gì nữa, cùng lắm chỉ là một bà lão chẳng hề liên quan đến .
Vốn dĩ thư viện ai là , chỉ vì Hà thị khăng khăng là a nãi của Tam Lang nên mới phép . Tiêu Viên sự vui của Tam Lang: “Đừng buồn rầu. Ta sẽ bảo Thính An, để y giải quyết. Chỉ cần đây nhà của ngươi là , dù bà cũng chẳng thể.”
Tam Lang gật đầu: “Ta cũng sẽ thưa với phu tử một tiếng. Phàm là nhà họ Lý đến, tuyệt đối gặp. Họ tìm chắc chắn chuyện , đòi tiền thì cũng là đòi mạng.”
Nhị Ngưu cảm thán: “Họ là những như ư? Tam Lang, ngươi chịu khổ . Sau ca ca bảo vệ, cũng sợ. Kẻ nào dám gây khó dễ cho ngươi, sẽ đ.á.n.h . Những thứ khác dám , nhưng việc đ.á.n.h thì rành đấy.”
Phía bỗng vang lên giọng lạnh lẽo: “Thằng nhóc ngươi đang gì đấy? Giờ ôn tập công khóa ở đây chuyện đ.á.n.h ? Có mời phụ mẫu nhà ngươi đến thư viện ngươi mới chịu ngoan ngoãn ?”
Nhị Ngưu thấy là phu tử đến thì lập tức nhận . Hắn mời cha đến thư viện nữa. Lần vì gây rắc rối mà về nhà đ.á.n.h cho một trận tơi bời, m.ô.n.g nở hoa luôn.
“Phu tử, sai , sai , con sẽ ôn thư luyện chữ ngay đây. Người ngàn vạn đừng mời cha đến thư viện nữa.”
Nói xong, chạy như một cơn gió, khiến phu tử lắc đầu liên tục, thằng nhóc bao giờ mới khai khiếu.
“Tam Lang , con đừng học theo Nhị Ngưu. Con là một đứa trẻ ngoan, cố gắng thêm vài năm nữa chắc chắn sẽ thành tựu.” Nói xong liền tiếp tục buổi giảng tiếp theo.
Tam Lang thấy sắp , do dự vài vẫn gọi phu tử . Sau đó kể sơ lược tình hình đoạn tuyệt quan hệ của gia đình , hy vọng đừng để nhà họ Lý đến tìm nữa.
Phu tử kinh ngạc vô cùng, thật tình mà , y từng thấy chuyện như . Tại gia đình đoạn tuyệt quan hệ mà vẫn cứ quấy rầy một đứa bé?
“Thôi Tam Lang, con cũng mau về ôn tập . Chuyện cứ giao cho xử lý. Sau con cần lo lắng những quấy rầy nữa. Thư viện của chúng nơi ai là .”
Y xem thử rốt cuộc là hạng mặt dày nào dám tìm đến tận cửa.
Thính An khi nhận lời căn dặn của tiểu thế tử nhà , nhanh nhẹn chạy đến cổng, rằng nhấc bổng Hà thị lên và ném thẳng ngoài cửa.
“Đây là nơi ngươi nên đến. Sau phép tới quấy rầy Hứa Tam Lang, nếu đừng trách chúng khách khí.” Nói xong Thính An biến mất ở cổng.
Hà thị ngã chổng vó, tuy Thính An giảm bớt lực nhưng bà vẫn đau đến nhe răng trợn mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-66.html.]
“Ôi chao, tên khốn nạn nào thế ? Ngã c.h.ế.t lão bà tử , đây là lấy mạng lão bà tử ? Đến cả cháu trai của cũng cho gặp, còn thiên lý nữa , thư viện thật vô nhân tính!”
Lúc phu tử cũng cuối cùng đến cổng. Y hỏi thăm tiểu đồng gác cổng mới đang đất loạn chính là phụ nữ nãy tự xưng là a nãi của Hứa Tam Lang.
Thế là y trực tiếp với Hà thị: “Ta cần ngươi mục đích gì, xin ngươi và nhà họ Lý đừng đến quấy rầy của thư viện chúng nữa. Tam Lang là học trò của , rõ là gặp nhà họ Lý các ngươi. Nếu còn đến gây rối, sẽ báo quan ngay lập tức.” Nói xong y liền bảo tiểu đồng đóng cửa .
Điều đặc biệt ở thư viện là quản lý nghiêm ngặt. Trừ giờ nghỉ thể thăm nom, thời gian còn đều chuyên tâm học hành. Nếu một học sinh liên tục phạm , sẽ thư viện đuổi ngoài.
Hà thị tức đến méo miệng. Bà là một phụ nữ nhà quê, từng bước chân những nơi như thế . Dù vô và đanh đá đến mấy, bà cũng dám mặt dày đến mức lăn lộn ở cổng thư viện để loạn.
bà thật ngờ Tam Lang cố ý tiếp kiến . Nếu là , bà nhất định đ.á.n.h thằng bé một trận cho hả giận. giờ chỉ thể bỏ qua. Thế là bà hậm hực dậy rời .
“Mấy quả trứng thà rằng để thối rữa trong nồi chứ cũng nên đưa cho cái đứa bạch nhãn lang đó ăn, uổng phí một phen tâm ý của .”
Sau khi bà về nhà, Lý Đại Dũng và Lý Văn Bân đang mong ngóng liền vây quanh hỏi thăm sự tình thế nào.
Hà thị bất lực đáp: “Ta gì chứ? Thằng nhóc đó căn bản lộ mặt, rằng gặp bất kỳ ai trong nhà họ Lý chúng . Nó còn thẳng với phu tử và một võ công giỏi, ném khỏi cổng. Cái xương già của suýt nữa thì tan rã . Ngươi xem nó nhẫn tâm đến thế? Lần bắt nhất định dạy dỗ nó một trận!”
Khi bà hai chữ “dạy dỗ” thì nghiến răng nghiến lợi, dường như trút hết cơn thịnh nộ mới cam lòng.
Lý Đại Dũng hừ lạnh một tiếng: “Con trai của ả Hứa thị đều tự tư tự lợi như . Đến cả ông nãi nãi ruột sắp c.h.ế.t đói ngoài đường chúng cũng chẳng thèm liếc . Cần gì thứ cháu như ? Thật đáng hận!”
Khi họ những lời , mắt chẳng thèm chớp, dường như lừa tiền thiên hạ là họ, và đoạn tuyệt quan hệ vẫn còn trộm lương thực cũng là họ.
Lý Văn Bân cũng tức tối, ngờ thằng nhóc cũng khó đối phó như : “Thôi , chuyện của thằng nhóc tạm gác sang một bên. Ta tin nó thể ở trong thư viện cả đời. Chúng tay từ chỗ khác. Nghe Đại Lang cũng đang học việc tại y quán trấn. Lần sẽ đích mặt, tin nó dám như thấy .”
Cả nhà ai nhận rằng, từ khi Lý Văn Bân thi trượt, họ dường như còn đặt hy vọng việc Lý Văn Bân đỗ Tú tài nữa. Giờ đây, trong mắt họ chỉ là tiền bạc của Hứa Hoan Thủy.
Trước khi công bố kết quả thi vài ngày, Dương Kim Hoa, đến thăm nhà họ, giờ đang dài cổ chờ đợi, chờ Nương chồng nàng đến khoe khoang tin tức Tam đỗ Tú tài, tiện thể kéo cả nhà nàng theo. Kết quả, chờ mãi chờ hoài, ngay cả một tiếng rắm cũng thấy.
Nàng sốt ruột chờ nữa, bèn tìm chồng để than phiền: “Đương gia, xem, Nương và họ vẫn truyền tin tức gì về? Lẽ nào khi lão Tam đỗ Tú tài họ dọn ? Không định quan tâm sống c.h.ế.t của nhà chúng nữa ?”
Lý Chiêu Tài mơ mộng như Dương Kim Hoa, thấy chuyện hề đơn giản: “Ai với nàng lão Tam nhất định đỗ Tú tài? Gia đình chúng vốn khó khăn , nàng còn mang đồ đến nhà họ, sợ chúng c.h.ế.t đói ? Đồ ngu xuẩn , chuyện gì cũng qua sự đồng ý của , nàng tạo phản ?”