Nàng đưa tay giật phắt bát cháo trong tay Hách Đao, hung hăng ném xuống đất, giọng đầy thách thức:
"Ta ăn!"
Mảnh sứ vỡ và cháo nóng văng tung tóe khắp mặt đất, khiến Hách Đao giật lùi hai bước.
Hắn trong sảnh, sắc mặt vốn điềm tĩnh của Thái tử lập tức như phủ một tầng sương lạnh. Lo sợ hai sẽ cãi bao ánh mắt, vội vàng tìm cách dàn xếp: “Ngu đại tiểu thư cầm chắc tay, nên bất cẩn rơi bát...”
Một binh sĩ thật thà ngốc nghếch “phụt” thành tiếng.
Cảnh Thương lạnh lùng lườm, Hách Đao hiểu ý, phất tay lệnh: “Kéo ngoài, để kẻ điều đồng suốt một đêm cho tỉnh táo .”
Lúc , dù rõ ràng ngấm ngầm, đều bật .
Ánh mắt Cảnh Thương quét qua Hách Đao. Không rõ thật sự chủ nhân oai, là cố ý tìm cớ giải vây cho Ngu Phi.
Chuyện nhỏ giống như một con bọ nhảy lên lưỡi kiếm mà đang giơ cổ họng Ngu Phi, tuy sức, nhưng khiến đột nhiên mất hứng tay.
Thấy nàng mặt đỏ bừng, cằm ngẩng cao trừng mắt , y như một con mèo đang tức tối phục chủ nhân. Cảnh Thương cũng chẳng nhẹ nhàng bỏ qua, khẽ gõ mặt bàn, hờ hững : “Đi đường cả ngày mà vẫn còn nhiều sức thế , tối nay rửa hết bát trong trạm dịch , coi như bồi thường cái bát ngươi vỡ.”
“Ngài!” Ngu Phi giậm chân, định xông lý luận với .
Mấy ngàn , cả ngàn cái bát, nàng mệt c.h.ế.t chắc?
“Tiểu thư, tiểu thư.” Hách Đao chặn mặt nàng, chắp tay khẩn cầu: “Ta giúp tiểu thư rửa, gọi tới giúp…”
Ngu Phi nguôi giận đôi chút.
Thấy ngoài cửa an , Hách Đao , chắn cửa, che kín bóng dáng Ngu Phi, trong: “Điện hạ, Ngu tiểu thư phơi gió suốt đêm, gió lạnh đỏ bừng cả mặt, nếu lỡ bệnh thì sẽ ảnh hưởng đến hành trình ngày mai. Hay là để nàng về phòng nghỉ ngơi sớm một chút.”
Cảnh Thương thấy Ngu Phi mãi lên tiếng, bèn gật đầu chấp thuận.
Ngu Phi thời thế. Nàng hiểu rõ nếu cố chấp đối đầu với Cảnh Thương thì kết cục gì. Hách Đao ném cho nàng một cái bậc thang, nàng khôn hồn mà bước xuống.
Cảnh Thương rời , Hách Đao mời nàng sảnh, gọi Đinh Hương múc cơm dọn thức ăn cho nàng.
“Ta ăn.” Ngu Phi đầu định về phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-36-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
“Sao thế? Không hợp khẩu vị ?” Hách Đao hầu hạ cả hai đầu, khổ tả xiết. Tính mạng Thái tử gắn liền với Ngu Phi, nếu nàng nhịn đói xảy chuyện gì, thiệt vẫn là Thái tử.
“Ta đói.” Ngu Phi cong khóe môi, ngọt ngào: “Ta còn đủ sức đập bát mà, thể đói chứ?”
Đột nhiên nàng nghĩ một cách xả giận. Ban ngày nàng khó chịu, thì ban đêm cũng đừng mong yên . Đồng căn cổ phát huy hiệu lực, chỉ đồng mệnh mà còn cộng cảm. Nàng và cổ cái nhịn đói cả ngày, dù ăn no nê, cổ đực trong cũng sẽ khó chịu.
Giết địch tám trăm, tự tổn một ngàn, nhưng mà vui. Chỉ cần khiến bực, nàng thấy như ăn cả yến tiệc .
“Tiểu thư, nô tỳ cũng ăn.” Đinh Hương bước theo.
“Không .” Ngu Phi vỗ vai nàng, trầm ngâm: “Biết chịu nổi sẽ mời ăn cơm thì .”
Hách Đao theo bóng hai chủ tớ họ Ngu khuất dần, trong lòng đầy nghi hoặc. Mãi đến khi trở phòng Cảnh Thương, mới hiểu mục đích nàng chịu ăn.
Thái y lau rửa sạch sẽ hai chân cho Cảnh Thương, khi bôi t.h.u.ố.c thì bắt mạch, nhưng ông nhíu mày: “Điện hạ tâm thần bất an, khí huyết nghịch lên. Hôm nay dùng t.h.u.ố.c mới, e rằng sẽ đau, hạ quan lo rằng…”
“Cứ bôi t.h.u.ố.c .” Cảnh Thương để tâm. Dù cổ đực trong đang nhảy nhót hỗn loạn, phiền não khó chịu, dày thì âm ỉ đau như đốt.
Thái y cúi đầu: “Hạ quan dám. Loại t.h.u.ố.c Thái y lệnh dặn kỹ, nhất định dùng khi tâm điện hạ yên mới .”
Cảnh Thương đoán. Ngu Phi ăn, cổ đực ảnh hưởng từ cổ cái khiến yên. Dù ăn nhiều, dày vẫn đau như đói.
Hách Đao hình như cũng nghĩ đến điều đó, hỏi: “Điện hạ, là bên tiểu thư Ngu… ảnh hưởng đến ?”
Cảnh Thương gật đầu.
Hách Đao lập tức hiểu ý, đề nghị: “Vậy hỏi tiểu thư Ngu ăn gì, gọi ngự trù vài món cho nàng.”
Cảnh Thương bất đắc dĩ xua tay.
Vừa đầu , thấy Thái y với ánh mắt kinh hãi, như thể tin đương kim thái tử si tình đến mức , thương gãy chân cũng quên lo lắng nàng ăn cơm .
Cảnh Thương đỡ trán, hai mươi năm tiếng tăm lẫy lừng, phụ nữ độc ác gian trá hủy sạch chỉ trong một đêm.
Chỉ là chuyện trúng cổ là nhược điểm c.h.ế.t , thể để lộ ngoài.