Hướng Võ lập tức phanh xe, lao nhanh đến xe tải, lôi gã tài xế xuống ấn thành xe. Gã tài xế mặt cắt còn giọt máu: "Mày là ai, gì thế! Buông tao !"
"Mày lái xe kiểu gì thế hả!"
Hướng Văn gọi 110, lúc thấy tiếng nước nhỏ giọt, cúi xuống gầm xe thì thấy dầu đang rỉ . Tệ hơn là phía xe bắt đầu bốc cháy.
Hướng Văn: "Mau đây giúp một tay."
Hướng Võ qua suýt tim. Đại ca gọi bọn họ đến là để bảo vệ cô Cảnh. Nếu cô Cảnh xảy chuyện mặt họ, đại ca chắc sẽ phát điên mất.
Cậu xuống rút dây giày , nhanh gọn đ.á.n.h ngất gã tài xế trói , đó chạy sang cứu . Mọi xung quanh cũng xuống xe, nhao nhao gọi cảnh sát, gọi xe cứu thương.
Hướng Văn bế Cảnh Lê ngoài. Cô bất tỉnh, cánh tay cứa một vết rách đang chảy máu. Quần áo phần bụng m.á.u nhuộm đỏ, thương thế . Hướng Văn màng chuyện khác, vén áo lên kiểm tra, thấy mảnh thủy tinh găm thịt, m.á.u tươi trào từ vết thương.
Hướng Võ thấy liền hít sâu một .
"Luật sư Vạn thế nào ?"
"Luật sư Vạn trông vẫn . Xe cứu thương tới nhỉ? Mẹ kiếp, nếu để ông đây ai , ông sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó!"
Cầu lớn sáu làn xe, rộng thế xe tải , cứ nhè xe luật sư Vạn mà đâm. Bảo là vô tình thì ma nó tin!
Xe cứu thương và xe cảnh sát đến gần như cùng lúc. Hướng Văn theo xe cứu thương, Hướng Võ theo xe cảnh sát.
Cảnh Lê cảm thấy đau nhức, đặc biệt là vùng bụng như hàng chục con d.a.o đ.â.m . Cô cảm giác đang di chuyển, xung quanh là những âm thanh ồn ào nhưng xa xăm, mí mắt nặng ngàn cân mở nổi.
Cảnh tượng quá giống kiếp . Cô thà c.h.ế.t chứ lặp kiếp . Những ngày tháng tăm tối tuyệt vọng , cô trải qua thứ hai. Hãy để cô ích kỷ một .
Cô dùng hết sức lực mở mắt, đưa tay nắm lấy góc áo Hướng Văn. Dù lực yếu nhưng Hướng Văn vẫn phát hiện ngay.
"Cô Cảnh, cô tỉnh , yên tâm, sắp đến bệnh viện ."
Thấy Cảnh Lê dường như gì đó, ghé sát : "Cô gì?"
"Đừng... cho... Cố..."
Chưa hết câu, Cảnh Lê hôn mê bất tỉnh.
"Cô Cảnh..."
"Đừng đây vướng víu, tránh một bên, để kiểm tra sơ bộ cho cô ."
Hướng Văn nhanh chóng đẩy sang bên cạnh.
Đến bệnh viện. Cảnh Lê y tá đẩy phòng cấp cứu, một bác sĩ khác kiểm tra cho luật sư Vạn.
"Vết thương mặt ông trông vẻ nghiêm trọng nhưng thực chỉ là do kính vỡ và túi khí bung xước mặt, chấn động não nhẹ. Làm thủ tục nhập viện, theo dõi một ngày, gì đáng ngại là thể xuất viện." Bác sĩ bỏ ống xuống .
Hướng Văn giữ bác sĩ : "Bác sĩ, còn cô gái thế nào?"
"Cô do bác sĩ khác phụ trách, tình hình cụ thể rõ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-93-chet-khong-doi-chung.html.]
"Cảm ơn bác sĩ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hướng Văn đành thủ tục nhập viện đợi cửa phòng cấp cứu. Lúc Hướng Võ hớt hải chạy đến.
"Anh, cô Cảnh ?"
"Vẫn ." Hướng Văn cánh cửa phòng cấp cứu đóng chặt.
"Vậy còn ngây đó gì, mau gọi điện cho đại ca . Đừng quên đại ca bảo chúng đến đây là để bảo vệ cô Cảnh."
Hướng Văn: " cô Cảnh bảo cho đại ca."
"Cô ..." Hướng Võ sốt ruột , "Vậy giờ ?"
"Chờ thôi. Bên đồn cảnh sát thế nào?"
"Gã đó lái xe khi sử dụng ma túy, khai là ảo giác nên đ.â.m trúng, lừa quỷ . Hôm nay là ngày Đàm Mạnh Huy tòa, t.a.i n.ạ.n lúc nào cũng nhưng tuyệt đối thể là hôm nay. Dám giở trò ngay mí mắt ông đây, đợi ông tìm kẻ chủ mưu sẽ cho thế nào là tai nạn! Chắc chắn là do lão cáo già Đàm Mạnh Huy , nghĩ rằng cô Cảnh gặp chuyện thì vụ án của con trai lão sẽ c.h.ế.t đối chứng."
Hướng Văn lắc đầu: "Không đúng, kể cả Đàm Mạnh Huy g.i.ế.c nhân chứng thì cũng nên nhắm Lư Nghệ chứ cô Cảnh. Điều tra cả hai cha con Đàm Mạnh Huy , xem gần đây họ gặp ai."
"Được."
lúc , cửa phòng cấp cứu mở . Hướng Văn và Hướng Võ lập tức tiến lên.
Hướng Võ: "Y tá, cô ?"
"Mất m.á.u quá nhiều. Cô thuộc nhóm m.á.u RH âm tính, kho m.á.u bệnh viện hết, đang điều chuyển từ bệnh viện khác sang."
"Đưa đến viện kịp thời thế mất m.á.u quá nhiều?" Hướng Võ cuống cuồng.
"Chắc là tổn thương nội tạng."
"Vậy còn mau gọi cho đại ca, cùng nhóm m.á.u mà, mau bảo đến truyền m.á.u ."
Hướng Văn cầm lấy điện thoại. lúc đại ca đang tham gia thi đấu cầm máy, chỉ thể gọi cho đại diện Kiều Vũ Tề.
Kiều Vũ Tề nhận điện thoại lúc đang ăn cơm với Cố Nghiêu Tinh. Anh sợ đến mức đổ cả canh.
Cố Nghiêu Tinh ngước lên đầy nghi hoặc.
Kiều Vũ Tề dậy điện thoại, hạ giọng : "Sao đang yên lành xảy chuyện! Ở bệnh viện nào, đến ngay. Không , thể cho Cố Nghiêu Tinh. Bà chủ dặn dặn là dù chuyện gì cũng cho . Ngày là chung kết , nếu lúc xảy vấn đề thì chuyện coi như xong."
Kiều Vũ Tề vội vàng cúp máy. Anh thậm chí trực giác rằng bà chủ dặn dò kỹ lưỡng như , dường như cô sẽ chuyện xảy .
Anh đến xem , nếu đến mức vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối cho Cố Nghiêu Tinh.
Anh vội vã : "Cố Nghiêu Tinh, tập luyện cho nhé. Công ty chút việc, chung kết ngày và bà chủ thể sẽ đến ."
Cố Nghiêu Tinh nheo mắt hỏi: "Cảnh Lê xảy chuyện ?"
"Không ." Kiều Vũ Tề dám thật, chỉ qua loa vài câu vội vã rời .