SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 88: Đàm Mạnh Huy lên cơn đau tim
Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:52:45
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời đó của ông , Lưu Lệ Hoa rõ nữa. Bà bỏ chạy trối c.h.ế.t. Bà thậm chí còn nghĩ, nếu lúc đối xử với Cảnh Lê như , thì trở thành bà chủ Hoa Nhạc hiện tại liệu là ... Mỗi khi nghĩ đến đây, Lưu Lệ Hoa hận hối hận.
Trong phòng họp.
Kỳ Hiển vắt chân chữ ngũ, ung dung . Hội đồng quản trị to lớn giờ chỉ còn vài . Kiều Vũ Tề nắm trong tay quá nửa cổ phần, quyền quyết định. Những điều kiện Hoàng Nham đưa từ chối vài cái, dù là cáo già như ông cũng cảm thấy mất mặt.
Kỳ Hiển lười biếng : "Hoàng tổng, dù trong tay ông cũng chỉ 5% cổ phần, chút cổ phần quá ít, dù ông lấy phần của Đàm Mạnh Huy cũng vô dụng. Chi bằng thế , ông bán cổ phần cho chúng , tuổi ông cũng còn nhỏ, về hưu sớm mà dưỡng già."
Mặt Hoàng Nham đen sì: "Mục đích các đến đây là để đuổi khỏi Hoa Nhạc chứ gì."
Không ai lên tiếng. Hoàng Nham , những đều ngầm thừa nhận.
Hoàng Nham: " là một trong những sáng lập công ty. Anh Kiều, Kỳ tổng, các thu mua công ty đá sáng lập như , sợ lạnh lòng cấp ?"
Cảnh Lê khẩy: "Không quan tâm. Đàm Mạnh Huy thao túng công ty bao năm nay, công ty chướng khí mù mịt, sớm m.á.u ."
Hoàng Nham nheo mắt: "Nếu bán thì ?"
Cảnh Lê nhún vai: "Chúng đều là công dân thượng tôn pháp luật, chuyện ép mua ép bán. Ngài bán, ai ép ngài, mời ngài cứ như đây thôi."
Hoàng Nham nghiến chặt răng hàm. Mưu tính hơn chục năm của ông tan thành mây khói. khổ nỗi trong tay ông chỉ 5% cổ phần, căn bản gì đối phương.
Kỳ Hiển nhướng mày: "Hoàng tổng, ông yên tâm, chúng thể mua với giá cao hơn thị trường. Ông sắp đến tuổi nghỉ hưu , cầm tiền lớn du lịch cho thoải mái."
Hoàng Nham nổi nữa, dậy: "Nếu còn chuyện gì khác, mời các ngoài cho."
Cảnh Lê cũng dậy: "Được thôi, mong Hoàng tổng suy nghĩ kỹ."
Đoàn rầm rộ rời , chỉ để Hoàng Nham với sắc mặt xanh mét.
Vào thang máy, Kỳ Hiển lạnh: "Cáo già còn giả vờ ngây thơ, còn định cậy già lên mặt chèn ép các ."
Cảnh Lê chẳng để tâm, sang Kiều Vũ Tề: "Ngày mai tìm một Giám đốc nhân sự đáng tin cậy, lương thưởng thành vấn đề. Toàn bộ cấp cao của Hoa Nhạc cần máu."
"Rõ, bà chủ."
"Đợi công ty định, gọi Trương Mạn về."
"Vâng."
Cửa thang máy mở , mấy bước ngoài. Rất nhiều trong công ty thấy họ, nhưng nhân viên vẫn công ty đổi chủ.
"Kia chẳng Cảnh Lê ? Cô cùng Kỳ Hiển. Trước nhận cô lợi hại thế nhỉ, hai đại thiếu gia cao phú soái của Đông Thành đều cô xoay như chong chóng."
"Nếu khuôn mặt như Cảnh Lê, cũng ."
"Cái gì đáng ghen tị, chẳng qua là dựa đàn ông thôi."
Trong khi đó, những quản lý cấp cao nội tình thì sợ hãi thôi, thi nhớ xem đắc tội với Cảnh Lê , kẻo tiếp theo sa thải là .
Chẳng bao lâu, Lưu Lệ Hoa đóng gói đồ đạc hộp chuẩn rời .
"Chị Lưu, chị cầm đồ thế?"
"Chị Lưu, để em bê giúp chị."
Mấy thực tập sinh xuống lầu ăn cơm, gặp Lưu Lệ Hoa bê thùng giấy liền tò mò hỏi. Lưu Lệ Hoa nổi, chỉ mong thang máy mau xuống tầng một. Bà sẽ bao giờ Hoa Nhạc nữa.
Chỉ tiếc là trời chiều lòng . giờ ăn trưa, thang máy gần như dừng ở mỗi tầng. Hầu như ai thang máy cũng tò mò bà . nhân viên chính thức tinh đời hơn thực tập sinh, bà ôm đồ là sa thải. Những ánh mắt đó khiến Lưu Lệ Hoa chỉ độn thổ. Bà cảm giác như đang nướng lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-88-dam-manh-huy-len-con-dau-tim.html.]
Cuối cùng thang máy cũng xuống đến tầng một. Bà cúi đầu bước nhanh ngoài. Trở xe, bà ngả ghế, ngẩn ngơ trần xe.
Cùng lúc đó, ảnh chụp Lưu Lệ Hoa bê đồ chạy trối c.h.ế.t nhiều chụp và gửi các nhóm chat. Chỉ trong mười phút, hầu như ai cũng Lưu Lệ Hoa đuổi .
【 Không thể nào, chị Lưu chẳng Hoàng tổng mời về ? 】
【 Cái mấy , nãy thấy Kỳ Hiển đưa Cảnh Lê về đấy, Cảnh Lê chắc chắn là về để trả thù bà . 】
【 Cô về ? Đàm Tranh ngã ngựa, cô leo lên Kỳ Hiển . 】
Tin đồn thất thiệt nhanh chóng lan truyền trong các nhóm. Rất nhiều tin tức cũng truyền đến tai Hoàng Nham. Ông còn tâm trạng xử lý mấy việc . Giờ ông chỉ thấy Đàm Mạnh Huy, thấy bộ dạng t.h.ả.m hại của , trong lòng ông mới thấy thoải mái hơn chút. Còn về Hoa Nhạc... Nếu ông , thì thà để nó biến mất vĩnh viễn còn hơn.
Nhìn thấy Đàm Mạnh Huy râu ria xồm xoàm, mặc áo tù, tóc bạc trắng chỉ một đêm, mặt đầy sầu khổ, trong lòng ông cuối cùng cũng dễ chịu hơn.
"Đàm Mạnh Huy, ngờ ông cũng ngày hôm nay."
Đàm Mạnh Huy lạnh lùng ông : "Cảnh Lê là do ông phái tới đúng ? Thủ đoạn khá lắm, dùng đàn bà để tiếp cận con trai ."
"Cái thì ông đoán sai , sai khiến nổi Cảnh Lê. tin cho ông đây, Hoa Nhạc giờ thuộc về Cảnh Lê ."
" tin."
Hoàng tổng thở dài: " cũng tin, nhưng hai lão già chúng một con ranh vắt mũi sạch chơi xoay vòng vòng."
Đàm Mạnh Huy nhớ hôm đó ở nhà, khi ông cho lục soát túi của Cảnh Lê, rõ ràng thấy đĩa CD, rốt cuộc cô mang ngoài bằng cách nào. Chẳng lẽ giấu trong ? Nếu công ty đột ngột mất điện, ông cũng sẽ ...... Chẳng lẽ vụ mất điện đó cũng là do Cảnh Lê giở trò? Nghĩ đến đây, Đàm Mạnh Huy dựng tóc gáy. Rốt cuộc ai sai khiến Cảnh Lê? Chẳng lẽ cũng tai mắt của cô ?
Thấy sắc mặt Đàm Mạnh Huy biến đổi, Hoàng Nham thấy thoải mái hơn: "Tuy chẳng gì, nhưng 5% cổ phần trong tay vẫn còn. Còn ông... Cổ phần trong tay ông lâu nữa sẽ tòa án bán đấu giá. Sau khi tòa tuyên án, e là ông chỉ còn nước ăn kẹo đồng thôi."
Ông lắc đầu: "Ông xem, ông khôn khéo cả đời, rơi kết cục , ông hối hận ?"
Đàm Mạnh Huy tức giận bật dậy. Hoàng tổng tâm trạng thoải mái hơn nhiều, lên định rời .
"Khoan ! Chiếc đĩa CD năm xưa do ông lấy ?"
Hoàng tổng dừng bước, đầu : "Phải, nhưng ném củ khoai lang nóng bỏng tay đó cho Đổng Thành Chí. Ông tin , nhưng kết quả là vẫn đưa chiếc đĩa đó cho Cảnh Lê."
Đàm Mạnh Huy trượt xuống ghế. Hoàng Nham là nhỏ tuổi nhất trong nhóm khởi nghiệp cùng ông . Họ quen từ nhỏ. Đổng Thành Chí là nhân tài ông quen ở nước ngoài, gặp ưng ý, đích ông ba sang nước ngoài mời về.
Cho nên ông nghi ngờ tất cả , duy chỉ nghi ngờ Hoàng Nham và Đổng Thành Chí. Kết quả hai liên thủ giáng cho ông một đòn chí mạng. Thật nực .
Đột nhiên, ông cảm thấy tim như một bàn tay vô hình bóp chặt, đau đến mức thở nổi.
"Đàm Mạnh Huy? Đàm Mạnh Huy, ông thế?"
"Mau gọi bác sĩ!"
Sau đó Đàm Mạnh Huy mất ý thức, gì nữa.
Đồn cảnh sát nhốn nháo, chẳng bao lâu, ngay cả Đàm Tranh cũng thấy động tĩnh. Vì vụ án của họ xét xử nên cả hai đều giam trong trại tạm giam.
Hắn ghé cửa sổ , chỉ thấy cảnh sát chạy qua chạy trong hoảng loạn. Trong lòng bất an, đập cửa sắt hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Yên lặng chút . Là Đàm Tranh hả, ba lên cơn đau tim, đưa bệnh viện ."
"Ba chứ? Vừa nãy ai đến thăm ông ? gặp luật sư!"
Không ai trả lời, tiếp tục đập cửa sắt. Những giam cùng phát bực: "Mày im !"
Đàm Tranh giận dữ quát: "Liên quan quái gì đến mày!"
"Mẹ kiếp, một thằng tội phạm h.i.ế.p dâm mà còn dám kiêu ngạo thế , cái thằng thái giám c.h.ế.t tiệt !"