Giao diện rút thưởng hiện như máy đ.á.n.h bạc (slot machine).
[Phần thưởng chia 3 loại: Dùng một , Điểm cộng vĩnh viễn, và Kỹ năng. Bắt đầu !]
Ba ô hình dừng .
[Phần thưởng dùng một : Thuốc Tăng Lực x1.]
"Thuốc tăng lực? Là cái gì?" [Giúp sử dụng tăng 100% sức mạnh trong vòng 10 phút, tác dụng phụ.]
"10 phút thì gì chứ," Cảnh Lê lẩm bẩm.
lúc Cố Nghiêu Tinh bước . Cảnh Lê vội cất điện thoại, : "Chúc mừng thắng nhé." "Cảm ơn."
Lưu Lệ Hoa vẫn ở trong phòng, Cố Nghiêu Tinh thể để bà Cảnh Lê là donate điên cuồng. "Đi thôi, đưa em đến phòng tập nhảy."
Vào thang máy, xác nhận ai, Cố Nghiêu Tinh hạ giọng: "Vừa cảm ơn em. Sau đừng thế nữa, sẽ trả tiền cho em."
Cảnh Lê trả lời thẳng mà hỏi: "Anh vui ?" "Chuyện vấn đề vui ..." "Vấn đề quan trọng với em."
Cố Nghiêu Tinh mắt cô, tim bỗng hẫng một nhịp. Anh nhẹ: "Vui."
Cảnh Lê thở phào: "Vui là . Sau sẽ debut, sẽ thành Thiên vương, thành Ảnh đế. Chỉ cần , em đều sẽ đưa đến mặt ." "Anh nghĩ xa thế." "Anh thể nghĩ từ bây giờ."
Trọng sinh là chỗ dựa lớn nhất của cô. Cô rõ xu hướng 10 năm tới là gì.
Cố Nghiêu Tinh: "Đừng lảng sang chuyện khác. 5 triệu hôm nay sẽ trả em."
Cảnh Lê thuận miệng: "Được, chờ tiền trả."
[Cảnh báo! Nếu mục tiêu tiền, chỉ tiền (cashback) thu hồi, mà tiền gốc tiêu cũng sẽ trừ tài khoản ngân hàng của sở hữu. Nếu đủ tiền trả, hệ thống sẽ ưu tiên trừ nợ và áp dụng hình phạt điện giật!]
Cảnh Lê: "?" Nghĩa là nếu Cố Nghiêu Tinh trả tiền, cô mất 3 triệu tiền , trừ thêm 10 triệu tiền gốc? Tự nhiên mắc nợ cả chục triệu còn điện giật? Không !
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cảnh Lê hít sâu: "Chuyện tiền nong để hãy . Em mới trúng vé , trong thẻ còn nhiều tiền lắm." "Đừng lãng phí tiền cho nữa. Nếu trúng thì mua nhà ở trung tâm thành phố , chắc chắn sẽ tăng giá."
Mắt Cảnh Lê sáng lên. Hiện tại giá nhà Thượng Hải cao, mua bây giờ để vài năm nữa bán thì lãi to. "Nghe ."
Tiền donate qua livestream nền tảng và công ty cắt phế, đến tay Cố Nghiêu Tinh chẳng còn bao nhiêu. Thà mua nhà cho còn hơn. Cô sẽ kiếm đủ tiền mua một căn ngay lầu nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-8-canh-le-la-ban-gai-cau-a.html.]
"Đến . Để xem thành quả tập luyện gần đây của em." "Hả?"
Đề tài nhảy nhanh quá, cô kịp load. "Gần đây em tập ?" "À... tập... tập..."
Nhìn vẻ mặt chột của Cảnh Lê, Cố Nghiêu Tinh buồn nhưng vẫn giả vờ nghiêm túc: "Vào ."
Cảnh Lê đau khổ theo. Cô sống , vũ đạo thực tập sinh nhiều tạp, cô quên sạch .
Cố Nghiêu Tinh: "Mấy hôm nay ngang qua thấy giáo viên dạy , để mẫu một ."
Cảnh Lê nhẹ nhõm hẳn. Cô nhớ 3 năm đóng băng, chính là cầm tay chỉ việc dạy cô hát nhảy. Cố Nghiêu Tinh bật nhạc. Giai điệu du dương vang lên. Anh gương, nhảy múa theo điệu nhạc, động tác lười biếng mà thành thục, đầy cuốn hút.
Cảnh Lê ngẩn . Ký ức ùa về. Đây là điệu nhảy đầu tiên dạy cô. Sau khi mất, cô thường uống say nhảy một điệu để tìm cảm giác. Dù là 10 năm , cô vẫn nhảy bằng .
Nhạc kết thúc, Cố Nghiêu Tinh thở nhẹ, mồ hôi lấm tấm trán ánh đèn. Đẹp đến mức thực. "Cảnh Lê? Đến lượt em thử xem."
Cảnh Lê hít sâu, bước giữa phòng. Nhạc nổi lên. Cô nhắm mắt, cần suy nghĩ, cơ thể tự nhiên chuyển động theo bản năng.
Kết thúc bài nhảy, Cảnh Lê mở mắt, thấy sự kinh ngạc trong mắt Cố Nghiêu Tinh. "Thế nào?" "Rất , còn hơn giáo viên dạy. Tiến bộ lớn đấy."
Chỉ là trong điệu nhảy của cô mang theo nỗi bi thương vô tận. Cảnh Lê: "Vẫn bằng ." "Cảm xúc trong bài nhảy của em cũng bằng. vài động tác chuyển tiếp chuẩn, để sửa cho."
Hai rời phòng tập khi hơn 2 giờ sáng. Hành lang vắng tanh.
Về đến ký túc xá, Cố Nghiêu Tinh nhẹ nhàng rửa mặt lấy điện thoại , thấy tin nhắn của chú Ba: [Gần đây thế nào?]
Anh suy nghĩ một chút, cầm điện thoại bồn hoa lầu gọi .
"Alo, chú Ba ạ." "Ừ, muộn thế còn ngủ ?" "Cháu nhờ chú một việc." "Hiếm lạ thật, cháu mà cũng nhờ giúp. Nói , việc gì?"
Cố Nghiêu Tinh: "Cháu chú dạy dỗ một tên là Vương Đức Nhân. Chú đừng tự tay, tránh để ông nội ."
Giọng bên trầm xuống: "Sao thế? Hắn bắt nạt cháu ?" "Không, định bỏ t.h.u.ố.c bạn cháu. May mà cháu đến kịp, nếu ..." "Bạn gái hả?" "Không , chú Ba đừng hiểu lầm."
"Cháu vì thực tập sinh mà bỏ nhà , cả năm liên lạc, giờ gọi cho chú chỉ vì một cô gái. Khó mà nghĩ nhiều ." Chú Ba trêu chọc. "Là cô bé tên Cảnh Lê đúng ? Cái tính bướng bỉnh y hệt cháu."
"Chú Ba!"