SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 67: Soát người

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:56:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

【 Đã đến tầng 3. 】

 

Cảnh Lê đóng cửa két sắt , nhưng vì những chiếc đĩa CD xếp quá ngay ngắn, nên dù chỉ lấy một cái cũng thể dễ dàng nhận .

 

Cảnh Lê đành đặt đĩa CD trở . Ngay khoảnh khắc cô đóng cửa két sắt, cửa phòng mở .

 

Một đàn ông trung niên mặc vest bước , tóc điểm bạc: "Ai cho phép mày dẫn về đây? Mày coi đây là chỗ nào hả?"

 

"Ba, con dẫn bạn về thì ."

 

"Bạn bè? Hừ, đừng tưởng tao mày đang nghĩ cái gì. Mau đuổi cho tao, cấm dẫn về đây, nếu tao đ.á.n.h gãy chân mày. Nghe rõ ?"

 

"Biết ." Đàm Tranh bĩu môi.

 

Đàm Mạnh Huy đang định tiếp thì chợt liếc thấy gì đó, sắc mặt biến đổi, sải bước đến két sắt.

 

"Ba, thế?"

 

Đàm Tranh thấy ba nhặt một sợi tóc dài đất lên: "Sao ở đây tóc phụ nữ?"

 

Cách đó xa, Cảnh Lê thấy sợi tóc thì nín thở, nhưng thấy gì đó sai sai. Hôm nay cô đặc biệt buộc tóc lên, thể rơi tóc xuống đất .

 

【 Đếm ngược thời gian đan ẩn hết hiệu lực: 3 phút. 】

 

"Là của tao. Có mở két sắt của tao." Nói ông nhanh chóng nhập mật mã. Nhìn thấy đĩa CD trong két sắt vẫn xếp ngay ngắn, ông thở phào nhẹ nhõm. Khi đóng cửa , ông kẹp sợi tóc khe cửa.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Hóa cái két sắt đựng đĩa CD . Đĩa gì mà ba căng thẳng thế?"

 

"Câm mồm." Đàm Mạnh Huy dậy, lạnh lùng cầm điện thoại: "Uông Lâm, cho kiểm tra camera, đưa phụ nữ Đàm Tranh dẫn về đến phòng điều khiển."

 

"Ba, ba mất đồ ?"

 

"Tao bảo mày câm mồm mày thấy ? Nếu mất đồ, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày."

 

Đàm Tranh từng thấy ba đáng sợ như , sững sờ tại chỗ. Hắn nghi hoặc đầu két sắt phía . Bên trong rốt cuộc chứa cái gì? Trong ấn tượng của , ba luôn quý cái két sắt , hồi bé nghịch ngợm động còn đ.á.n.h một trận đòn. Hắn cứ tưởng bên trong là giấy tờ bất động sản phi pháp gì đó, ngờ chỉ là một chồng đĩa CD.

 

"Tìm phụ nữ đây." Đàm Mạnh Huy lạnh lùng lệnh.

 

Đàm Tranh theo bản năng thẳng . Mỗi ba đ.á.n.h đều biểu cảm , dám ho he, ngay.

 

Đàm Mạnh Huy cẩn thận quan sát căn phòng. Một tấm bình phong, một cái bàn, một két sắt, một giá sách, căn bản chỗ trốn . Ông từ từ đóng cửa .

 

【 Đếm ngược thời gian đan ẩn hết hiệu lực: 2 phút. 】

 

Cửa phòng đóng , Cảnh Lê thả lỏng một chút, nhưng giờ lúc chần chừ. Đàm Mạnh Huy cho tra cô, đan ẩn chỉ còn hai phút.

 

Cô nhanh chóng mở cửa két sắt, lấy một quyển sách từ giá sách bên cạnh, rút chiếc đĩa CD trong cùng , kê quyển sách xuống , dùng đĩa CD khác che lên. Nhìn qua thì khó mà phát hiện thiếu mất một cái.

 

Cô nhanh chóng đóng cửa két sắt, kẹp sợi tóc vị trí cũ. Tiện tay dùng ống tay áo lau những chỗ chạm để xóa dấu vân tay. Làm xong tất cả, cô nhanh chóng dậy.

 

【 Bên ngoài , thể theo đường cũ trở vườn hoa. 】

 

【 Đếm ngược thời gian đan ẩn hết hiệu lực: 1 phút. 】

 

Cảnh Lê nhanh chóng mở cửa, nhẹ nhàng khép . Xuống đến tầng hai, cô thấy giúp việc vẻ mặt hoảng loạn. Cô rảo bước nhanh hơn, sợ gây tiếng động nên dứt khoát cởi giày chạy chân trần.

 

"Ủa, tự nhiên luồng gió lùa qua thế nhỉ?"

 

"Trong nhà gió, chị cảm giác sai ."

 

"Ông chủ và thiếu gia đều kiểm tra camera, ai đó tay chân sạch sẽ, động đồ đạc ở đây ?"

 

"Theo thấy, chắc chắn là do con bé quét dọn Chu Tiên Vân ."

 

【 Đếm ngược thời gian đan ẩn hết hiệu lực: 10 giây. 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-67-soat-nguoi.html.]

 

Cảnh Lê nhảy qua cửa sổ ngoài. Từ xa cô thấy đang tìm trong bụi hoa.

 

"Cô Cảnh."

 

"Cô Cảnh, cô ở ?"

 

Cảnh Lê quan sát camera xung quanh, tìm một góc c.h.ế.t xỏ giày .

 

【 3, 2, 1, đan ẩn hết hiệu lực. 】

 

Cảnh Lê đưa tay , cô thể thấy tay . Chỉnh quần áo, Cảnh Lê bộ như thấy tiếng gọi, dậy về phía : "Sao thế?"

 

"Cô Cảnh, tìm . Ông chủ mời cô qua đó một chuyến."

 

"Được, phiền dẫn đường."

 

Theo chân giúp việc, Cảnh Lê một căn phòng, bên trong treo đầy màn hình giám sát. Ngồi ở đây thể quan sát rõ ngóc ngách trong biệt thự.

 

Thấy Cảnh Lê bước , Đàm Tranh với cô, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Đàm Mạnh Huy, đành ngoan ngoãn xem camera.

 

Cảnh Lê liếc , họ đang tua nhanh đoạn băng ghi hình cửa thư phòng tầng 3.

 

Đàm Tranh: "Xem , con , Cảnh Lê thể lên thư phòng, cô rõ ràng ở trong vườn hoa mà."

 

"Mở camera vườn hoa lên."

 

Nhân viên bên cạnh lập tức theo. màn hình chỉ thấy Cảnh Lê , đó mười phút thấy xuất hiện nữa, cho đến khi giúp việc dẫn .

 

"Ba, cô ở ngay trong vườn hoa, camera , rốt cuộc ba nghi ngờ cái gì chứ."

 

"Câm miệng."

 

Đàm Mạnh Huy xoay Cảnh Lê, ánh mắt sắc bén, cuối cùng dừng ở chiếc túi tay cô: "Uông Lâm, kiểm tra túi của cô ."

 

Quản gia khó xử Đàm Tranh.

 

"Sao hả, giờ trong cái nhà lời tao trọng lượng nữa ?"

 

Cảnh Lê ôm chặt túi: "Chủ tịch Đàm, là khách đến chơi, nếu ông chào đón, ngay bây giờ."

 

Đàm Tranh: "Ba, cái túi bé tí tẹo đó đựng cái gì chứ. Hôm nay ba thế, cứ nghi thần nghi quỷ. Chỉ là một sợi tóc rơi đất, đồ cũng chẳng mất, là gió thổi ."

 

"Mày đàn bà mụ mị đầu óc !" Đàm Mạnh Huy thất vọng con trai, lạnh lùng sang Uông Lâm.

 

Quản gia giật , lập tức về phía Cảnh Lê: "Cô Cảnh, đắc tội , xin cô giao túi ."

 

"Không ."

 

"Còn khách sáo gì, giao tức là trong lòng quỷ." Đàm Mạnh Huy lạnh giọng lệnh: "Người , cướp lấy túi của cô ."

 

Người trong phòng đều xông lên. Thấy tình hình ngày càng mất kiểm soát, Đàm Tranh bực bội phất tay: "Cảnh Lê, em cứ đưa túi cho họ kiểm tra ."

 

Cảnh Lê quét mắt tất cả . Quản gia Uông gần cô nhất còn vẻ hiền từ như lúc đầu, Đàm Mạnh Huy mặt cảm xúc cô như một con kiến thể bóp c.h.ế.t bất cứ lúc nào, còn Đàm Tranh thì đầy vẻ bực dọc.

 

"Kiểm tra ."

 

Uông Lâm nhận lấy: "Cảm ơn cô Cảnh thông cảm."

 

Ông cầm túi, mặt Đàm Mạnh Huy lấy hết đồ bên trong . Một thỏi son, một hộp phấn nền, một tuýp kem chống nắng, một cái khẩu trang. Tuyệt nhiên đĩa CD.

 

Đàm Mạnh Huy dậy, giật lấy cái túi dốc ngược xuống rũ mạnh, nhưng bên trong trống rỗng.

 

Cảnh Lê châm chọc: "Không tìm thấy gì chắc ông thất vọng lắm nhỉ? Hay là ông cho lục soát cả ?"

 

Đàm Mạnh Huy quét mắt cô. Cô chỉ mặc một chiếc váy hai dây đen, căn bản chỗ nào để giấu đồ. Chẳng lẽ ông thực sự đoán sai?

 

 

Loading...