SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 64: Anh hùng cứu mỹ nhân
Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:01:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong xe.
Đàm Tranh liếc chiếc xe đen bám theo phía . Hắn lấy điện thoại gọi cho thư ký.
“Tiểu Đàm tổng.”
“Chuyện con bé Lư Nghệ xử lý thế nào ?”
“Cô hứng thú ký hợp đồng. ngày nào cũng đến quán bar canh, nhưng cô cứ thấy là bỏ .”
“Thế cô thấy Kiều Vũ Tề thì ?”
Trợ lý: “Thái độ của cô với Kiều Vũ Tề cũng giống như với chúng thôi.”
“Đồ phế vật, bao lâu , tao đến Cảnh Lê còn thu phục , mày mỗi con bé hát quán bar cũng giải quyết xong. Đi cùng tao đến quán bar, tao xem cô rốt cuộc cái gì.”
Giọng trợ lý vẻ khó xử: “Tiểu Đàm tổng ư? Lư Nghệ mềm cứng ăn, sợ……”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Sợ cái gì, cô ăn thịt tao chắc?” Đàm Tranh trợn trắng mắt, bực bội cúp điện thoại. Không nhân sự tuyển kiểu gì, một lũ phế vật.
Đến ngã tư phía , Đàm Tranh đầu xe hướng về quán bar.
Quán bar vẫn xa hoa trụy lạc như thường lệ. Khi Lư Nghệ mặc quần jean, áo khoác ngắn để lộ vòng eo trắng nõn thon thả bước lên sân khấu, khí càng thêm sôi động. Cô dùng ánh mắt lạnh lùng đám đang si cuồng vì . Ánh mắt lạnh nhạt càng khiến đàn ông điên đảo.
Đàm Tranh ở bàn VIP, tiếng nhạc trầm thấp quen thuộc, cảm thấy m.á.u huyết sôi trào. Lư Nghệ hổ là phụ nữ nhắm trúng, quả nhiên đủ sức hút. Tuy nhan sắc bằng Cảnh Lê, nhưng cô khí chất riêng.
Hát xong ba bài, một nam ca sĩ khác lên . Lần tiếng hò hét đổi thành của khách nữ.
Đàm Tranh lắc nhẹ ly rượu màu hổ phách trong tay: “Gọi Lư Nghệ lên đây cho tao.”
Trợ lý mặt lộ vẻ khó xử.
“Có chút việc cỏn con cũng xong, ngày mai nộp đơn xin nghỉ việc , thiếu gì việc .”
Trợ lý sợ hãi: “Tiểu Đàm tổng, ngay.”
Đàm Tranh hừ lạnh, thầm mắng một câu phế vật. Rất nhanh, Lư Nghệ với vẻ mặt lạnh lùng tình nguyện theo trợ lý , giám đốc quán bar lúi húi theo cùng. Đám đàn ông bên cạnh đến ngẩn .
Giám đốc đến khom lưng nịnh nọt: “Tiểu Đàm tổng, Lư Nghệ hiểu chuyện, nếu đắc tội ngài, ngài đừng để trong lòng.”
Đàm Tranh liếc xéo ông : “Ông là cái thá gì mà chuyện với , cút ngay, bảo cô đây.”
“Vâng .” Giám đốc lùi bên cạnh Lư Nghệ, thì thầm: “Biết điều một chút, đừng đắc tội Tiểu Đàm tổng.”
Lư Nghệ lạnh nhạt bước lên, chằm chằm sân khấu gì. Ánh đèn đủ màu chiếu lên khuôn mặt trơn bóng của cô, rõ ràng đang ở chốn hồng trần nhưng dường như chẳng thứ gì lọt mắt cô. Giám đốc ở phía sốt ruột đến dậm chân.
Đàm Tranh cũng giận, thưởng thức cô, ánh mắt trượt dài từ xuống .
Cuối cùng Lư Nghệ mất kiên nhẫn, trừng mắt quát: “Anh cái gì!”
“Nghe trợ lý , cô mãi đồng ý điều kiện của ? Không minh tinh ?”
“Không hứng thú, chỉ cần chỗ cho hát t.ử tế là .”
Đàm Tranh gác hai chân lên bàn: “Dù ở đây đám đàn ông chằm chằm cũng ?”
Lư Nghệ trả lời.
Đàm Tranh ngoắc tay: “Lại đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-64-anh-hung-cuu-my-nhan.html.]
Thấy Lư Nghệ nhúc nhích, giám đốc lập tức đẩy cô tới.
Đàm Tranh cầm chai rượu, rót một ly đầy: “Uống ly suy nghĩ cho kỹ.”
Lư Nghệ: “ uống rượu.”
“Sợ bỏ t.h.u.ố.c ? Vậy rượu tùy cô gọi, tự cô mở, tiền hoa hồng tính hết cho cô.”
“ uống.”
Giám đốc ở phía kéo áo cô đầy lo lắng. Tiểu Đàm tổng về nước tuy gây chuyện gì lớn, nhưng vụ ẩu đả năm xưa với Kỳ thiếu suýt đập nát quán bar thì ai cũng . Nghe cũng vì vụ đó mà bố tống sang nước ngoài.
Đàm Tranh: “Vậy để gọi, tiên cho mười chai Ace of Spades (Hắc Đào A).”
Mắt giám đốc sáng rực. 8800 tệ một chai, mười chai là 8 vạn 8 (gần 300 triệu đồng). Hoa hồng gần một vạn tệ. Ông hận thể tự lên uống .
Mười nhân viên bưng rượu tới, tổ khuấy động khí mang theo pháo hoa và đạo cụ. Dưới sự ồn ào của , sắc mặt Lư Nghệ càng thêm khó coi.
Đàm Tranh nhét chai rượu mới mở tay cô: “Chỉ cần cô uống, gọi thêm mười chai nữa.”
“Đàm thiếu hào phóng quá!”
“Hú! Lư Nghệ mau uống , hoa hồng mười chai còn cao hơn lương hát một tháng của cô đấy.”
“Mau uống , uống là coi thường Đàm thiếu đấy.”
Đàm Tranh thừa cơ nắm lấy tay cô, ép chai rượu miệng cô.
Thư ký bên cạnh xem mà toát mồ hôi hột. Hắn từng tiếp xúc với Lư Nghệ, cô dễ bắt nạt. Ép quá thì chuyện gì cô cũng dám .
Đám xung quanh thậm chí còn quá đáng hơn, giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, vài định cưỡng ép đổ rượu. Lư Nghệ thoát , một nửa đổ miệng, một nửa đổ tràn . Quần áo ướt dính chặt , những đường cong càng thêm rõ ràng, mấy gã gần chằm chằm chớp mắt. Yết hầu Đàm Tranh cũng chuyển động.
“Uống hết , thế mới ngoan chứ.” Đàm Tranh rót một ly đưa tới mặt cô, “Cô tự uống để giúp?”
Đám đông bắt đầu la ó. Người ở xa thấy tiếng ồn ào cũng sang. Lư Nghệ dậy, chủ động nhận lấy ly rượu từ tay Đàm Tranh.
Chưa kịp để Đàm Tranh vui mừng, giây tiếp theo, ly rượu hắt thẳng mặt .
Giám đốc sợ đến ngây . Mọi xung quanh hít sâu một .
Lư Nghệ đập mạnh chiếc ly xuống đất, tiếng vỡ thanh thúy thậm chí át cả tiếng nhạc: “ , uống!”
“Thú vị đấy.” Đàm Tranh lau rượu mặt, sắc mặt âm trầm: “Giữ chặt cô cho tao, hôm nay rượu cô uống cũng uống!”
Mọi , e ngại quyền thế của Đàm gia nên giữ c.h.ặ.t t.a.y Lư Nghệ.
“Buông ! báo cảnh sát!” Lư Nghệ hét lớn.
Cô ngờ Đàm Tranh to gan dám ép rượu mặt bao như . Nếu chuốc say sẽ xảy chuyện gì, cô dám tưởng tượng. sức con gái chống mấy gã đàn ông, chẳng mấy chốc cô ấn xuống sô pha, rượu đổ xuống, chút còn sộc lên mũi.
Rất nhiều chứng kiến nhưng ai dám can ngăn. Không một ai.
“Các đang cái gì ?” lúc , giọng một đàn ông vang lên.
Mấy kẻ đang giữ cô kéo . Trong tầm mờ ảo của cô xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc. Hình như tên là Kiều Vũ Tề.
“Kiều Vũ Tề, ai cho mày cái gan lo chuyện của tao?” Đàm Tranh ném mạnh chiếc ly lên bàn, tức giận quát.
Kiều Vũ Tề giơ điện thoại lên: “ báo cảnh sát , đợi cảnh sát tới tự mà giải thích.” Nói , Kiều Vũ Tề kéo Lư Nghệ đang lảo đảo lưng.
“Mày tưởng tao dọa mà lớn ? Tao gì cả, sợ đếch gì cảnh sát bắt. Mày chẳng qua du học vài năm, thấy việc đời ở Hollywood tưởng ngon , ai cho mày thể diện mà dám quản chuyện của tao!”