SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 61: Không phải là nhắm trúng cô ấy rồi đấy chứ?
Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:01:20
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt sáng quắc, tự nhiên bỏ qua vẻ mặt hoang mang của đối diện.
“ ở Hoa Nhạc bắt nạt em, nhưng chỉ cần ở đây, xem ai còn gan đó.”
“Lời đều là thật?”
“ thề.”
Cảnh Lê lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ngoan ngoãn gật đầu. Rất nhanh, phần mì nóng hổi mang lên.
Đàm Tranh lái xe đưa Cảnh Lê về. Hắn lưu luyến Cảnh Lê xuống xe, nếu thời điểm thích hợp, sợ vịt nấu chín còn bay mất, thật đưa cô về nhà vui vẻ một đêm, tặng thêm chút đồ, đảm bảo cô sẽ ngoan ngoãn lời.
“Ngày mai tới đón em.”
Cảnh Lê kịp trả lời, phía truyền đến giọng lạnh lùng của Kỳ Hiển: “Từ xa ngửi thấy mùi thối hoắc, còn đang tò mò là con ch.ó đực nào đến chỗ động d.ụ.c đấy.”
“Mày!”
Kỳ Hiển bất động thanh sắc đ.á.n.h giá Cảnh Lê, phát hiện gì bất thường mới như Đàm Tranh: “Tiểu Đàm tổng nhã hứng thật đấy.”
“Tiểu Kỳ tổng, mày căng thẳng như , là nhắm trúng cô đấy chứ?”
“Sao thể.” Kỳ Hiển cao ngạo : “Tao phận gì, thể để mắt đến một thực tập sinh quèn. Mau cút , nếu tao gọi bảo vệ.”
Đàm Tranh là , sang Cảnh Lê: “Ngày mai đến đón em, nếu dám bắt nạt em, cứ gọi điện cho .”
Cảnh Lê vẫy tay chào . Đợi đến khi xe khuất bóng, Kỳ Hiển mới đổi sắc mặt: “Ngày mai cô định với thật ? Cô nguy hiểm thế nào ?”
Cảnh Lê trêu chọc: “Chẳng bảo chướng mắt thực tập sinh quèn như ?”
“ kháy thôi. Tên Đàm Tranh từ nhỏ thích tranh giành với , nếu thích cô, chắc chắn càng hứng thú với cô hơn.”
Cảnh Lê gật đầu: “ chứ. Kỳ tổng, chuyện cần giúp.”
“Chuyện gì?”
“ giúp thu mua Hoa Nhạc. Sau khi thành công, tặng 3% cổ phần.”
Kỳ Hiển: “……”
Cảnh Lê giơ hộp đồ ăn trong tay lên: “ đây, thì mì nguội mất.”
Không đợi Kỳ Hiển gì, cô xách hộp đồ ăn thẳng trong. Ở đây qua đông đúc, Kỳ Hiển cũng tiện hỏi cô định gì.
Cảnh Lê cầm mì đến cửa lớp A, đẩy cửa gọi Cố Nghiêu Tinh ăn.
“Cố Nghiêu Tinh, trợ lý của chu đáo thật đấy.”
Cố Nghiêu Tinh lau mồ hôi nghiêm túc đính chính: “Không hẳn là trợ lý, là bạn bè.”
“Ồ!”
Cả lớp A nhao nhao ồn ào.
Cảnh Lê xổm bên cạnh : “Anh chịu ăn cơm đúng giờ .”
“Mới từ lớp E về, định lát nữa ăn.”
“Biết ngay tính thế mà. Anh đấy…” Cảnh Lê bất đắc dĩ . Nếu Cố Nghiêu Tinh cũng giống những khác gặp chuyện là trốn tránh, thì là Cố Nghiêu Tinh.
Cảnh Lê: “Ngày mai em việc xử lý, em sẽ bảo Kiều Vũ Tề qua đây.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Có nguy hiểm ?”
“Xã hội pháp trị mà, nguy hiểm chứ. Anh cứ tập luyện cho , công diễn tới em vẫn sẽ cầm bảng đèn ở chỗ cũ cổ vũ cho .”
Cố Nghiêu Tinh nhớ đến tấm bảng đèn sến súa , cùng vẻ mặt chán đời của Kiều Vũ Tề, nhịn : “Vẫn là cái cũ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-61-khong-phai-la-nham-trung-co-ay-roi-day-chu.html.]
“Đương nhiên , em thiết kế cái mới .”
“Anh mong chờ đấy.”
Hai vui vẻ, Cố Nghiêu Tinh ăn nhanh bát mì tập luyện. Cảnh Lê một lát thì Trần đặc trợ mời .
Kỳ Hiển sắc mặt ngưng trọng: “Cô định thu mua Hoa Nhạc thế nào?”
Cùng lúc đó.
Đàm Tranh trở công ty, ngang qua văn phòng Đổng Thành Chí thì cửa bất ngờ mở .
“Ba ba, chúng ăn hoành thánh nhé? Hoành thánh dì ngon lắm.”
Một cô gái 18 tuổi bước từ văn phòng. Cô bé mặc bộ đồng phục JK, toát lên vẻ thanh xuân phơi phới, đôi chân trắng thẳng, đôi mắt như nai con trong veo, khi mắt cong cong vô cùng xinh .
“Được, Nữu Nữu ăn gì cũng .” Đổng tổng theo sủng nịnh . giây tiếp theo, thấy Đàm Tranh cách đó xa, mặt ông lập tức sa sầm.
Đàm Tranh quét mắt qua đôi chân của Đổng Viện: “Đổng tổng, canh giờ tan tầm ? Phương án sáng nay bảo ông xong ?”
“Tiểu Đàm tổng, đó là liệu công ty ba năm , huống hồ cũng dùng đến……”
“Có dùng là do quyết định.” Đàm Tranh .
Đổng Thành Chí cố ý gây khó dễ. Việc rõ ràng là của thư ký, gì lý nào giao cho ông . ông đuổi khỏi Hoa Nhạc, chỉ đành nén giận: “Tiểu Đàm tổng, sẽ nộp sớm nhất thể, giờ đưa Nữu Nữu ăn cơm .”
“Không , ông thể gọi đồ ăn ngoài mà. Đổng tổng, ông nhận lương cả triệu tệ một năm mà ngày nào cũng canh giờ tan tầm thì lắm .”
Đổng Thành Chí chỉ nuốt cục tức: “Được .”
Đổng Viện tức giận dậm chân: “Ba, ba hứa với con mà? Con , con ăn.”
“Để ba gọi tài xế đến đón con.”
Ánh mắt Đàm Tranh khẽ động. Hắn sâu Đổng Viện một cái bỏ .
Vài phút .
Chiếc Maserati màu đỏ dừng bên đường, Đàm Tranh hạ cửa kính, với Đổng Viện đang đợi: “Nữu Nữu, đưa em ăn hoành thánh.”
“ , bắt ba tăng ca, .”
“Sao thể chứ, liệu đó quan trọng mà. Thế , để xin em, cái túi tặng em.”
Đổng Viện liếc mắt: “Là mẫu túi mới của Địch Đầu (Dior?), tặng thật á?”
Cô bé nhận lấy, lật qua lật xem xét. Cái túi giá hai mươi vạn, cô bé xin ba mua mãi mà ba cho. Nếu đeo học chắc chắn các bạn sẽ ghen tị c.h.ế.t mất.
Đàm Tranh : “Đương nhiên, là của . Lên xe , đưa em ăn hoành thánh.”
“Vậy , nể tình cái túi, tha thứ cho .”
Đổng Viện mở cửa xe . Quán hoành thánh ở trong một trung tâm thương mại, xe dừng thì điện thoại Đổng Thành Chí gọi tới.
Đàm Tranh: “Đừng với ba em là đưa em .”
Đổng Viện dấu OK, thuận miệng cùng bạn học, còn gửi tấm ảnh chụp chung với bạn học đó qua.
“Thật là, con trẻ con nữa mà ba cứ quản mãi.”
Đàm Tranh: “Ở tuổi của em cũng ghét quản thúc lắm. Quần áo em mặc thật đấy, chúng kết bạn WeChat , em gì cứ tìm .”
“Được thôi, nể tình mắt thẩm mỹ, sẽ kết bạn với .”
Thấy lời mời kết bạn chấp nhận, Đàm Tranh Đổng Viện như con mồi. Tuy thích cảm giác chinh phục, nhưng thỉnh thoảng đổi khẩu vị cũng tồi.
Ăn xong, Đàm Tranh đưa cô bé về. Đổng Viện giấu cái túi cặp sách, vẻ mặt kiên nhẫn lải nhải. Đàm Tranh một lúc thấy chán liền rời . Có bắt Cảnh Lê xem ngày mai.