SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 31: Bố Mẹ Đến Làm Loạn
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:19:09
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Chấn Quốc xem hiểu nhưng vẫn lật qua lật cái điện thoại.
Cứ tưởng vớ bở một khoản, ai ngờ Cảnh Lê đang nợ công ty 4 triệu tệ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
4 triệu tệ đấy! Cả đời ông bao giờ thấy nhiều tiền như thế.
Cảnh Chấn Quốc ném trả điện thoại cho Kiều Vũ Tề, gần ông nhất, gắt lên: "Tiền mày nợ thì mày tự trả, đừng hòng bắt tao trả ! Chẳng liên quan gì đến tao cả!"
Kiều Vũ Tề tức quá hóa : "Ông bà là giám hộ của Cảnh Lê, theo luật pháp, ông bà trách nhiệm hỗ trợ trả nợ."
"Không đời nào!" Cảnh Chấn Quốc cứng cổ cãi. "Tiền ai nợ nấy trả. Đã bảo giới giải trí chốn t.ử tế gì, mày cứ cắm đầu , giờ gây chuyện tày đình thế thì tự mà gánh. Chúng về!"
Ba họ hấp tấp bỏ y như lúc đến.
Họ , bầu khí trở nên gượng gạo.
Mọi . Kiều Vũ Tề sang trả điện thoại cho Cảnh Lê: "Sếp , chợt nhớ mới phát hiện một mầm non triển vọng, hẹn ăn tối , nên ăn cùng ."
Lễ tân Bùi Tinh cũng : "Sếp ơi, nhà em cũng chút việc."
Luật sư Chu: " còn việc cần xử lý."
Cảnh Lê gượng: "Xin , mời ăn bù nhé."
"Ok, nhất định 'chặt chém' sếp một bữa trò." Kiều Vũ Tề .
Ba nhanh chóng rời .
Cố Nghiêu Tinh đau lòng một bên mặt sưng đỏ của cô nhưng dám chạm .
Lần nhà cô đến công ty loạn, bảo vệ ngăn nên họ dám động thủ. Lần họ đến quá bất ngờ, ai kịp phản ứng thì cái tát giáng xuống.
"Em đợi ở đây một lát, xuống mua túi chườm đá về chườm cho em, sẽ đỡ sưng ngay."
kịp thì tay giữ .
Cảnh Lê lao lòng .
"Cho em mượn bờ vai một chút thôi, một chút thôi."
Cố Nghiêu Tinh cứng đờ . Tay chân luống cuống để .
Tuy và Cảnh Lê quan hệ , nhưng chỉ dừng ở mức bạn bè, ít khi tiếp xúc mật.
Anh thử nhẹ nhàng vỗ về lưng Cảnh Lê.
[Ting! Độ hảo cảm của Cố Nghiêu Tinh +20, độ trung thành +20, tỷ lệ tiền hiện tại 50%.]
Nghe thấy thông báo của Thần Nhỏ, Cảnh Lê càng ôm chặt Cố Nghiêu Tinh hơn, như c.h.ế.t đuối vớ cọc.
Từ nhỏ cô bố yêu thương, thường xuyên mặc quần áo cũ nát học, bạn bè xa lánh. Ở nhà, cô chỉ dùng đồ thừa của em trai, ăn những món em trai thích.
Trở thành thực tập sinh, cô Lưu Lệ Hoa chèn ép, đóng băng hoạt động.
Trước khi gặp Cố Nghiêu Tinh, thế giới của cô ai yêu thương cô, ai cũng tính kế cô, chỉ Cố Nghiêu Tinh là đối xử với cô thật lòng.
với cô vô điều kiện , năm sẽ vì cứu cô mà c.h.ế.t trong t.a.i n.ạ.n xe .
Kiếp , cô nhất định sống vì chính !
Cảnh Lê hít sâu một , lùi một bước, mỉm : "Em , ăn lẩu ."
"Được, nhưng để mua túi chườm đá , em đợi một lát."
Cảnh Lê gật đầu, rời .
Khoảnh khắc cửa đóng , ánh mắt Cảnh Lê trở nên lạnh lẽo.
Lưu Lệ Hoa!
Lại là Lưu Lệ Hoa!
Còn cả đám sói mắt trắng nuôi nổi nữa, cả đời đừng hòng lấy của cô một xu!
"Thần Nhỏ, tạo cho một tài khoản marketing hóng biến (account bát quái), xử lý mờ ( nhòe) thông tin." Cảnh Lê gằn từng chữ.
[Đã rõ. Mật khẩu tài khoản sẽ gửi điện thoại của cô ngay. đổi định vị của cô, cứ yên tâm sử dụng, lo ai tra phận.]
Cô sống chung với Lưu Lệ Hoa 10 năm, nhiều bí mật đen tối của bà .
Cô Lưu Lệ Hoa bại danh liệt.
Rất nhanh, Cố Nghiêu Tinh , tay cầm khăn mặt và mấy cây kem que.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-31-bo-me-den-lam-loan.html.]
"Không mua túi chườm đá, dùng kem thế ."
Anh nhà vệ sinh, lát với chiếc khăn ướt bọc kem, áp nhẹ lên mặt Cảnh Lê.
Cảnh Lê suýt xoa vì lạnh.
"Nhanh khỏi thôi." Cố Nghiêu Tinh khẽ.
"Để chê ."
"Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, đ.á.n.h cũng chẳng chuyện gì mất mặt. Năm ngoái ông nội thực tập sinh, giận quá cũng tát một cái."
"Ông đ.á.n.h á?" Cảnh Lê lập tức thẳng dậy.
"Ông coi là thừa kế từ nhỏ, ghét giới giải trí, lúc đó giận quá mất khôn mới đ.á.n.h ." Cố Nghiêu Tinh giọng bình thản.
Đây là đầu tiên Cảnh Lê kể chuyện gia đình.
Phải công nhận là Cố Nghiêu Tinh an ủi, tâm trạng cô hơn nhiều. Thay vì để những chuyện ảnh hưởng tâm trạng, chi bằng ăn một bữa thật ngon.
Cảnh Lê ngẩng đầu , cảm thấy cả thế giới đều trở nên tươi .
"Em thấy đỡ , ăn thôi."
Cố Nghiêu Tinh bước tới, xổm xuống mặt cô, nhẹ nhàng lấy chiếc khăn mặt cô , cứ thế chằm chằm mặt cô.
Hai ở gần , Cảnh Lê thậm chí thể thấy hàng lông mi dài và những sợi lông tơ trắng mịn mặt .
Nhìn gần thế , càng trai hơn.
"Hết sưng , thể..."
Bốn mắt , đôi mắt như một xoáy nước hút hồn đối diện trong.
Mãi đến khi giọt nước khăn rơi xuống tay Cảnh Lê, cô mới giật hồn.
Cố Nghiêu Tinh cũng dời mắt chỗ khác.
Bầu khí trở nên là lạ.
Cố Nghiêu Tinh ho khan một tiếng: "Đi ăn ."
"Ừ ừ, em đói , nhất định ăn thật nhiều." Cảnh Lê vội vàng gật đầu.
Nhân lúc Cố Nghiêu Tinh để ý, cô vỗ vỗ đầu . Sao cô Cố Nghiêu Tinh đến ngẩn thế nhỉ.
Đến quán lẩu, Cảnh Lê gọi hai chai bia.
Tất cả chỗ rượu đó đều chui bụng cô. Cô tửu lượng kém, nhưng hôm nay cô cứ uống.
Sau đó cô còn gọi thêm một bình rượu trắng nhỏ nữa. Đầu óc vốn cuồng giờ càng thêm mụ mị.
Không cả. Cố Nghiêu Tinh ở đây mà. Cô cứ buông thả một . Mặc kệ tất cả một .
"Cảnh Lê?"
Giọng quen thuộc vang lên.
Sau đó, một mùi hương quen thuộc sộc mũi cô.
Trước vì gặp duy nhất mang ấm cho , cô thường xuyên uống say ở nhà, nhưng lúc gặp , lúc .
Dần dà cô luyện tửu lượng ngàn chén say.
Cố Nghiêu Tinh Cảnh Lê đang dựa hẳn tay . Mặt cô đỏ bừng, đôi mắt lim dim, ánh mắt đong đưa đầy tình ý, cô một cái là hồn xiêu phách lạc.
Mấy gã đàn ông bàn bên cạnh cứ lén sang.
Cố Nghiêu Tinh gọi phục vụ thanh toán.
"Cố Nghiêu Tinh." Cảnh Lê nheo mắt .
"Ừ."
"Cố Nghiêu Tinh... Cố Nghiêu Tinh..."
"Anh đây."
"Anh lừa em, căn bản ở đây."
"Anh bỏ rơi em, để em một ."
Tim Cố Nghiêu Tinh thắt , một nỗi chua xót khó tả dâng lên trong lòng, giọng bất giác trở nên dịu dàng: "Không lừa em , sẽ luôn ở đây."