SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 3: MUỐN BỎ THUỐC TÔI SAO?
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:01:01
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bộ dáng hờn dỗi nữa đám đàn ông bên cạnh trân trân.
Trần Tiêu Vũ thể dễ dàng buông tha, cô nhét cái ly tay Cảnh Lê: "Không , say thì tớ đưa về. Chúng là chị em , chẳng lẽ còn tin tớ?"
Những xung quanh cũng bắt đầu ép rượu: " đấy, uống nhanh , uống là coi thường bọn ?" "Có một ly rượu thôi mà." "Uống em."
Cảnh Lê cầm lấy ly rượu.
Đáy mắt Trần Tiêu Vũ hiện lên vẻ vui mừng. Không đợi cô thêm, Cảnh Lê bỗng đưa ly rượu đến bên miệng cô , sắc mặt Tiêu Vũ lập tức biến đổi.
Cảnh Lê: "Tớ thật sự uống nổi nữa. Tiêu Vũ, là uống giúp tớ ."
Đáy mắt Trần Tiêu Vũ thoáng qua tia hoảng sợ. Đây là rượu bỏ t.h.u.ố.c kích thích, nếu uống ai sẽ xảy chuyện gì.
Cảnh Lê ghé sát tai cô , thì thầm: "Đừng lo, nếu say, tầng quán bar phòng nghỉ đấy, sẽ việc gì ."
Trần Tiêu Vũ kinh ngạc trừng lớn mắt. Sao cô tầng phòng? Chẳng lẽ cô Vương tổng đang đợi ở đó?
Cảnh Lê tiếp tục: "Tiêu Vũ, tớ nhất mà. Cậu giúp tớ , yên tâm, tớ sẽ chuyện và An Húc Quang lén lút yêu đương cho Vương tổng ."
Trần Tiêu Vũ khó tin Cảnh Lê.
Nhân lúc cô đang kinh ngạc há hốc mồm, Cảnh Lê dốc thẳng ly rượu miệng cô .
Trần Tiêu Vũ lập tức cúi gập , đưa tay móc họng, cố gắng nôn rượu .
Cảnh Lê giả vờ lo lắng: "Tiêu Vũ, thế? Tửu lượng lắm mà? Sao mới một ly say ?"
Đám thiếu gia xung quanh xem kịch vui đến ngẩn . Không bảo bỏ t.h.u.ố.c cho con bé tên Cảnh Lê ? Sao Trần Tiêu Vũ ép uống ly rượu đó? Giờ thế nào?
Trần Tiêu Vũ móc họng nhiều nhưng chẳng nôn gì. Cô ngã đất, cảm thấy cơ thể bắt đầu nóng lên, mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào.
"Mày... cố ý!" Giọng cô yếu ớt như tiếng mèo kêu.
Cảnh Lê ngơ ngác: "Tiêu Vũ gì thế? Cố ý cái gì?"
Trần Tiêu Vũ suýt hộc máu. Lúc cô nên lời, cảm giác như ném đống lửa, ngay cả thở phả cũng nóng rực. lòng cô lạnh băng.
Cảnh Lê phát hiện ly rượu bỏ t.h.u.ố.c từ khi nào? Chẳng lẽ thời gian qua Cảnh Lê đều giả vờ nhu nhược để dụ cô tròng?
Cách đây lâu cô còn thề thốt cam đoan sẽ đưa Cảnh Lê tới, giờ tay mà về, lão Vương sẽ xử lý cô thế nào. Trần Tiêu Vũ rùng .
Cảnh Lê Trần Tiêu Vũ đang bò sô pha, ngừng xé cổ áo, mặt đỏ bừng. Cô quanh, ánh mắt của mấy gã đàn ông bắt đầu dại .
Kiếp , khi cô uống ly rượu Trần Tiêu Vũ đưa, chắc cũng bộ dạng . Nếu Cố Nghiêu Tinh kịp thời đến, cô dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy .
"Cảnh Lê!"
Lúc , Cảnh Lê thấy giọng quen thuộc. Ngay cả tiếng nhạc ầm ĩ cũng át sự lo lắng trong giọng .
Cảnh Lê dậy về phía phát tiếng gọi. Cô thấy một trai hai mươi tuổi đang rẽ đám đông dáo dác tìm kiếm. Anh mặc áo hoodie xanh nhạt, quần jean đen. Gương mặt tuấn tú như tượng tạc, ngũ quan rõ ràng, mái tóc đen rậm vuốt ngược lộ trán cao. Dưới đôi mày kiếm là cặp mắt đào hoa thon dài.
Ánh đèn màu quét qua . Cảnh Lê cảm thấy thứ xung quanh như ấn nút chậm.
Kiếp chắc cũng nôn nóng tìm cô trong đám đông như thế . Cô nợ quá nhiều.
"Cố Nghiêu Tinh, em ở đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-3-muon-bo-thuoc-toi-sao.html.]
Người thấy tiếng liền về phía cô. Bốn mắt , Cảnh Lê mới thấy rõ sự kinh hoàng tan trong đáy mắt .
Anh thở phào nhẹ nhõm, rẽ đám đông bước tới, đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân: "Uống rượu ?"
"Ừ, Tiêu Vũ đưa em tới."
Cố Nghiêu Tinh sang Trần Tiêu Vũ đang bò ghế, mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly. Anh chán ghét nhíu mày. Cô bỏ thuốc. Nếu đến muộn một chút, chắc chắn Cảnh Lê cũng sẽ đám hại.
Mắt tối sầm , ánh lạnh băng quét qua tất cả đàn ông mặt. "Là ai bỏ thuốc?"
"Thằng ranh con, mày tưởng mày là ai mà dám chuyện với bọn tao kiểu đó? Nhìn bộ dạng cũng là thực tập sinh chứ gì, tin tao cho mày cả đời chỉ thực tập sinh ?" "Đến mày mà cũng đòi học hùng cứu mỹ nhân ? Không soi gương xem là cái thá gì."
lúc , một cái ly đột nhiên rơi xuống đất vỡ tan. Bầu khí căng thẳng bỗng khựng , đều về phía đó.
Người vỡ ly sợ hãi dậy: "Cố thiếu? Ngài là Cố thiếu ? Chúng mắt như mù, chúng bỏ t.h.u.ố.c Cảnh tiểu thư, là do phụ nữ ."
"Cô là Vương tổng bao nuôi. Vương tổng chấm cô gái bên cạnh ngài, sai cô bỏ thuốc. Chúng chỉ đến xem náo nhiệt chứ động thủ."
Cố Nghiêu Tinh nhíu mày: "Vương tổng?"
"Vương Đức Nhân."
"Vương Đức Nhân..." Cố Nghiêu Tinh lẩm bẩm cái tên , nắm lấy tay Cảnh Lê: "Chúng ."
Không ai dám cản đường.
Chờ họ , một hỏi: "Huy Tử, thằng đó là ai thế? Sao mày để nó dễ dàng , lỡ Vương tổng hỏi tội thì ?"
"Vương tổng? Hừ! Đắc tội với vị thì Vương Đức Nhân còn lo xong. Chúng chỉ đến xem vui, đàn bà của lão hỏng việc liên quan gì đến tao." Gã tên Huy T.ử tới kéo Trần Tiêu Vũ mềm nhũn dậy. "Đừng ai hé răng chuyện đưa cô nhé."
"Huy Tử, mày gọi nó là Cố thiếu, chẳng lẽ là của nhà họ Cố?"
"Phải, tao từng gặp một , chắc chắn lầm."
Mấy , dám tiếp tục đề tài . Sau đó, bọn họ lôi Trần Tiêu Vũ lên tầng hai, gõ cửa phòng.
Cửa mở , một gã đàn ông ngoài 50 tuổi, bụng phệ, đầu hói xuất hiện. Thấy Trần Tiêu Vũ thần trí rõ, mặt lão sa sầm xuống.
"Cảnh Lê ?"
"Vương tổng, chúng hỏng việc . Là con 'chim hoàng yến' của ông tự uống ly rượu thuốc. Chờ chúng phát hiện thì cô ."
Vương Đức Nhân Trần Tiêu Vũ với ánh mắt âm u, lạnh lùng : "Đồ phế vật! Cút hết cho tao."
"Vương tổng, thế con bồ nhí của ông tính ?"
"Tùy tiện, đừng để tao thấy nó." Vương Đức Nhân xong đóng sầm cửa .
Ban đầu lão ưng Trần Tiêu Vũ vì thấy cô ngoan ngoãn hiểu chuyện. Sau khi lão thích Cảnh Lê, cô còn chủ động đề nghị bỏ t.h.u.ố.c Cảnh Lê đưa lên giường lão. Kết quả, loại ăn hại tự uống t.h.u.ố.c của .
Trước cánh cửa đóng kín, mấy gã đàn ông .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Làm giờ?" "Còn nữa, theo lời Vương tổng, tìm chỗ nào vứt đại là ." "Hay là cho tao , tao thích."
Thế là, Trần Tiêu Vũ chuyển sang tay gã đàn ông nọ.