SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 139: Đại náo

Cập nhật lúc: 2025-11-26 12:18:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Là đây, tin Dương Ninh, yên tâm về cô nên đặc biệt đến xem.”

 

“Cảm ơn cô.” Nói kéo một chiếc ghế gần: “Đừng sợ, giường là giả đấy. Dương Ninh khi mất hiến tặng bộ nội tạng và di thể , chỉ thể sắp xếp một hình nhân giả mặc quần áo đây thôi.”

 

Cảnh Lê xong chỉ thấy da đầu tê dại. Sắp xếp một giả còn đáng sợ hơn thật.

 

Doãn Nhất Giai vẫn lẩm bẩm một : “Anh cống hiến cho sự phát triển của y học. Anh cũng còn , giữ một hũ tro cốt cho cũng chỉ thêm phiền não.”

 

Cảnh Lê xuống bên cạnh.

 

Doãn Nhất Giai tiếp tục : “ chỉ đành đốt quần áo , mua một hũ tro cốt đặt mộ. mua sẵn hai ngôi mộ liền kề, đợi khi c.h.ế.t, sẽ chôn cất bên cạnh .”

 

Cảnh Lê: “…… Vậy cô tính ?”

 

Cảnh Lê nhẹ giọng hỏi, cô cứ cảm thấy trạng thái hiện tại của Doãn Nhất Giai đáng sợ.

 

Doãn Nhất Giai nghiêng đầu, ánh mắt trống rỗng lên giường: “Vẫn nghĩ tới.”

 

Nỗi lo lắng trong lòng Cảnh Lê càng lúc càng sâu.

 

Doãn Nhất Giai như chợt nhớ điều gì, cô dậy mở ngăn kéo bên cạnh, lấy một tấm thẻ đưa cho Cảnh Lê: “Cảnh tiểu thư, đây là tiền cô donate cho đó. chữa bệnh cho Dương Ninh hết 83 vạn, bên trong còn dư 167 vạn. Số tiền còn … nếu cơ hội, sẽ trả cho cô.”

 

“Cô giữ lấy , tiền dùng đến.”

 

cũng dùng đến.” Doãn Nhất Giai với giọng u ám.

 

“Cô…” Cảnh Lê định thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng cãi vã.

 

“Cản gì, các đang nhắm tiền đó ?”

 

cảnh cáo cô, nếu cô dám động , nhất định sẽ cho cô tay!”

 

“Doãn Nhất Giai, mày lăn đây cho tao!”

 

“Chị Nhất Giai, dù bác cả bác gái sai, nhưng chị cũng thể đưa tiền cho ngoài .”

 

Doãn Nhất Giai nắm chặt thẻ ngân hàng, biểu cảm lạnh lùng đến mức khiến kinh hãi: “ mà, tiền bạc căn bản chẳng thứ lành gì.”

 

“Ba ?”

 

, nếu họ loạn, Dương Ninh chừng còn thể sống thêm vài ngày.” Cô dậy ngoài.

 

Cảnh Lê cũng lập tức theo.

 

Chỉ thấy cửa một đôi vợ chồng trung niên, bên cạnh họ còn một cô gái mặc váy hoa nhí màu trắng xanh, trông cô còn nhỏ tuổi hơn Doãn Nhất Giai một chút.

 

Doãn Nhất Giai mở cửa : “Cho họ .”

 

Vệ sĩ nhúc nhích. Doãn Nhất Giai đành về phía Cảnh Lê.

 

Cảnh Lê: “Tránh .”

 

Lúc vệ sĩ mới tránh đường. Họ theo đôi vợ chồng trung niên trong, cách Cảnh Lê và Doãn Nhất Giai xa.

 

Hai liếc mắt cái thấy tấm thẻ ngân hàng tay Doãn Nhất Giai: “Giỏi lắm! Mày quả nhiên đưa tiền cho con đàn bà . Thảo nào ở bệnh viện nó mặt giúp mày, hóa là nhắm tiền .”

 

“Chị Nhất Giai, cô ngoài, chị thể đưa tiền cho ngoài chứ.”

 

“Tiền là của , cho ai thì cho.” Doãn Nhất Giai họ bằng đôi mắt c.h.ế.t lặng, đáy mắt lấy một tia cảm xúc.

 

rõ ràng thái độ của cô quan trọng.

 

Mẹ Doãn tức giận vỗ đùi: “Đừng quên ai mang nặng đẻ đau sinh mày. Mày bỏ nhà theo trai thì thôi , giờ đem tiền cho ngoài. Mày đúng là sách đến mụ mị đầu óc , sớm thế tao cho mày học.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-139-dai-nao.html.]

 

“Không học thì giống như chị họ, tròn mười tám lấy chồng, gả cho một yêu, cả đời sống sự thao túng của các .”

 

“Mày cái gì thế hả!”

 

“Chị Nhất Giai, bác cả bác gái cũng là vì cho chị thôi.”

 

Doãn Nhất Giai: “Đây là chuyện nhà , liên quan quái gì đến cô. Mười mấy năm tới cửa, tiền thì giờ xun xoe chạy tới.”

 

“Mày… Tao…”

 

“Mày mắng con bé gì! Là tao bắt nó cùng tao!”

 

“Ồ.”

 

Cảnh Lê thực sự nổi nữa: “Dương Ninh còn qua tuần đầu (đầu thất), các đến nhà gây sự, sợ hiện về tìm các ?”

 

Sắc mặt ba cứng đờ.

 

Mẹ Doãn ngôi nhà rách nát, đột nhiên cảm thấy như luồng gió âm thổi qua, do tâm lý mà trong phòng dường như lạnh .

 

Mẹ Doãn run run : “Mày đừng dọa tao, Dương Ninh hiến xác , nó căn bản thể trở về .”

 

“Vậy bà sợ cái gì?”

 

Mẹ Doãn: “……”

 

là phụ nữ nên sợ, nhưng nghĩa là đàn ông cũng sợ.

 

“Nó c.h.ế.t vì nuôi mày học, liên quan gì đến chúng tao. Mau đưa tiền đây, còn cô nữa.” Cha Doãn sang Cảnh Lê, “Đừng tưởng nhiều ở đây mà tao dám đ.á.n.h mày.”

 

Cảnh Lê khinh miệt: “Ông thể thử xem.”

 

“Trong thôn nhiều như , cô đừng hòng cầm tiền của con gái khỏi đây.”

 

Doãn Nhất Giai cha với bộ mặt dữ tợn. Chút tình cảm còn sót trong lòng cô đối với họ biến mất. Ngay cả Cảnh tiểu thư cũng ngàn dặm xa xôi đến thăm cô và Dương Ninh, mà cha ruột của cô trong đầu chỉ là tiền. Thật nực .

 

Doãn Nhất Giai kẹp thẻ ngân hàng giữa hai ngón tay : “Các chẳng tiền , đều ở trong .”

 

Nói xong, cô ném tấm thẻ chậu lửa đang đốt tiền giấy, ngọn lửa trong nháy mắt nuốt chửng tấm thẻ.

 

“Tiền của tao!”

 

“Sao mày dám đốt thẻ!”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hai như phát điên, lao cướp thẻ, nhưng lửa quá lớn, họ chỉ thể vớ lấy cây chổi bên cạnh lật đổ chậu lửa, nhưng tấm thẻ cháy đến biến dạng.

 

Cô em họ của Doãn Nhất Giai lập tức kéo hai : “Bác cả bác gái, thẻ thể mà, đừng vội!”

 

Hai lúc mới khôi phục lý trí.

 

Ba cùng về phía Doãn Nhất Giai.

 

“Tiền thà đốt cũng sẽ cho các . Đừng tưởng mấy năm nay các luôn đòi tiền Dương Ninh. Anh , còn thì . Nếu c.h.ế.t, sẽ kéo các theo cùng, quỳ mặt Dương Ninh mà sám hối.”

 

Biểu cảm của cô lạnh lùng, ánh lửa chập chờn trông như sứ giả câu hồn đến từ địa ngục. Vừa lúc đó một cơn gió thổi qua, những vòng hoa tang lớn phía cô kêu sột soạt. Ba nhịn rùng .

 

Doãn Nhất Giai sang Cảnh Lê: “Cảnh tiểu thư, xin cô một việc nữa, bảo vệ sĩ đuổi họ ngoài ? Từ hôm nay trở , họ đừng hòng lấy một xu từ .”

 

“Doãn Nhất Giai! Tao là bố mày, mày nghĩa vụ phụng dưỡng tao.”

 

“Số tiền đó sẽ quyên góp hết. vẫn đang học, kiếm tiền, khả năng nuôi các . Còn … Ha, chuyện ai mà .”

 

Cảnh Lê nhíu mày, cô hiệu cho vệ sĩ. Các vệ sĩ liền lôi xềnh xệch họ ngoài. Đóng cổng vẫn còn thấy tiếng c.h.ử.i bới của họ. Quanh quẩn cũng chỉ là mấy câu “Uổng công nuôi mày”, “Học hành đến mụ mị đầu óc”, “Vì trai mà bỏ cả cha ”.

 

 

Loading...