SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 136: Ông trời thưởng cơm ăn

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:35:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mặt Hoắc Nghị lúc xanh lúc trắng, tháo mũ ném mạnh xuống đất: “ diễn nữa! Cái đoàn phim rẻ tiền cũng chẳng thèm!”

 

Hắn bỏ .

 

Trợ lý lập tức chạy theo đưa nước, nhưng ném chai nước .

 

“Tao uống nước ? Đồ ngu xuẩn.”

 

Người quản lý cũng Cảnh Lê một cái thật sâu. Nghệ sĩ của sỉ nhục mặt bao như , chẳng khác nào đem mặt mũi chà đạp đất. Hắn động Địch Diệc Dương, chẳng lẽ đến một bình thường (tố nhân) nhỏ bé cũng động .

 

Người quản lý lạnh lùng : “Đạo diễn, gây sự thì chúng nữa.”

 

Không ngờ Địch Diệc Dương càng thêm tức giận: “Không thì thôi, chẳng thích tìm thế , tất cả các cảnh của dùng thế .”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Đã xé rách mặt nạ thì quản lý cũng chẳng cần giả vờ nữa, như : “Đạo diễn, nhớ là các còn kịp tìm thế .”

 

Cảnh Lê chỉ trợ lý đang theo Hoắc Nghị : “ thấy tồi.”

 

Mắt Địch Diệc Dương sáng lên: “Cậu trợ lý , thử vai ?”

 

Đất diễn của vai Trình Ất Minh nhiều, chỉ cần trai là . Trước để ý, giờ kỹ mới phát hiện trợ lý nhan sắc chẳng hề thua kém Hoắc Nghị chút nào. Tuy diễn xuất … Diễn xuất thể từ từ dạy, nhưng nhân phẩm tồi thì khó mà nắn .

 

Hoắc Nghị sững sờ, khó tin trợ lý của .

 

Người quản lý nheo mắt hỏi: “Đạo diễn, ý gì?”

 

Địch Diệc Dương nhún vai: “Là các vi phạm hợp đồng , các bảo thì quyền đổi .”

 

“Anh tìm chẳng là đang sỉ nhục chúng ?”

 

“Anh nghĩ thế thì cũng chịu.”

 

Hoắc Nghị tức đến nổ phổi, tát một cái mặt trợ lý: “Mày mà dám thì mày chờ c.h.ế.t .”

 

Nói xong, bỏ .

 

Cho dù đ.á.n.h c.h.ế.t , cũng . Vốn dĩ chướng mắt cái đoàn phim , là do quản lý ép đến. Giờ thì , mất mặt lớn như , đến cả trợ lý cũng leo lên đầu .

 

Người quản lý cũng khẩy: “Tịch Yến, chúng .”

 

trợ lý Địch Diệc Dương, quản lý, chân hề di chuyển: “Đạo diễn, thử.”

 

“Tịch Yến, mày giỏi lắm! Mày sa thải!” Người quản lý hung tợn .

 

Hai lượt rời , đoàn phim rơi sự im lặng quỷ dị.

 

“Đừng ngẩn đó nữa, vị trí. Cậu tên là Tịch Yến đúng , chắc nhớ hết chứ, cho mười phút để thuộc lời thoại.”

 

Tịch Yến lắc đầu: “Không cần ạ, thuộc .”

 

“Vậy thì .”

 

Nhân lúc Địch Diệc Dương chỗ khác, Tịch Yến nhỏ giọng với Cảnh Lê: “Cảm ơn cô.”

 

[Ting, hảo cảm của Tịch Yến tăng 10 điểm, độ trung thành tăng 20 điểm, tỷ lệ trả hiện tại 20%.]

 

“Chuyện nhỏ thôi mà.”

 

Cảnh Lê cảm thấy hiện tại giống như Bá Nhạc, đào thiên lý mã. Kiếp từng đến cái tên Tịch Yến . cô tin tưởng mắt của Tiểu Thần.

 

Quả nhiên, theo tiếng hô “Action” của phụ trách, khi Tịch Yến mở mắt nữa, như biến thành một khác. Ánh mắt vốn thật thà trở nên cao ngạo, gương mặt mộc trang điểm cũng trở nên sống động hẳn lên. Ánh mặt trời chiếu lên mặt như dát một lớp hào quang nhàn nhạt.

 

Cậu giống như viên ngọc quý phủ bụi, nay cuối cùng cũng tỏa sáng rực rỡ.

 

Cảnh Lê treo dây cáp nhảy từ tầng hai xuống, vặn rơi vòng tay .

 

Cậu vững vàng đỡ lấy, khóe mắt nhếch lên: “Tự dâng mỡ đến miệng mèo ? Cũng bản mặt của cô xem.”

 

Nói tay buông lỏng, Cảnh Lê ngã chỏng vó xuống đất, cô ngơ ngác phủi quần áo : “Rõ ràng là đỡ mà.”

 

“Hừ.” Cậu lạnh một tiếng, phủi phủi quần áo của .

 

“Này, thấy ấn đường biến đen, họa huyết quang đấy, đừng chịu c.h.ế.t.”

 

Cậu đầu , như : “Ai thể g.i.ế.c dị năng giả? Nói chuyện với kẻ điên như cô gì chứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-136-ong-troi-thuong-com-an.html.]

 

Cậu chỉnh áo bỏ .

 

Người phụ nữ đang đất đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt theo xa xăm, tang thương và phức tạp.

 

Tất cả mặt đều ánh mắt cho kinh ngạc. Ánh mắt đó giống như của một già trải qua bao thăng trầm thấu hồng trần. Vừa vặn phù hợp với dị năng rõ trong kịch bản của Lâm Nhiên: Tiên tri tương lai.

 

Người phụ trách phản ứng , hô to: “Cut!”

 

Tịch Yến gần như thoát vai ngay lập tức, hai tay xoắn lấy ống tay áo thấp thỏm hỏi: “Đạo diễn, diễn ạ?”

 

“Cậu xuất từ trường lớp chính quy ?”

 

“Không ạ.” Cậu lắc đầu, ngượng ngùng : “Từ nhỏ thành tích học tập của , nghiệp cấp ba là thuê . Đây là bắt chước cử chỉ của mấy giàu khác thôi.”

 

Địch Diệc Dương với ánh mắt chút ghen tị. Thiên phú như diễn viên nào mà chẳng .

 

“Được đấy, đồ trang điểm , chúng cảnh tiếp theo.”

 

“Vâng ạ.” Tịch Yến vui vẻ đồ.

 

Mọi bộ dạng ngốc nghếch của , quả thực dám liên hệ với Trình Ất Minh cao ngạo ống kính là cùng một .

 

“Người đề cử chứ?” Cảnh Lê bước tới hỏi.

 

Địch Diệc Dương nhỏ giọng : “Sếp, diễn xuất của cô …”

 

mà, sẽ kinh ngạc.”

 

Địch Diệc Dương: “……”

 

Anh còn tưởng sếp khi cô hóa trang sẽ kinh ngạc, ai mà ngờ là về diễn xuất chứ. Ánh mắt của cô khiến mà cũng nín thở. Cái đoàn phim của thế mà xuất hiện hai thiên tài tay ngang.

 

Lúc Tịch Yến đồ, Hoắc Nghị và quản lý vẫn . Nếu quản lý ngăn cản, Hoắc Nghị lao tát mặt .

 

“Giỏi lắm, tao cứ thắc mắc mày chịu trợ lý cho tao, hóa cướp tài nguyên của tao.”

 

“Em xin .” Tịch Yến cúi đầu áy náy.

 

Cậu từ nhỏ thích xem tivi, ảo tưởng cũng thể trở thành một nhân vật trong đó. Sau khi bỏ học nhiều nghề, nhưng vẫn diễn viên. Cậu ở Hoành Điếm (phim trường lớn nhất Trung Quốc) lâu mà cơ hội.

 

Vì thế định bắt đầu từ việc trợ lý để tìm hiểu ngành , ai ngờ cơ hội đột nhiên rơi xuống đầu. nếu cho chọn , vẫn sẽ nắm bắt cơ hội .

 

Người quản lý: “Tịch Yến, lương tháng của chúng sẽ trả.”

 

.” Tịch Yến gật đầu, “Là sai, tiền đó cũng cần.”

 

Người quản lý: “……”

 

Câu tiếp theo định “Nếu tiền thì nghệ sĩ của tao” trực tiếp chặn họng. Hắn xem biểu hiện của Tịch Yến, ngờ cũng ngày lầm .

 

Người quản lý kéo Hoắc Nghị đang sắp mất kiểm soát rời .

 

!”

 

“Cậu còn chê đủ mất mặt ?”

 

Tịch Yến hai rời , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu theo Hoắc Nghị một tháng, ít đ.á.n.h mắng. Thường xuyên nửa đêm Hoắc Nghị gọi điện là chạy lấy đồ cho , khi chỉ là chai nước trong tủ lạnh hộp cơm. Cậu còn tưởng Hoắc Nghị cũng sẽ đ.á.n.h .

 

Bất kể thế nào, cũng sẽ nắm chắc cơ hội .

 

Cậu quần áo xong, tìm Vương Nghiên trang điểm. Khi bước khỏi phòng hóa trang nữa, bộ vest phẳng phiu khiến sáng mắt.

 

Cậu đến bên cạnh Cảnh Lê. Cả đoàn phim chỉ quen mỗi cô.

 

Cảnh Lê đ.á.n.h giá một lượt: “Hình tượng .”

 

“Phải cảm ơn cô giúp , nếu cơ hội .”

 

Cảnh Lê vẻ bối rối bất an của , lờ mờ thấy bóng dáng đầu tiên đến đoàn phim.

 

“Cậu ước mơ gì ?” Cảnh Lê hỏi.

 

Kiều Vũ Tề: “……”

 

Kỳ Hiển: “……”

 

Lại là câu ! Câu sắp thành câu cửa miệng của cô . Mỗi khi câu xuất hiện nghĩa là cô sắp chi tiền.

Loading...