SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 119: Lần đầu gặp Cố Tam gia

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:32:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khóe mắt Kiều Vũ Tề cũng giật giật.

 

Anh lập tức lắc đầu với Cảnh Lê, ý bảo thể đóng phim, nếu thì bắt buộc dùng lồng tiếng.

 

“Vị là Chủ tịch Hoa Nhạc, Kiều Vũ Tề, còn vị tiểu thư là…”

 

Kiều Vũ Tề tiếp lời: “Đây là sếp của , Cảnh Lê.”

 

Sài Phong sảng khoái: “Diệc Dương, mày đùa cái gì thế, Chủ tịch Hoa Nhạc họ Đàm ? Hơn nữa ông , mày tiếp xúc với mấy nhân vật lớn như , đừng để lừa mà .”

 

Tiểu Thần hả hê nhắc nhở: [Hảo cảm của Sài Phong giảm 10, tự động hủy trói định.]

 

Cảnh Lê: “……”

 

Giọng của thật sự dễ chút nào, khóe mắt Kiều Vũ Tề giật liên hồi, cố nén xúc động bảo im miệng.

 

“Cảnh tiểu thư, Kiều , hai đừng giận, bạn tính tình nó như đấy.” Địch Diệc Dương giật lấy máy tính trong tay Sài Phong, nhập mật khẩu, mở một tệp tin màn hình đẩy đến mặt Cảnh Lê và Kiều Vũ Tề: “Đây là kịch bản bạn , hai xem thử .”

 

Cảnh Lê thoáng qua, chút kinh ngạc Sài Phong.

 

Đây chính là tác phẩm thành danh của Sài Phong, tên là: 《 Cũng Không Muốn Có Siêu Năng Lực》, là "hắc mã" phòng vé năm đó. Hóa kịch bản từ mười năm .

 

Kiều Vũ Tề nhanh chóng lướt qua.

 

Đây là một bộ phim hài, nhân vật chính Trương Siêu Năng đột nhiên siêu năng lực ngưng đọng thời gian. Ban đầu thể kiểm soát năng lực , từ đó gây tình huống dở dở , đó dùng năng lực để giúp đỡ nhiều . Mỗi nhân vật trong kịch bản đều sống động như thật. Là một kịch bản khá.

 

hiện giờ các đạo diễn đều thích phim nghệ thuật và phim trinh thám. Trong chuỗi khinh bỉ của giới đạo diễn, loại phim hài thậm chí còn bằng phim kinh dị.

 

Cảnh Lê: “Thế nào?”

 

“Kịch bản cũng tệ, nếu thì doanh thu phòng vé hẳn là , nhưng…”

 

Cảnh Lê giơ tay ngắt lời : “Anh cũng thấy , ngày mai bảo công ty gửi hợp đồng qua một bản.”

 

mà…”

 

[Ting, hảo cảm của Sài Phong tăng 10, giá trị hảo cảm hiện tại là 0, tự động trói định.]

 

Sài Phong : “ kịch bản thế nào, các cần diễn .”

 

Nếu kịch bản thực sự như thì bán từ lâu . Không cái khác, hai mắt cũng "độc" thật.

 

giây tiếp theo, cánh tay Địch Diệc Dương huých nhẹ, Địch Diệc Dương lắc đầu với .

 

Cảnh Lê: “Ngày mai chúng gặp ở khách sạn nhé. Sau khi ký hợp đồng, các giải thích tình hình với giáo viên, dự kiến lúc đó sẽ dành nửa năm để phim.”

 

“Chuyện thể yên tâm, là sinh viên năm 4, đang trong thời gian thực tập.”

 

Cảnh Lê gật đầu, kéo Kiều Vũ Tề rời .

 

Kiều Vũ Tề: “Sếp, cô thực sự định ký với bọn họ ? Kịch bản đúng là tệ, cô cũng , nhưng năng lực của đạo diễn tên Địch Diệc Dương chúng rõ.”

 

“Anh tin ?”

 

“Tin.”

 

“Cậu sẽ khiến kinh ngạc, bao giờ lầm .”

 

Kiều Vũ Tề: “……”

 

Xong đời, hình như thuyết phục .

 

Kiều Vũ Tề: “Sếp, nào cô cũng dùng chiêu .”

 

“Chiêu hiệu nghiệm ?”

 

Kiều Vũ Tề dở dở . Bất luận là chính , Cố Nghiêu Tinh, Kỳ Hiển, Lư Nghệ, Trương Mạn là Hoa Nhạc, đều chứng minh mắt của sếp bao giờ sai.

 

Tại quán sữa.

 

Sài Phong gập máy tính , bực bội : “Diệc Dương, mày sẽ định tin bọn họ thật đấy chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-119-lan-dau-gap-co-tam-gia.html.]

“Nếu thì ? Không tìm cơ hội thực tập, tiếp tục lãng phí thời gian ở trường ? Cho dù bọn họ là kẻ lừa đảo, nhưng thể lừa tao cái gì chứ, tao một xu dính túi cũng . nếu là sự thật… Sài Phong, tao thật sự cần cơ hội .”

 

Sài Phong vò đầu: “Thôi , tao bồi mày đ.á.n.h cược một .”

 

Cảnh Lê và Kiều Vũ Tề thuê hai phòng tại khách sạn 5 cạnh trường học.

 

Ngày hôm , hai cùng xuống lầu ăn sáng.

 

“Sếp, Địch Diệc Dương và Sài Phong đang đường tới, hợp đồng tối qua cũng gửi đến , hôm nay là thể ký.”

 

Cảnh Lê gật đầu: “Chắc họ ăn sáng , gọi họ đến nhà hàng cùng ăn luôn.”

 

“Được.”

 

Kiều Vũ Tề cầm điện thoại nhắn tin cho Địch Diệc Dương.

 

Thang máy “đinh” một tiếng mở .

 

Cảnh Lê ngẩng đầu , bên trong còn một . Ông mặc một chiếc áo len cashmere thoải mái, trông ba bốn mươi tuổi. Những nếp nhăn để chút dấu vết gương mặt ông, nhưng càng ông thêm mị lực, đặc biệt là đôi mắt hoa đào ôn nhu đa tình. Có thể thấy , thời trẻ ông chắc chắn là một mỹ nam hề thua kém Cố Nghiêu Tinh.

 

Ông mang cho cảm giác thoải mái, qua là dễ gần.

 

Cảnh Lê liếc mắt một cái liền nhận , đây là Cố Tam gia – dễ chuyện nhất trong giới.

 

Kiếp Kê Vũ suýt chút nữa một đại lão dùng quy tắc ngầm, trong cơn tức giận đập đầu đối phương. Kẻ tung tin Kê Vũ chờ "đóng băng" (tuyết tàng), đó thế nào, Kê Vũ quen Cố Tam gia, cầu xin ông. Nếu Cố Tam gia mặt, đối phương chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt.

 

trong giới đều Kê Vũ thể cầu Cố Tam gia mặt giúp đỡ, nên mấy bàn tay bẩn thỉu dám vươn về phía nữa.

 

Cảnh Lê quanh năm lăn lộn trong chốn danh lợi, chỉ gặp ông vài ở các buổi tiệc từ thiện. Ai cũng ông thường xuyên từ thiện, tình cảm vợ chồng thắm thiết, bên cạnh từng phụ nữ khác. Ông giúp đỡ khác, cho dù dự án cướp cũng bao giờ tức giận.

 

Trên ông dường như khuyết điểm, bất kể là ai nhắc đến ông đều khen dứt miệng.

 

Ngay cả Kiều Vũ Tề cũng mắc bệnh nghề nghiệp mà nhịn thêm vài . Chỉ là đôi mắt , cứ cảm thấy quen quen.

 

Cảnh Lê bảng điều khiển thang máy, nút tầng 3 sáng.

 

“Sếp, chiều nay chúng còn trường khác ?”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Không .”

 

“Vậy khó khăn lắm mới tới Bắc Kinh một chuyến, cô chơi đó ?”

 

Cửa thang máy mở .

 

Cảnh Lê .

 

lúc , phía hai đột nhiên lên tiếng: “Hai vị đến Bắc Kinh du lịch ?”

 

Cảnh Lê đầu, chạm ánh mắt hiền hòa của ông, cô gật đầu : “Đến xử lý chút việc, chúng cũng là đầu tới đây, chỗ nào vui.”

 

“Cố Cung, Trường Thành, Thiên An Môn, Di Hòa Viên đều là những nơi đáng .”

 

Kiều Vũ Tề: “Tiên sinh là địa phương ?”

 

.”

 

“Vậy ngài ở khách sạn?”

 

“Ngày thường công việc bận rộn, thời gian bên gia đình, thi thoảng đưa nhà ngoài chơi cũng coi như là bù đắp cho họ. Nếu hai vị nếm thử ẩm thực địa phương Bắc Kinh, một chỗ đề cử. Đi qua con ngõ đối diện khách sạn, rẽ một quán vịt , do bạn mở, hai vị thể đến thử xem.”

 

Mắt Kiều Vũ Tề sáng lên: “Cảm ơn, nên xưng hô với ngài thế nào?”

 

họ Cố.”

 

“Cố .”

 

“Đã duyên, là cùng ăn cơm , sẽ giới thiệu cho hai vị quanh đây chỗ nào vui.”

 

Kiều Vũ Tề lập tức nhận lời mà về phía Cảnh Lê.

 

Cảnh Lê gật đầu: “Vậy phiền ngài.”

 

Nói , ba nhà hàng. Nhìn Cố Tam gia bên cạnh, Cảnh Lê chút cảm thán. Kiếp cô chỉ gặp vị Cố Tam gia ở tiệc từ thiện, kiếp thế mà thể ăn cơm cùng , đây là chuyện mà kiếp mơ cũng dám nghĩ tới.

 

 

Loading...