SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 113: Họp lớp, tùy tiện mắng khóc vài người
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:32:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt tháng tư qua, tháng năm đến.
Sáng sớm, Cảnh Lê mang theo ảnh chữ ký đến quán hoành thánh hẹn với Hạ Thơ Vi.
Trước con phố đầy những gánh hàng rong, tan học hai thường xuyên tới đây ăn. Sau quản lý đô thị nghiêm ngặt, những quán nhỏ đó biến mất, may mà bà chủ quán thuê mặt bằng ở đây.
Khi bà chủ bưng bát hoành thánh nóng hổi lên thì Hạ Thơ Vi cũng tới.
“Cô chủ ơi, cho cháu một bát hoành thánh, thêm cay nhé!”
Hạ Thơ Vi xuống đối diện Cảnh Lê, hoài niệm : “Cảnh Lê, hồi cấp hai chúng đặc biệt thích đến đây ăn, chớp mắt bao nhiêu năm trôi qua .”
Cảnh Lê dáng vẻ hoài niệm quá khứ của cô bạn. Biểu cảm y hệt như trong buổi họp lớp 10 năm của họ.
“Tuổi còn trẻ mà bắt đầu cảm thán thời gian trôi nhanh ?” Cảnh Lê đặt thìa xuống, lấy bức ảnh chữ ký từ trong túi đưa cho cô: “Nhìn xem, tớ mang đồ gì cho .”
Mắt Hạ Thơ Vi sáng rực, nhận lấy khẽ hét lên, đó cẩn thận ôm ngực: “Cảnh Lê giỏi quá! Cư nhiên là ảnh chữ ký thật của Lộ Miện!”
“Nếu thích, tớ thể đưa đến hiện trường gặp .”
“Yêu nhất!” Hạ Thơ Vi lật qua lật ngắm nghía bức ảnh. Cho đến khi bà chủ bưng hoành thánh lên, cô vẫn nỡ buông tay.
“Không ăn nhanh là hoành thánh trương lên đấy.”
“Ờ ha, !” Cô cẩn thận cất ảnh túi. “Cảnh Lê, lấy chữ ký chắc khó lắm nhỉ.”
“Không gì khó khăn cả, chỉ bảo ký là . Nếu thích, tớ xin chữ ký của sáu còn cho cũng .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Thật á!” Hạ Thơ Vi phấn khích : “Chị em của tớ tiền đồ !”
Cảnh Lê buồn bạn.
“Ăn xong dạo cửa hàng đồng giá 2 tệ với tớ một vòng nhé.”
“Ừ.”
Hai ăn xong, dạo quanh đó một vòng. Mải vui nên quên mất thời gian, mãi đến khi phó lớp trưởng gọi điện tới, hai mới phát hiện 11 giờ trưa.
“Đi nhanh thôi, phó lớp trưởng bảo đến đông đủ , chỉ còn chờ chúng .”
Cũng may khách sạn tổ chức họp lớp ngay con phố bên cạnh, qua cũng chỉ mất hơn mười phút.
Bên .
Trong sảnh tiệc đặt một chiếc bàn lớn, thể chứa 30 , lúc chỗ gần kín.
“Hi Thiến, cái váy của thật đấy.”
“Cái túi cũng nữa.”
“Hi Thiến, học Bắc Ảnh (Học viện Điện ảnh Bắc Kinh) đúng ? Nghe Thịnh Tư Dư cũng học Bắc Ảnh, quen cô ?”
Giả Hi Thiến: “Đương nhiên là quen, chị hơn tớ hai khóa, tớ gặp chị ở câu lạc bộ .”
“Chị ở ngoài đời như tivi ?”
“Cũng thường thôi.”
“Hi Thiến, lái xe BMW đưa đến là bạn trai hả?”
“Ừ.”
“Hai quen thế nào?”
“Anh là đàn của tớ, theo đuổi tớ nửa năm, mấy hôm tớ mới đồng ý quen . Chẳng là, tớ họp lớp, liền vội vàng đưa tớ tới, khách sạn cũng là đặt giúp tớ.”
Nghe đều hít hà một ngưỡng mộ. Nét mặt Giả Hi Thiến giấu vẻ kiêu ngạo: “Gần đây tớ còn định đóng phim, tuy nữ chính, nhưng tin là qua một thời gian nữa các sẽ thấy tớ tivi.”
“Hi Thiến, giỏi thật đấy, nhanh như đóng phim. Cậu mà nổi tiếng thì đừng quên bạn cũ nhé.”
Giả Hi Thiến quanh một lượt, thấy gặp: “Cảnh Lê còn tới?”
“Nó ngay cả đại học còn chẳng học, đang thực tập sinh gì đó, chắc là dám tới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-113-hop-lop-tuy-tien-mang-khoc-vai-nguoi.html.]
Mọi ồ lên.
Giả Hi Thiến: “Hay là gọi điện hỏi thử xem.”
Phó lớp trưởng Tiền Giai Giai dậy : “Để tớ gọi cho Thơ Vi.”
Chẳng bao lâu , cô cúp máy : “Cảnh Lê và Thơ Vi đang dạo phố bên cạnh, sắp tới .”
“Nó mà cũng dám tới ? Hừ, đừng bảo là b.a.o n.u.ô.i nên đến khoe khoang nhé.”
“Ai mà thèm nó chứ, tớ từ hồi cấp hai nó qua với đám lưu manh, còn phá t.h.a.i mấy .”
“Thật giả đấy? Thảo nào cổng trường mấy thằng côn đồ xổm.”
“Đương nhiên là thật, bạn tớ học cùng cấp hai với Cảnh Lê mà.”
“Không đấy.”
“Chẳng nó đang thực tập sinh , mấy lão đại gia nhiều tiền thích b.a.o n.u.ô.i mấy đứa tầm tuổi như nó lắm. Nói chừng nó còn chẳng thèm đến tham gia cái họp lớp của chúng .”
lúc , cửa phòng đột nhiên đẩy .
Mặt Hạ Thơ Vi đỏ bừng vì tức giận: “Các nhăng cuội cái gì đấy!”
Mọi khựng , đồng loạt cửa.
Cảnh Lê mặc một bộ đồ thể thao rộng rãi, tóc cũng cố ý tạo kiểu mà chỉ buộc tùy ý đầu, nhưng dù trang điểm đơn giản như cũng che lấp vẻ diễm lệ của cô.
Cô… dường như càng ngày càng hơn.
“Bọn tớ chỉ đùa thôi, Cảnh Lê sẽ để ý nhỉ.” Người gượng gạo.
“ để ý, dựa cái gì mà thể để ý.” Cảnh Lê đến chỗ trống, kéo ghế xuống.
Hạ Thơ Vi chỉ đó : “Tiêu Trác, thể lung tung như thế. Thầy giáo đính chính mấy , đám lưu manh đó chỉ là đến quấy rối Cảnh Lê, Cảnh Lê quen bọn họ.”
“Tớ chỉ thôi mà, Cảnh Lê đừng nhỏ mọn như thế!” Tiêu Trác phẩy tay, vẻ mặt đầy quan tâm.
“Cậu cũng ác ý, Cảnh Lê, sẽ giận chứ.” Giả Hi Thiến giọng âm dương quái khí.
“Không so đo cũng .” Cảnh Lê nhàn nhạt : “Chẳng là đùa thôi , ngày mai mua cái loa, cũng tùy tiện bịa vài tin đồn về các phát ngay cổng nhà các nhé.”
“……”
Tiêu Trác suýt thì tức c.h.ế.t. Mặt Giả Hi Thiến cũng cứng đờ.
“Cảnh Lê, hôm nay là họp lớp, đừng gây chuyện vui, cứ cho qua .”
Cảnh Lê về phía nam sinh lên tiếng, mười năm gặp, cô nhớ nổi đó là ai: “Muốn đạo đức giả với ? Vậy thì sai , đạo đức . Một là xin , hai là ngày mai mua cái loa đặt ở cửa, cho chuyện năm xưa gian lận thi cử thầy giáo bắt .”
Tiêu Trác: “……”
Cô tức đến mức tóc dựng ngược lên. Đã qua hai năm mà Cảnh Lê vẫn còn nhắc chuyện ! chuyện thể để lộ ngoài, cô chịu nổi sự mất mặt đó.
Tiêu Trác giận dữ : “Xin ! Xin !”
“Lần còn dám bịa đặt, xin cũng vô dụng, trực tiếp mang loa đến phát khu nhà .”
Tiêu Trác tức giận phắt dậy.
Giả Hi Thiến lập tức ngăn cô : “Cậu thế?”
“Đi vệ sinh!” Tiêu Trác nghiến răng nghiến lợi .
Cô đóng sầm cửa ngoài, cả căn phòng yên tĩnh lạ thường. Mọi đều nhận Cảnh Lê trở nên dễ bắt nạt nữa.
Mã Chiêu Vân thở dài : “Cảnh Lê, sai, nhưng cũng cần thiết căng như , kìa.”
“Làm sai thì xin , da mặt cô mỏng thành của ? đây là đang dạy cô cách , nếu đợi cô nghiệp xã hội sẽ ngày nếm mùi đau khổ.”
Giả Hi Thiến liếc xéo Cảnh Lê một cái: “Hừ, dạy cô , tưởng là ai chứ? Nhìn cái dạng sống cũng chẳng gì. À~ tớ chợt nhớ , hình như là thực tập sinh của Hoa Nhạc, cách đây lâu còn tin đồn quản lý của Hoa Nhạc dùng thực tập sinh để đổi lấy tài nguyên, …”
Biểu cảm của Cảnh Lê đổi trong nháy mắt. Họ nhớ đến những lời đồn đó. Đều Cảnh Lê sạch sẽ khi qua với đám lưu manh. Giờ đem đổi tài nguyên…