16.
Tống Tùng Trì bế  về phòng khách sạn.
Anh   nhanh và vững vàng, mỗi    xuống đều  Tống Tùng Trì dùng sức mạnh tuyệt đối ngăn .
Điều  khiến   bất mãn.
Thế là trong lúc mơ màng,  trực tiếp ngẩng đầu lên “gừ” một tiếng cắn  xương quai xanh của Tống Tùng Trì, giọng  mơ hồ:
“Tiểu yêu tinh, dám quyến rũ  hả!”
Tống Tùng Trì mặt mày tối sầm.
Cắn một cái vẫn  đủ,  còn  l.i.ế.m liếm, cọ cọ, day day thì Tống Tùng Trì  chịu nổi nữa liền thả  xuống.
Ngay khi  tưởng    tự do, Tống Tùng Trì trực tiếp dùng một tay bế  lên, tay  quẹt thẻ, mở cửa, đóng cửa.
Động tác dứt khoát lưu loát.
 ngây   Tống Tùng Trì, vỗ tay tán thưởng như một con hải cẩu:
“Giỏi quá!”
“Mạnh mẽ quá!”
“Em thích quá !”
“Em thích cái gì?”
Tống Tùng Trì đột nhiên : “Chỉ đơn giản là thích sự mạnh mẽ của  thôi ?”
“Mạnh mẽ   ?”  chớp mắt vô tội,   tủm tỉm nhích  gần, la hét: “Chàng trai,  trông giống y như   vạn  mê trong bộ truyện tranh mới của em !”
Nghe thấy cách gọi đó, nụ   mặt Tống Tùng Trì khựng .
Anh nhắm mắt, hít sâu một .
Rồi   chọc : “Đồ Lê, em…”
“Không,  đúng! Anh  thể là vạn  mê!”
Chưa để Tống Tùng Trì  hết câu,   “bốp” một tiếng tát hai tay  mặt , dùng sức bóp chặt, nghiêm túc : “Em đổi ý ! Anh chỉ  thể  một vợ thôi!”
“Vợ?”
“  đúng ,”   tủm tỉm gật đầu, phát  một tràng  gian xảo “he he he”: “Chính là em đó he he he!”
Tống Tùng Trì im lặng một lúc,  đó    rằng cúi đầu xuống, chặn  tất cả những lời  định .
Có vẻ  đang dùng một cách nào đó để chứng minh ai mới là chồng.
  hôn đến choáng váng, vất vả lắm mới thoát   để hít thở  khí trong lành, kết quả cả    ném mạnh xuống giường.
“Chủ nghĩa xã hội muôn năm!”
 giơ cao nắm đấm, vùng vẫy bò dậy định đè Tống Tùng Trì xuống: “Đả đảo chủ nghĩa tư bản!”
Tống Tùng Trì ngẩn ,  cho  cơ hội đè  xuống.
“Đồ Lê, em   là ai ?”
Anh  , ánh mắt sâu thẳm.
“Biết chứ!”  vênh mặt hất hàm, cúi đầu xuống cắn xương quai xanh của : “Tên tư bản vạn ác! Chỉ  bóc lột ! Bóc lột  còn  đủ, còn  đùa bỡn  xác và tinh thần của !”
“Đừng cựa quậy.”
Tống Tùng Trì thở hổn hển,  chút khó nhịn nắm c.h.ặ.t t.a.y , giọng điệu cảnh cáo: “Cũng   cắn bừa.”
Bị ngăn cản hành động,   bĩu môi, nước mắt lưng tròng.
“Không  .”
Tống Tùng Trì  chút bất lực, nhưng phần nhiều là đau đầu.
  để ý đến , chỉ tủi  bò xuống khỏi  Tống Tùng Trì, cuộn tròn  chui  trong chăn.
Rồi bắt đầu nấc cụt.
  ngừng mà  ngừng , cuối cùng  chính   cho tức đến phát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chong-phat-hien-ban-thao-18-cua-toi/p8.html.]
Tống Tùng Trì  chọc .
Cuối cùng  lôi   khỏi chăn, xách   phòng tắm, giọng điệu  cáu kỉnh:
“Dậy tắm !”
17.
Đừng hỏi.
Hỏi là  trong cuộc  nghĩ xong cả câu văn  bia mộ .
   giường, đầu tóc rối bù, nhớ  chuyện tối qua, đột nhiên cảm thấy  đời  chẳng  chuyện gì là  thể vượt qua .
A Di Đà Phật.
Phật từ bi.
— Chuyện tuyệt vọng nhất đời  chính là khi bạn say rượu, nhưng bạn vẫn nhớ rõ những chuyện ngu ngốc    khi say.
Khi Tống Tùng Trì từ phòng tắm ,  lập tức chú ý đến những vết xanh tím  cổ , ký ức c.h.ế.t chóc cố tình quên   hiện về.
 như thấy cuốn sổ đỏ mới nhận   lâu sắp biến thành sổ tím .
“Tỉnh  ?”
 ủ rũ đáp  một tiếng,  dám ngẩng đầu lên.
“Vậy chúng  hãy giải quyết một việc .”
Chiếc máy tính  ném lên giường, màn hình đang chiếu bộ truyện tranh mới của  ngay  mặt .
Tống Tùng Trì  như  : “Chồng?”
 theo bản năng đáp  một tiếng,  kinh hãi phát hiện  nụ   mặt Tống Tùng Trì càng thêm dịu dàng.
“Thực  chuyện  em cũng  thể giải thích…”
“Vậy thì giải thích cho rõ ràng .”
Tống Tùng Trì  đưa điện thoại của  cho .
Trên đó rõ ràng là lịch sử trò chuyện trong nhóm nhỏ.
— Tạ Thư, con nhỏ chó c.h.ế.t   bán  tớ!
Tống Tùng Trì tùy ý lướt xem, khẽ nhướng mày:
“Thực  tớ là  mù màu, nhưng nhờ sự giúp đỡ của chú Tống mà tớ  thành công nhận   màu vàng.”
“Chú Tống   phong cách gợi cảm cũng   phong cách dễ thương mà là  trai đến mức khiến tớ phát cuồng.”
“Tớ    chậm nhiệt,  khuôn mặt của chú Tống tớ suýt nữa thì bốc cháy .”
Cứ mỗi câu Tống Tùng Trì , đầu   cúi thấp xuống một chút;
Cho đến khi  thể cúi thấp hơn  nữa,  đành  vật  giường giả chết.
“Đồ Lê.”
Tống Tùng Trì đặt điện thoại xuống, ý  trong giọng   giấu : “Bây giờ nghệ sĩ hy sinh vì nghệ thuật, còn  hy sinh cả trái tim nữa ?”
Giọng điệu trêu chọc của    thể che giấu .
“Em thích  ?”
Mặc dù là câu hỏi, nhưng Tống Tùng Trì  dùng ngữ khí khẳng định.
 chán nản cúi đầu, lí nhí: “Em tưởng   từ lâu  chứ.”
“Anh chỉ  chắc chắn thôi.”
Tống Tùng Trì dừng  một chút, “Dù   cũng  thể chắc chắn là em thích ,  chỉ đơn giản là thèm   thể của .”
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
“Chẳng  như  …”
“Không giống .” Tống Tùng Trì giữ vai , bắt    .
Anh đột nhiên : “Đồ Lê, em  thèm   thể của  ba  .”
“ em  một  nào  thích .”