Vừa đặt vali xuống,  liền nhận  tin nhắn của Tạ Thư:
"Bé cưng, tớ qua  nha,  cứ xuống hồ bơi ngâm  , tớ đặt riêng cho  một phòng tắm nước nóng đó!"
Hóa  lúc nãy đặt phòng Tạ Thư cứ khăng khăng đòi đặt hai phòng là vì thế!
  mắng  lầm bầm  đồ bơi, khoác áo choàng tắm  đến phòng tắm mà Tạ Thư  đặt.
Căn phòng mờ ảo trong làn khói nước,  đang  úp sấp ngâm  đến sắp ngủ thì cửa phòng tắm kẽo kẹt mở .
 cứ tưởng Tạ Thư cái đồ vô lương tâm   , bèn  thèm ngẩng đầu lên mà  móc:
"Ồ, cuối cùng cũng chịu rời cái đống đàn ông đó về  ?"
"Không   sẽ tìm đàn ông cho tớ ? Phiền  dẫn cho tớ một  'trai thẳng  ' cơ bắp cuồn cuộn nhé,   tớ thí-"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 lơ đãng ngẩng đầu lên, kết quả khi  thấy  đến, chữ "thích" nghẹn cứng trong họng.
- Mẹ! Kiếp!
8.
  Tạ Thư gan to, nhưng  ngờ giờ cô nàng gan to đến mức dám tìm trai bao cho gái  chồng.
Mà còn là trai bao  quen  nữa chứ.
 im lặng  Lâm Dật đang  ở cửa mỉm  ngoan ngoãn với , lặng lẽ lùi xuống nước.
"Học tỷ đang  gì ?"
Lâm Dật liếc     khẽ, giọng điệu đầy ẩn ý: "Không   xem hết  ?"
Mặt  tối sầm  trong giây lát, liền phản bác: "Mặc đồ bơi thì coi như  xem hết  ? Vậy đàn ông chị đây xem qua còn nhiều hơn đàn bà  gặp đấy!"
Bị  cãi  nhưng Lâm Dật  hề tức giận, vẫn mỉm   ở cửa. "Em   học tỷ kết hôn ?"
"Ừ thì kết hôn ,"  chẳng   chuyện với Lâm Dật trong tình huống , bèn trả lời qua loa: "Vậy nên phiền  tránh xa gái  chồng   ?"
"Học tỷ thật vô tình."
Lâm Dật dùng giọng điệu vô cùng đau khổ.
Cậu  bước lên một bước, tay vốn đang khoanh  n.g.ự.c đặt lên eo, chậm rãi cởi dây áo choàng: " học tỷ  thấy thế   kích thích ?"
  nụ  ngoan hiền vô hại  mặt Lâm Dật, sự cảnh giác trong lòng lập tức lên đến đỉnh điểm.
"Kích thích gì?"
"Lén lút gặp gỡ tình cũ trong suối nước nóng  lưng chồng—"
Lâm Dật nháy mắt với , áo choàng tắm    cởi : "Học tỷ  thấy  kích thích ?"
Tóc gáy  dựng , mặt mày đen sì thầm chửi một tràng tục tĩu trong lòng.
"..."
9.
"Quả thật  kích thích."
Giọng  quen thuộc và dịu dàng vang lên từ cửa, lúc   mới nhận  Lâm Dật tên khốn  vẫn  đóng cửa.
 giọng  ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chong-phat-hien-ban-thao-18-cua-toi/p4.html.]
 cứng đờ mặt, vô cùng chậm chạp ngẩng đầu lên, lập tức bày  vẻ mặt kiên định chung thủy:
"Chồng ơi! Em  thể giải thích!"
Tiếng "chồng ơi"  thốt , đừng  Lâm Dật sững sờ, đến cả Tống Tùng Trì cũng lộ  vẻ mặt  ngạc nhiên.
  nhanh chóng lấy  bình tĩnh,  tự nhiên đóng cửa phòng tắm , chắn hết những ánh mắt tò mò hóng chuyện bên ngoài.
"Đây là  học tỷ  tìm ?"
Lâm Dật cong môi, chủ động đưa tay về phía Tống Tùng Trì: "Chào chú, cháu là Lâm Dật, là học    với chị Đồ Lê."
Cậu  cố tình nhấn mạnh hai từ "chú" và " ", ánh mắt  Tống Tùng Trì mang theo chút khiêu khích.
"Chào ."
Nụ   mặt Tống Tùng Trì  đổi.
Anh dường như  hề để ý đến sự khiêu khích của Lâm Dật, cũng  quan tâm liệu  và Lâm Dật  quan hệ gì  .
  nản lòng, nhưng càng nhiều hơn là tủi .
"Còn  dậy nữa ?"
Giọng  dịu dàng vang lên  đỉnh đầu.
 còn  kịp phản ứng thì thấy Tống Tùng Trì đang cầm áo choàng tắm của .
"Hả...?"
"Xem  bà xã  ngâm đến lú lẫn ."
Anh thở dài khe khẽ.
Ngay  đó, Tống Tùng Trì  cúi , hai tay đặt  nách bế  lên khỏi hồ.
 giật  theo bản năng  nắm lấy cánh tay Tống Tùng Trì, lòng bàn tay chạm  đường nét cơ bắp  cuồn cuộn do dùng sức khiến tim  cũng run lên.
Cái tư thế bế kiểu  cứ như bế trẻ con...
 theo bản năng vùi mặt  lòng Tống Tùng Trì, tự nhủ đúng là cứ gặp Tống Tùng Trì là đầu óc   biến thành bãi rác màu vàng.
"Em  khỏe ?" Người  còn  thể rảnh tay vỗ vỗ đầu .
Chỉ là giọng  của Tống Tùng Trì lúc  dịu dàng cưng chiều đến mức quá đáng,   hoảng loạn  dám ngẩng đầu, chỉ  thể nắm chặt quần áo  lắc đầu   gật đầu lung tung.
Bây giờ  chỉ  rời khỏi nơi  ngay lập tức!
Đặc biệt là để Tống Tùng Trì tránh xa Lâm Dật!
Nghĩ ,  run rẩy lên tiếng: "Chồng ơi,  là chúng …"
"Lúc nãy em còn bảo  tìm cho em một  'trai thẳng  ' cơ bắp cuồn cuộn."
Giọng  của Lâm Dật tên khốn đó vang lên,  chút nghiến răng nghiến lợi.
Mà từ "trai thẳng  "  thốt ,  lập tức như tro tàn.
 ánh mắt vẫn  kìm  mà liếc  lồng n.g.ự.c ướt nước của Tống Tùng Trì.
Thật ,  thèm  Tống Tùng Trì hơn.
Mà Lâm Dật cũng nhận  điều đó.