"ồ" lên một tiếng, nhớ tới việc   đó còn vì mấy lời  mà ghen tuông khó chịu, dần dần cảm thấy áy náy.
" mà Lê Lê nhà  thông minh như , chắc chắn sẽ  tin mấy lời  vớ vẩn  !"
Thôi xong, càng áy náy hơn.
 ậm ờ mấy tiếng, miễn cưỡng lảng sang chuyện khác.
   ngờ,   định tiếp tục hỏi chuyện về Diệp Nhã nữa, mà    chủ động tìm đến .
Vẫn là thông qua Lâm Dật.
21.
Lâm Dật đến tìm ,    hối hận ,    thật   thích .
 lặng lẽ    bày tỏ tình cảm chân thành, một lúc  mới hỏi một câu: "Vậy những cô bạn gái  đây của  thì ?"
"Cái gì?"
Lâm Dật ngẩn , dường như  phản ứng kịp tại    hỏi câu .
"Người trẻ tuổi thích chơi bời cũng   chuyện gì to tát."
  với Lâm Dật: " chị già , chỉ  tìm một   thể yêu thương chị nhiều hơn một chút."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Có thích Lâm Dật ?
Có lẽ  một chút.
Cậu học    trai,  mặt   còn cố ý  nũng lấy lòng, những chi tiết nhỏ đều toát lên vẻ dịu dàng...
Ít ai  thể từ chối  sự tấn công như .
 nếu  sự dịu dàng chu đáo  là  đắp đổi bằng nước mắt của những cô gái khác, thì tất cả những điều   trở nên  chút khó chịu.
"Học tỷ nghĩ  đó sẽ yêu thương chị ?"
Lâm Dật  lạnh.
Cậu   với  rằng Tống Tùng Trì    ,  vẫn luôn tính kế , thậm chí cả Tạ Thư cũng là nội gián của .
"Anh  lừa chị kết hôn,  đó  cố ý lạnh nhạt với chị một thời gian. Chị  từng nghĩ đến việc tại  khu nghỉ dưỡng suối nước nóng mà Tạ Thư đưa chị đến  đúng là của nhà họ Tống,  tại  Tống Tùng Trì  đúng lúc đến đó ?"
"Còn cả thẻ phòng của học tỷ nữa..."
Lâm Dật , tấm thẻ phòng đó là do Tống Tùng Trì lấy .
 im lặng  Lâm Dật  xong, giọng điệu chân thành: "Chẳng lẽ   cảm thấy, chuyện  càng giống như một kiểu tình thú rượt đuổi giữa vợ chồng ?"
Lâm Dật nghẹn lời, tức đến nỗi   tiếp  nữa.
Cậu  trực tiếp đưa   gặp Diệp Nhã,   cho  thấy rõ bộ mặt thật của Tống Tùng Trì.
22.
Diệp Nhã xinh ,   còn toát  khí chất của một  phụ nữ từng trải.
 đó đều chỉ là bề ngoài.
"A Trì  thích cô."
Vừa  xuống, cô    thẳng  vấn đề, chiếc thìa nhỏ trong tay khẽ lắc: "Rất xin  vì  lỗ mãng đến tìm cô, nhưng để cô  tiếp tục  tổn thương,  chỉ  thể  thẳng  rằng—"
"Năm đó A Trì tìm cô kết hôn, chỉ là  mượn cô để chọc tức ."
Giọng điệu của cô  mang theo sự áy náy  , thậm chí cả biểu cảm  mặt cũng là vẻ lo lắng cho .
"Diệp tiểu thư   một câu  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chong-phat-hien-ban-thao-18-cua-toi/p10.html.]
"Câu gì?"
"Gạo nấu thành cơm, trâu chậm uống nước đục,... vân vân."
Sắc mặt Diệp Nhã  chút tối sầm, nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì  vẻ ngoài giả tạo dịu dàng.
Cho đến khi    nhà vệ sinh một chuyến,   thì  bàn   thêm một đĩa bánh hạnh nhân kem.
"Lão Tống tổng  thích ," Diệp Nhã nở một nụ   phần đắc ý với : "Thậm chí việc   thể về nước cũng là do ông  sắp xếp."
Sau khi kết hôn với Tống Tùng Trì,   đến nhà họ Tống mấy.
  đại khái cũng  quan hệ giữa Tống Tùng Trì và bố      lắm, chỉ là  ngờ  tệ đến mức .
— Sau  Tạ Thư , Diệp Nhã nhiều   về nước nhưng đều  Tống Tùng Trì ngăn cản.
"Vậy thì ?"   xuống, học theo dáng vẻ của Tống Tùng Trì khẽ nhướn mày.
"Thật    dị ứng với hạnh nhân."
Diệp Nhã cầm một miếng bánh hạnh nhân kem lên, giọng điệu khiêu khích: "Cô  xem, nếu lão Tống tổng  cô  hại c.h.ế.t , thì ông   còn để Tống Tùng Trì tiếp tục ở bên cô nữa ?"
Đủ tàn nhẫn, cũng đủ điên rồ.
  chỉ mặt  đổi sắc  Diệp Nhã ăn miếng bánh đó xuống,  cô   lâu  liền lộ  vẻ mặt vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên Diệp Nhã vẫn  đủ tàn nhẫn với bản , ít nhất cô  chỉ ăn nửa miếng bánh.
 đang đợi Tống Tùng Trì đến.
Không lâu ,  thấy Tống Tùng Trì sắc mặt tối sầm, sải bước  quán cà phê.
"A Trì..."
  bội phục Diệp Nhã.
Cho dù bây giờ   cô  nổi mẩn đỏ, nhưng dáng vẻ đáng thương đó quả thật sẽ khiến đàn ông đau lòng.
 thích thú xem kịch của Diệp Nhã, kết quả giây tiếp theo  rơi  một vòng tay thoang thoảng mùi tuyết tùng đen.
"Có chuyện gì ?"
Giọng  trầm thấp xen lẫn lo lắng của Tống Tùng Trì vang lên.
Anh  nhíu mày: "Tạ Thư   với em ,  phụ nữ  là một kẻ điên."
Anh  vẻ  tức giận, bàn tay đang ôm eo  cũng dùng sức.
Biểu cảm  mặt Diệp Nhã  cứng đờ.
 cô  vẫn  cam lòng: "A Trì, cô  còn nhỏ  hiểu chuyện nên mới cố ý sai  mang lên một phần bánh hạnh nhân..."
"Vậy cô c.h.ế.t ?"
Lúc , Tống Tùng Trì mới chịu liếc  cô  một cái, khinh miệt : "Thật  xí."
"Cái, cái gì?" Diệp Nhã ngẩn , dường như  dám tin.
"Chưa c.h.ế.t thì tự  gọi 120 đến bệnh viện rửa ruột ."
Khuôn mặt Tống Tùng Trì như phủ một lớp sương giá, giọng điệu càng trực tiếp cảnh cáo: "Diệp Nhã, ông   thể để cô về nước, thì   càng nhiều cách để cô vĩnh viễn ở  nước ngoài."
Sắc mặt Diệp Nhã lập tức tái nhợt, là do  dọa.
" cô   hại c.h.ế.t !"
Đột nhiên, Diệp Nhã như phát điên chỉ  : "Chẳng lẽ   bao che cho một kẻ g.i.ế.c  ?"