Hai  họ chẳng qua chỉ là đang tạm thời hợp tác mà thôi.
 
 khẽ : “Thật ,  thấy  đáng thương đấy.”
 
Nhậm Huy bật  chế nhạo, nhướng mày.
 
“Bây giờ   bắt cóc là cô,  đáng thương chỗ nào?”
 
 lắc đầu.
 
“Dư Bình nấp trong bóng tối, lợi dụng  để đối phó với . Nếu  chuyện gì xảy ,  là kẻ  mũi chịu sào, chắc chắn sẽ   tù. Còn Dư Bình thì ? Cô   thể     uy hiếp, đến lúc đó  nhởn nhơ hưởng lợi thôi.”
 
Ánh mắt Nhậm Huy tối sầm,    xuyên qua , dường như đang suy nghĩ điều gì.
 
Bàn tay trái của   đút  túi quần, vẻ mặt đầy trầm ngâm.
 
Ngay lúc , một giọng  hoảng hốt vang lên từ phía : “Đừng  cô   bậy.”
 
Dư Bình cuối cùng cũng lộ diện, dáng vẻ luống cuống chạy đến chỗ chúng .
 
13
 
"Những gì cô   cũng  lý đấy, Dư Bình. Cô  cho  một sự đảm bảo chứ."
 
Nhậm Huy siết chặt bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, ánh mắt găm chặt  Dư Bình.
 
Dư Bình  vẻ hoảng hốt, cuối cùng  sang  .
 
"Không… Hay là chúng  dứt khoát xử lý cô  ? Nếu ,  bộ tài sản của Lâm Minh Đạt  đều  thể thừa kế."
 
Nhậm Huy giận dữ, đẩy mạnh Dư Bình ngã xuống đất.
 
"Con  nó, cô hại  còn  đủ ? Nếu   vì lo gom đủ sính lễ cưới cô,   chẳng   tù. Ông đây mới    một tháng, cô  cặp kè với chồng cô  . Có khi  nên xử lý luôn cả hai  cho đỡ phiền phức.”
 
Tiếng cãi vã giữa hai  ngày càng lớn.
 
 ngước   ngoài cửa sổ, bỗng giật  phát hiện bóng dáng quen thuộc - cô em chồng Lâm Minh Huệ.
 
Cô  rõ ràng   thấy tiếng động, lúc  đang  về phía .
 
Trong lòng  thầm reo lên, nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ bình tĩnh.
 
Chỉ là…
 
Ánh mắt Dư Bình vô tình lướt qua cửa sổ,  lẽ cô  cũng  thấy  bên .
 
"Cúi xuống mau!"
 
Dư Bình hoảng hốt kéo Nhậm Huy xuống, đưa ngón trỏ lên môi  hiệu im lặng.
 
 Minh Huệ  rời , mà đang tiến  gần tòa nhà.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Nhậm Huy lập tức phản ứng, nhét  miếng vải  miệng ,  hiệu cho Dư Bình cùng  đưa  rời khỏi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chong-cu-qua-doi/13.html.]
 
Hai  họ  kéo    vài bước, đột nhiên tiếng còi xe cảnh sát xé toạc lớp phòng thủ tâm lý của   như một lưỡi d.a.o sắc bén.
 
Nhậm Huy hoảng loạn.
 
"Lâm Minh Huệ báo cảnh sát ?"
 
Tiếng còi ngày càng gần.  mơ hồ  thấy giọng  của Thẩm Ôn Mậu.
 
Một cảnh sát dùng loa cảnh báo: "Các    bao vây! Mau thả con tin!"
 
Nhậm Huy và Dư Bình lập tức rơi  hỗn loạn.
 
Bàn tay Nhậm Huy run lên, rút một con d.a.o găm từ thắt lưng.
 
 kinh hãi lắc đầu.
 
    vung d.a.o lên.
 
Dư Bình cũng hoảng sợ, hạ giọng gấp gáp: "Anh định  gì? Anh thực sự  g.i.ế.c cô  ?"
 
 hoảng hốt  mặt , nhưng cơn đau tưởng tượng  ập đến. Thay  đó, dây trói    đột nhiên lỏng .
 
"Cô  , đừng kéo Dư Bình và đứa bé  chuyện . Hãy  với cảnh sát rằng tất cả là do  , còn Dư Bình  nhân lúc   chú ý mà thả cô ."
 
 sững , đôi chân mềm nhũn   vững.
 
Nhìn thấy cơ hội,  lập tức cảnh giác,  theo mép tường men  ngoài.
 
Vừa trông thấy cầu thang,   hề ngoái đầu, lao thẳng xuống .
 
"Mạn Mạn."
 
Thẩm Ôn Mậu  bên cạnh mấy viên cảnh sát, thấy  chạy  liền lao đến.
 
 nhào thẳng  lòng ,   mất hết sức lực, thở hổn hển từng .
 
Cảnh sát còn  kịp hỏi gì,  cửa sổ tầng   xuất hiện hai bóng .
 
Nhậm Huy đang khống chế Dư Bình.
 
"Hãy để  rời khỏi đây. Nếu ,  sẽ g.i.ế.c cô  ngay lập tức."
 
Dư Bình mặt cắt  còn giọt máu, hai tay run rẩy nắm chặt ống tay áo Nhậm Huy, cố tránh xa lưỡi dao.
 
Thẩm Ôn Mậu ôm chặt  trong lòng, lúc  em chồng cũng tiến  gần.
 
"Chị dâu. Chị   chứ? Dạo gần đây em thấy Dư Bình cứ lén lén lút lút, hôm nay bám theo xem thử. Không ngờ  phát hiện chị  bắt cóc.”
 
Hai viên cảnh sát nhanh chóng  lên tầng thương lượng với Nhậm Huy.
 
Cùng lúc đó, vài chiếc xe cảnh sát và xe cứu thương từ từ áp sát.