Nhất là khuôn mặt đó, đôi lông mày sâu, nét  trai đầy nam tính. Anh vốn  vẻ ngoài sắc sảo, nhưng đôi môi dày  mang đến sự cân bằng  hảo giữa sự sắc nét và một chút…...gợi cảm.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Trông cũng giống con  tử tế,    thể  chuyện ăn trộm bánh của  khác như  chứ?
 
   vất vả tự  nướng nó, sử dụng những nguyên liệu  nhất và đắt tiền nhất!
 
Vì nhan sắc ,  cố giữ vẻ lịch sự, chỉ  chiếc bánh  tay :
 
"Đây là bánh của ,    khác ăn bốn ngày liên tục ."
 
Người đàn ông sửng sốt một lúc,  đó mặt chợt đỏ bừng, dường như  nhổ chiếc bánh  khỏi miệng nhưng cảm thấy  ,  nuốt xuống   nghẹn, trợn mắt đưa tay về phía :
 
"---Cứu!"
 
Hai phút ,  hầu hạ tên trộm bánh   ghế uống nước. Phải thương xót  một chút, vì sợ nếu   nghẹn vì đống bánh trong miệng,   gặp rắc rối.
 
Người đàn ông ho mấy tiếng, tai càng ngày càng đỏ:
 
"Xin ,  thật sự   là cô tự mang đến.”
 
" nghĩ đó là phần thưởng do công ty cung cấp cho những   thêm giờ."
 
Anh  ngẩng đầu  ,   vội vàng cúi đầu: "Xin ,  sẽ bồi thường cho cô."
 
  chút bất lực: “Dù là phần thưởng của công ty, cũng  cần thiết  đến ăn mỗi ngày, một ngày cũng  thể bỏ lỡ ?”
 
Mặt  càng đỏ hơn, thì thầm:
 
"…..Bởi vì nó thực sự  ngon, đây là thời điểm  mong chờ nhất mỗi ngày khi  , aizz."
 
Người  chân thành xin , còn yêu cầu bồi thường nên   thể tiếp tục tranh cãi nữa.
 
Để giảm bớt sự  hổ,  ho vài tiếng  hỏi:
 
"Trước đây   bao giờ gặp ,  là  mới đến ?"
 
Người đàn ông liếc   suy nghĩ gì đó, hai giây  gật đầu:
 
"Ừ,  cũng  gặp cô bao giờ, cô đến từ phòng thiết kế đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chia-tay-voi-ban-trai/c8.html.]
 
“Muộn thế   vẫn còn tăng ca——”
 
Anh dừng   : "Hay là đặc biệt ở  để bắt  ?"
 
 đỏ mặt, nghiêm nghị : “Đương nhiên là   thêm giờ, chỉ tiện bắt  thôi!”
 
Khi  rời   hôm đó,  vẫn  nhịn  mà gọi  .
 
"Cái---cái bánh đó ngon thật, cô mua nó ở  thế?"
 
   : “ tự  đấy.”
 
"Ồ." Đôi mắt vốn sáng ngời của  lập tức mờ .
 
……
 
Sau đó,  thường xuyên gặp  khi ở  tăng ca.
 
Thời gian trôi qua, chúng  dần dần quen .
 
    tên là Lộ Thịnh, một đồng nghiệp mới chuyển từ phòng nhân sự đến, để bù đắp cho vài miếng bánh,    đãi   sữa mấy ngày  khi chúng  quen ,  cũng sẽ mang cho   một phần bánh.
 
Khi  thêm giờ,   sẽ chuyển máy tính đến tăng ca với , chúng   bàn tán những chuyện tầm phào trong công ty  mắng mỏ ông sếp ngốc nghếch.
 
Lộ Thịnh mấy  mời   ăn tối xem phim, nhưng  chỉ coi   như một đồng nghiệp, đều từ chối.
 
Bây giờ  rời ,  thật sự cảm thấy  chút  nỡ.
 
Hôm đó ăn tối xong, Lộ Thịnh đưa   sân bay.
 
 vẫy tay chào  : "Tạm biệt Lộ Thịnh, chúc     thăng chức tăng lương, sớm ngày trở thành tổng giám đốc!”
 
"Em  đây. Sau   duyên gặp !"
 
Lộ Thịnh mỉm , vẫy tay.
 
"Ừ, sẽ gặp  thôi.”