Hắn nức nở như một chú chó lang thang  bỏ rơi, siết chặt lấy :  
 
“ em bảo     về phía  ?!  
 
“Cố Khương,   em,   sống nổi !”  
 
 vỗ nhẹ lên tay , khẽ :  
 
“Ngày  em cũng từng nghĩ như .  
 
“   , Đặng Dã.”
 
“Thế giới    ai là  thể sống nếu thiếu ai cả.”  
 
 16  
 
 và Lộ Thịnh cuối cùng quyết định tổ chức đám cưới ở Bali  khi bàn bạc  lâu.  
 
Ban đầu   tổ chức ở Ý, nhưng cảm thấy   bạn bè  xa như   bất tiện, nên chúng  chọn giải pháp trung hòa.  
 
Hòn đảo nhiệt đới phủ đầy những tán cây xanh rộng lớn, bầu trời xanh trong như  gột rửa qua nước,  ẩm và cái nóng hừng hực  tan biến  phiền muộn.  
 
Đám cưới diễn  gần như  hảo.  và Lộ Thịnh đều  vui,   và bạn bè đến dự cũng chơi đùa hết .  
 
Lộ Thịnh mời  nhiều nhiếp ảnh gia đến ghi hình,  rằng nhất định  ghi   bộ đám cưới  sót một góc nào, vì đây là sự kiện chỉ  một  trong đời!  
 
Tối hôm đó,  nhận  đoạn video lễ cưới do một  bạn ghi .  
 
“Đám cưới của các   thật, thuê đơn vị nào tổ chức ? Sau   cũng  nhờ họ.  
 
“À đúng ,      ?”  
 
Cô  gửi kèm một tấm hình, khoanh tròn một  trong đám đông và gửi cho .  
 
 sững .  
 
Giữa dòng , Đặng Dã mặc một bộ vest đen,  xa xa trong bóng tối.  
 
Dù  đó   dặn  nhất định  mời  đến dự đám cưới, nhưng  nghĩ  nghĩ  vẫn  mời.  sợ xảy  chuyện  .  
 
Không ngờ   vẫn đến.  
 
“Anh  cứ   mãi”, bạn  gửi thêm nhiều video và ảnh chụp màn hình: “Ánh mắt cứ dán    rời. Đây là ai , bạn trai cũ của  ?  
 
“Đẹp trai quá ! Làm ơn truyền cho  chút bí kíp  ? Sao  yêu cũ lẫn  yêu hiện tại của  đều  thế!”  
 
 lật xem những video và bức ảnh.  
 
Từng khung hình, từng giây phút, ánh mắt của  đều dừng    .  
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Ánh  nặng nề, day dứt, như  ngắm  thật kỹ, nhưng  đau khổ đến mức  chịu nổi, chỉ  thể chìm sâu hơn trong những  giằng xé.  
 
Từng  một thời,  cũng   như thế.  
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chia-tay-voi-ban-trai/c20-end.html.]
Giữa đám đông náo nhiệt,  như tự cô lập  trong một  trống vô hình,   lạc lõng với những  xung quanh.  
 
Trước đây, chỉ cần trong đám đông,  luôn  thể phát hiện  Đặng Dã ngay từ ánh  đầu tiên.  
 
  ,  thậm chí    đến từ lúc nào, rời  từ bao giờ.  
 
Một tin nhắn bất ngờ gửi đến.  
 
[Chúc em hạnh phúc.  
 
Cố Khương,  lẽ  vẫn luôn nợ em một lời xin .  
 
Anh từng nghĩ rằng  nắm  em trong tay, tự mãn với tình yêu vững chắc mà em dành cho .  
 
 giờ nghĩ ,  chỉ là một kẻ đê tiện ngu ngốc. Anh   trân trọng giá trị của tình cảm,  tưởng rằng   thể đùa giỡn với nó.  
 
Là   hiểu giá trị của tình yêu. Anh cứ nghĩ   nắm bắt  nó, nhưng thật  lúc đó  thậm chí chẳng  yêu là gì,  còn đáng khinh đến mức dùng tình yêu mà em trao để  tổn thương em hết   đến  khác.  
 
Giờ nghĩ , mỗi  cãi , em  lóc chịu đựng và nhượng bộ, thực chất là em đang hao mòn dần tình yêu dành cho .  
 
   , tình yêu là quyền lực mà em trao cho .  
 
Khi em trao nó cho ,  trở thành  thống trị thế giới của em.  
 
 đến khi em lấy ,  mới nhận ,  chẳng là gì cả.  
 
Anh cuối cùng cũng hiểu,   thể rời xa   là em, mà chính là .  
 
Anh xin  vì sự ngu ngốc và ích kỷ của . Em  , tình yêu của em  thuần khiết, là   xứng đáng.  
 
Là   xứng đáng   tình cảm  đẽ như .  
 
Vì    đánh mất nó, trả giá bằng một cái giá mà chính  cũng  thể chấp nhận.  
 
 tất cả đều  quá muộn.  
 
Chỉ khi mất ,  mới hiểu  tầm quan trọng của em, nhưng giờ  quá muộn .  
 
Em từng   ai mãi  yên một chỗ chờ  khác,    hãy để  chờ em.  
 
Nếu     với em, hãy  đầu . Anh sẽ luôn ở đây.]  
 
Ánh nắng ngoài cửa sổ  lẽ  chói,  nhắm mắt , cảm thấy mắt cay cay đau.  
 
Khi  quen với ánh sáng ,  chạm nhẹ tay lên màn hình, xóa tin nhắn  ,   dậy.  
 
Ánh nắng chiếu khắp  .  
 
Còn bóng tối    phía .  
 
 sẽ  bao giờ ngoảnh đầu  nữa.  
 
[HẾT]