Sau Khi Chết Đi, Ta Đột Nhiên Trở Thành Người Cha Cặn Bã - Chương 1. Xuyên Không

Cập nhật lúc: 2025-09-13 07:13:42
Lượt xem: 1

Trần nhà trắng xóa của bệnh viện đang dần mờ ngay mắt, cảm giác đau đớn trong cơ thể cứ âm ĩ như thể bao giờ dứt, tiếng máy monitor chậm dần bên tai như đang báo hiệu rằng một sinh linh sắp rời khỏi cõi trần .

Giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, Tử Nam cố gắng mở mắt, thế giới cuối, như khắc sâu hình ảnh cuối cùng của nơi từng tồn tại.

Hình ảnh trần nhà bệnh viện cứ mờ dần, mờ dần tối hẳn.

Máy monitor vang lên inh ỏi trong gian vắng lặng như một hồi chuông báo tử.

Trang Tử Nam, 19 tuổi, qua đời do căn bệnh ung thư dày giai đoạn cuối.

Lúc , cảm giác đau đớn biến mất, đó là một cảm giác mơ hồ, rối loạn.

Ký ức kiếp ùa về như một cuốn phim cũ, mờ nhạt nhưng sắc nét đến đau lòng.

Từ lúc mới lọt lòng đến 8 tuổi là những ngày tháng bình yên nhất của cho đến khi ba mất trong một tai nạn xe.

Sau khi họ qua đời, Tử Nam mới rằng bản là con ruột của bố , ngay từ khi sinh , bỏ rơi ở một cô nhi viện, đó mới bố hiện tại nhận nuôi.

Cũng vì chẳng m.á.u mũ, họ hàng thích ai cưu mang , một đứa cháu chỉ danh nghĩa.

, ngay từ khi còn nhỏ, Tử Nam bước xã hội, chỉ để nuôi sống bản .

Trong những tháng ngày tự lập , một cô bạn gái năm 15 tuổi. Cứ tưởng cuộc đời sẽ bước sang trang mới...nhưng ...kể từ đây mới bắt đầu mệt mỏi.

Cậu nhịn ăn, nhịn mặc, thậm chí đánh đổi sức khỏe để đáp ứng những đòi hỏi xa hoa của cô. Trẻ non , Tử Nam lao đầu thứ gọi là “tình yêu”, dù cơ thể và tâm hồn rệu rã. Chỉ vài lời an ủi ngọt ngào từ cô cũng đủ khiến mù quáng, tiếp tục cày cuốc để níu giữ mối quan hệ mong manh .

Đến một ngày, khi mắc bệnh ung thư dày, cô gái mà tưởng là yêu sâu đậm phủi m.ô.n.g bỏ , một chút lưu luyến tội .

Tử Nam bệnh là cũng đều là do cô bạn gái , ăn ít, đôi lúc thậm chí là nhịn ăn chỉ để tiết kiệm tiền để cho bạn gái của mua một cái túi xách hoặc một cái điện thoại. Cậu cũng chỉ rằng cô bạn trai khác từ lâu và giờ là chỉ lợi dụng .

Khi hỏi vì đối xử với như thì cô chỉ và mắng là đồ ngốc, tất cả là do tự nguyện, cô chẳng ép buộc gì gì hết, chỉ lao như một con ch.ó trung thành, mỗi cô ngoắc tay là vẫy đuôi chạy tới mà nghĩ ngợi gì.

Khi vỡ lẽ chuyện, chỉ khổ bởi vì thứ quá muộn.

Đôi khi tự hỏi bản rằng con thể tàn nhẫn đến mức nào? đến mức thì Tử Nam cảm thấy chuyện chỉ thể xảy trong mấy tình tiết m.á.u chó của tiểu thuyết.

Vậy mà rơi trúng đầu .

Khi cô bạn gái mà yêu sâu đậm bỏ với gương mặt một chút hối áy náy, Tử Nam chỉ cảm thấy rùng bởi thứ gọi là “lòng ”.

Có những sai lầm thể sửa chữa, nhưng cũng những lầm lỡ chỉ một là mãi mãi thể đầu. Tử Nam thấm thía lý do vì nhiều chọn một   vì đồng hành cùng ai đó. Không sợ cô đơn, mà là sợ chọn sai .

Chẳng kiếp kiếp , nếu thì Tử Nam gây tội tày trời gì mà kiếp vùi dập thế .

Thong

Chỉ mong rằng nếu một cuộc đời mới, thể sống một cuộc sống hạnh phúc hơn.

Ý thức giờ đây bắt đầu cảm thấy mơ hồ, thứ giờ đây cứ như trong một giấc mộng, nhận thức về thời gian gần như biến mất, cảm giác như linh hồn đang kéo về một hướng nào đó.

Rồi đột nhiên, Tử Nam giật tỉnh dậy, lồng n.g.ự.c phập phồng, thở hổn hển như thoát khỏi một cơn ác mộng. Ánh mắt hoảng loạn quét qua xung quanh.

Cậu nhận rằng, đây là một nơi xa lạ.

[Đây là địa ngục ?]

Nhìn kĩ thì Trang Tử Nam đang ở trong một căn nhà cũ kĩ. Căn nhà lớn hơn nhà từng thuê trong kiếp , nhưng bừa bộn và thiếu ngăn nắp.

Trên bàn lẫn sàn đều là vỏ chai rượu thủy tinh lăn lông lốc, cũng vài chai bể, sàn nhà vương vãi những mảnh kiếng vỡ như thể ở đây một cuộc xung đột.

Ngẩn một hồi lâu, lúc mới lấy tinh thần, từ từ xuống cơ thể xa lạ .

[ Mình...xuyên qua một thế giới khác!? ]

Niềm vui bất ngờ dâng lên trong lòng, kiềm mà bày vẻ mặt cực kì phấn khích.

Để cho chắc ăn, thử véo thật mạnh đùi một cái.

như dự đoán, hít một lạnh vì đau, nhưng cảm thấy vui vì một cơ thể khỏe mạnh còn bệnh tật, sống một cuộc đời mới, từ đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chet-di-ta-dot-nhien-tro-thanh-nguoi-cha-can-ba/chuong-1-xuyen-khong.html.]

Trang Tử Nam chiếc sofa cũ kỹ, tấm nệm mỏng manh kêu cót két sức nặng của cơ thể mới. Cậu đưa tay sờ lên khuôn mặt , cảm nhận làn da xa lạ, thô ráp nhưng tràn đầy sức sống. Đôi tay còn gầy guộc, run rẩy như khi còn giường bệnh.

Cậu hít một thật sâu, còn mùi thuốc sát trùng nồng nặc của bệnh viện, mà đó là mùi ẩm mốc xen lẫn chút đắng ngắt của rượu cũ trong căn phòng. Mọi thứ đều quá thật, quá sống động để thể là một giấc mơ.

Cậu dậy, cẩn thận bước qua những mảnh kính vỡ sàn, tiến đến một tấm gương mờ đục treo bức tường loang lổ. Trong ánh sáng lờ mờ từ đèn đường bên ngoài khung cửa sổ đầy bụi, Tử Nam thấy phản chiếu của đúng hơn, của cơ thể mà đang chiếm hữu.

Một trai trẻ, với mái tóc đen rối bù, đôi mắt sâu thẳm mang theo chút uể oải và mệt mỏi. Gương mặt trông trai nhưng mang nét mờ mịt, vả còn chút gì đó giống với từ kiếp , cứ như là chính nhưng đầy đặn hơn so với gương mặt gầy guộc của cơ thể .

“Đây… là ?” Tử Nam thì thầm, giọng vang lên lạ lẫm trong cổ họng. Cậu chạm gương, như xác nhận rằng hình ảnh mặt là thật.

Trong nhà đột nhiên vang lên âm thanh lạ, liền về phía đó, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi đang co ro trong góc tối. Khi thấy Tử Nam , cô bé liền run rẩy, vẻ mặt đầy sợ hãi, nước mắt lập tức chực trào nhưng cố kiềm nén để rơi xuống.

Chỉ trong giây lát, một cô gái từ trong phòng đột ngột bước , ôm cô bé lòng như để bảo vệ. Ánh mắt sợ hãi, căm hận, cũng cam lòng.

Thấy cảnh , Tử Nam ngớ , chẳng chuyện là chuyện gì.

Đột nhiên, một cơn đau nhói bất ngờ xuyên qua đầu , kèm theo đó là hàng loạt hình ảnh rời rạc, như những mảnh ghép ký ức thuộc về .

Hình ảnh nguyên chủ đánh đập hai con , miệng buông những lời cay nghiệt, cầm chai rượu đập phá lung tung, mảnh kính văng tứ tung khắp sàn, khung cảnh cực kì hỗn loạn. Nối tiếp đó là hình ảnh nguyên chủ còn nhỏ, cho đến lúc lớn lên, đến khi kết hôn...

Tất cả kí ức của thể đều một lượt dồn tâm trí .

Tử Nam nhận rằng bản hiện tại là một tên cặn bã và khốn nạn vô cùng.

Cơn đau đầu dần dịu , để Tử Nam sững, tay vẫn ôm trán, cố gắng sắp xếp những hình ảnh hỗn loạn tràn tâm trí. Cậu cô gái và đứa bé đang co ro trong góc, ánh mắt họ như một con quái vật, khiến tim bất giác nhói lên.

Theo dòng kí ức, hiện giờ nguyên chủ 28 tuổi, hơn tận 9 tuổi. So với nguyên chủ thì chỉ là một thằng nhóc khỉ mũi sạch. Không ngờ bản hiện tại gần đến tuổi trung niên .

Nếu xưng hô thì thì cũng gọi nguyên chủ một tiếng “” hoặc “chú”.

Cảm giác bây giờ thể dùng từ ngữ nào để miêu tả.

Đột nhiên khi mất, bản xuyên qua một thế giới khác, còn cả vợ và con. vấn đề ở đây là chính là một tên vô cùng khốn nạn, bạo lực gia đình, cờ bạc, uống rượu, gái gú... đủ hết.

Khi nghĩ đến những việc nguyên chủ trong quá khứ, cảm thấy vô cùng phẫn nộ và buồn nôn...thật sự kinh tởm. Nếu đem so với ả bạn gái cũ của trong kiếp thì còn tồi tệ hơn nhiều.

Trang Tử Nam lúc định tiến gần hai con, nhưng họ thấy sắc mặt càng thêm sợ hãi, cả cơ thể của phụ nữ run lên, co như giảm sự hiện diện của .

-Đừng đánh Tiểu An, cứ đánh ...nhưng xin đừng đánh Tiểu An... 

Người phụ nữ thấp giọng cầu xin, giọng nhỏ như muỗi kêu mang theo chút run rẩy.

Trang Tử Nam thì khựng , ngẩn trong giây lát. Anh nhỏ giọng:

-... gì chị ! Cho nên đừng sợ.

Anh thử tiến gần hơn nhưng cô gái dường như càng sợ hãi, càng ôm chặt đứa bé lòng.

Trong lòng lúc dâng lên cảm giác bất lực.

Trang Tử Nam giữ cách, cố gắng với cô gái mắt bằng giọng điệu mà cho là nhẹ nhàng nhất:

-Chị đừng sợ... đánh chị với Tiểu An ..sẽ chạm hai . Kể từ hôm nay sẽ đánh hai nữa!

Người phụ nữ lời Trang Tử Ngang tròn mắt ngạc nhiên, nhưng chỉ vài giây ánh mắt trở nên cảnh giác hơn cả lúc ban đầu.

-Anh gì cứ ... sẽ tất cả điều mà yêu cầu...chỉ xin đừng đánh Tiểu An...!

Tiểu An ở trong lòng , như , nước mắt kiềm nén nãy giờ kiềm mà rơi xuống, cô bé ôm chặt , với giọng lí nhí:

-Xin bố đừng đánh ...hức!

Chưa bao giờ thấy tiếng cầu xin của trẻ nhỏ đặc biệt là với . Vì lời nãy của Tiểu An như đánh mạnh tim của Trang Tử Nam, lồng n.g.ự.c thắt như ai đó bóp nghẹt.

Thấy họ còn cảnh giác hơn đầu, chỉ khổ trong lòng.

 

 

Loading...