Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:25:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Vâng.” Ba Hổ chỉ ừ một tiếng, chờ xem gì tiếp theo.

 

Người phụ nữ vốn chuyện thể là giả, chỉ là tin. Giờ bà cúi đầu, im lặng đó, cả như rút hết xương.

 

“Mãn Đô Lạp Đồ biến thành như ? Ta với cha con bạc đãi nó cái gì . Hồi nhỏ là đứa trẻ ngoan, giờ tuổi cha trộm đồ của em ruột.”

 

Ba Hổ gì, cứ bà lải nhải. Chờ bà mệt, mới mở miệng: “Cũng lớn cả , quản , cũng đừng quản nữa. Cứ coi như chuyện , sống phần .”

 

“Con với vợ con sống cho . Gặp khó khăn gì thì với , đừng con đường tà đạo.” Người phụ nữ thở dài. Bà cũng chỉ thể sang chỗ Ba Hổ mà than thở. Agoura thì suốt ngày về nhà, Tam Đan thì kiên nhẫn mấy chuyện . Lão già (chồng bà) chịu thì bà dám nhiều mặt ông, nhiều ông sinh sầu, sầu thì ông uống rượu, uống say thì...

 

“Mẹ , con chặt thịt hầm canh.” Thịt sói mềm bằng thịt dê, thơm bằng thịt bò, nhưng nó bổ dưỡng. Mỗi năm thu đông hầm một nồi canh xương sói, mùa đông sẽ đỡ khổ hơn nhiều.

 

Mẹ Ba Hổ ý kiến gì về việc Ba Hổ lấy vợ mà vẫn tự nấu cơm. Ở nhà bà cũng ít khi nấu, thấy Mật Nương về, bà còn vẫy tay gọi nàng chuyện, hỏi han vài chuyện thường ngày của Ba Hổ.

 

“Mật Nương, sức khỏe con thế nào? Từ lúc về khám đại phu ?” Người phụ nữ hỏi.

 

Đang yên đang lành, khám đại phu gì chứ.

 

“Chưa ạ. Sao nghĩ con khám đại phu?” Mật Nương thắc mắc.

 

“Kinh nguyệt hàng tháng đều ? Tháng đến ?”

 

“Đến ạ. Có nghĩ con thai nên mới béo lên ? Không , trong bụng con chỉ thịt bò, thịt dê, thịt sói, chứ con.” Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi mà Mật Nương thấy mệt mỏi, còn mệt hơn cả lúc ở bãi chăn thả mùa hạ xua đám dê húc .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-95.html.]

“Đừng vội, ý thúc giục con. Mẹ sợ vợ chồng son các con nên dặn dò vài câu. Còn một tháng nữa là về Cổ Xuyên, dù là xe lặc lặc cũng xóc nảy, gì đến cưỡi ngựa. Có ít phụ nữ sảy thai đường di chuyển. Con bây giờ thai cũng . khi xuất phát về Cổ Xuyên, con nhớ bảo Ba Hổ đưa con khám đại phu. Có thai thì chúng cẩn thận một chút, thì cũng để an tâm.” Mạc Bắc khắc nghiệt, phụ nữ sinh nở dễ dàng. Có nhiều phụ nữ trẻ sảy thai đường di chuyển, điều kiện thiếu thốn bồi bổ hỏng , khó.

 

Mật Nương chút hổ, thấp giọng nhận : “Mẹ đừng để ý. Hôm nay mấy gặp con đều con béo, cũng vin đó đoán con thai. Con chỉ là nhất thời bực, đừng để trong lòng.”

 

“Không , vô tư lắm, mấy chuyện vặt vãnh để bụng .” Nếu sớm lão già tức c.h.ế.t .

 

Thịt sói tanh nồng, thịt khô, càng nhai càng dính răng. Ba Hổ, ngày thường ăn khỏe, bữa cũng ăn bao nhiêu. Ba buông đũa, trong nồi vẫn còn thừa nửa nồi thịt, trộn cơm cho ba con ch.ó ăn.

 

“Thôi về đây.” Mẹ Ba Hổ huýt một tiếng sáo gỗ. Con ngựa ô to lớn đang gặm cỏ Chiên Bao lập tức chạy . “Ba Hổ, nếu tin tức gì của cả con, nhớ báo cho một tiếng.” Con cả cũng là cục thịt bà dứt ruột đẻ , thể thương nhớ.

 

“Lão già còn ở nhà chờ đó, về nhanh .” Ba Hổ vỗ m.ô.n.g ngựa, thúc ngựa .

 

Người , Ba Hổ ôm Mật Nương về: “Ta ngủ đây. Tối còn gác đêm, nàng ngủ với một lúc.”

 

“Ta buồn ngủ, đang tỉnh táo lắm, ngủ.” Mật Nương giãy giụa. Nàng , Ba Hổ tính nết thế nào nàng còn ? Miệng là ngủ, lên giường là đắn. Giữa ban ngày ban mặt, nàng hùa theo bậy.

 

Người đàn ông , bế bổng phụ nữ đang giãy giụa lên. Hắn cũng đang tỉnh táo, giờ chắc chắn ngủ . Mật Nương mà hút hết tinh khí của , là sẽ mệt ngay.

 

“Chàng mà như , tối là ngủ .” Mật Nương vẫn cố gắng thương lượng, cởi giày mà vẫn nắm chặt vạt áo.

 

“Vậy thì ban ngày ngủ.”

 

sáng sớm hôm , Mật Nương đang ngủ say, Ba Hổ vội vã chạy về, lôi Mật Nương từ giường dậy. Mặc kệ ánh mắt ăn tươi nuốt sống của nàng, : “Quân đội vương đô đến . Quân đội vận lương của U Châu cũng sắp đến Lâm Sơn. Nàng xem náo nhiệt ? Mau dậy , chờ họ hết hẵng ngủ tiếp.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Loading...