Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:25:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Được, . Chuyện cũng vội, phiền chú sáng sớm chạy qua một chuyến. Không chậm trễ chú nữa, tối qua thức cả đêm , về sớm ngủ bù .”

 

Nếu Mật Nương vẫn là cô gái thuê nghèo khổ đáng thương như , Triều Lỗ cũng sẽ bận tâm chuyện . giờ nàng là vợ của chủ nhân, chuyện nàng nhờ, dù nàng quên, Triều Lỗ cũng cố gắng thành sớm.

 

“Được, về đây, phiền nàng chuyện với các tiểu tỷ .” Triều Lỗ chắp tay lưng về. Đi đến Chiên Bao còn tiếng Ba Hổ đang huấn luyện chó. Ông chậc chậc hai tiếng. Mật Nương đúng là , gả cho Ba Hổ đúng là hưởng phúc. Ngủ đến khi cơm dọn sẵn, ăn xong vỗ m.ô.n.g chạy , bát rửa, ch.ó cho ăn. Mới béo ít, bản còn thấy, chồng vui .

 

“Mật Nương, các nàng về từ tối qua ?” Mộc Hương Mật Nương hai lượt. Chỉ cần khí sắc của nàng là nàng sống tệ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ừ, nửa đêm mới về đến.” Mật Nương chào hỏi từng một. Thấy các nàng mặc mấy lớp áo, chắc là trời lạnh mà áo dày nên mặc hết quần áo mùa hè lên .

 

“Chỗ nỉ lông các nàng dệt còn thừa ? Ba Hổ dùng nỉ lông may cho một cái áo tơi, che mưa giữ ấm. Các nàng nếu còn thừa nỉ lông cũng lấy may quần áo . Nếu đủ thì cho các nàng mượn cũng . Trời càng ngày càng lạnh, đừng để cảm lạnh nữa.” Chỗ nỉ lông nàng dệt khi lấy chồng vẫn còn để ở nhà. Ba Hổ chê lông dê thô quá nên nhét hết kho .

 

Thảo nào họ hàng giàu , gan cũng to hơn khác. Một câu của Mật Nương giải quyết vấn đề các nàng sầu não bao lâu nay.

 

“Vẫn còn một ít. Nếu thiếu nhất định sẽ hỏi mượn nàng.” Phán Đệ nắm lấy tay Mật Nương: “Nàng cái áo tơi đó may thế nào? Có thể chỉ cho bọn ?”

 

“Được, hôm nay về hỏi Ba Hổ, ngày mai sang tìm các nàng.” Nói chuyện một lát cũng đến chỗ chăn dê. Mật Nương trông chừng, lấy thịt bò hong gió chia cho năm : “Ta ăn thấy vị khá ngon, nên mang cho các nàng nếm thử.”

 

“Thơm thật.” Mộc Hương nhai miếng thịt bò, thấy Mật Nương đang xổm đất, nàng cẩn thận quan sát động tác của Mật Nương hỏi: “Mật Nương, nàng tin vui ? Vậy đừng xổm, thế sẽ chèn ép đứa bé trong bụng.”

 

Có tin vui? Mật Nương vô thức sờ bụng, định thần , mặt đỏ bừng: “Không , ? Trông giống m.a.n.g t.h.a.i ?” Nàng béo lên thật, nhưng bụng cũng mỡ thừa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-92.html.]

“Nàng béo lên ít, còn tưởng nàng mang thai.” Mộc Hương liếc mắt qua n.g.ự.c Mật Nương, cúi đầu n.g.ự.c .

 

“Không thai. Mười ngày mới 'đến tháng'.” Mật Nương véo véo thịt cánh tay. Nàng ăn thịt, uống sữa, ngủ kỹ, nên mập lên nhiều. nàng thấy cũng khá , Ba Hổ cũng , ôm thích.

 

“Béo lên trông hơn , còn trẻ nữa.” Đây là câu đầu tiên Lan Nương khi thấy Mật Nương. Nàng cố gắng coi như đây hai từng mâu thuẫn, thiết hỏi chuyện riêng tư: “Nàng chỉ cách tăng cân với, cũng mập lên.” Lan Nương khoa tay n.g.ự.c hai cái, tai đỏ lựng hỏi: “Chỗ ... để nó to lên?”

 

Nàng dứt lời, tất cả , kể cả bé Oanh Nương bảy tuổi, đều vểnh tai lên ngóng. ai ngoại lệ, tất cả đều cúi đầu hoặc mặt , giả vờ mây trời, cỏ đất hấp dẫn.

 

“Tăng cân ... thì cứ ăn nhiều thịt, bớt lo nghĩ, ngủ nhiều. Còn... bộ ngực, chờ thành tự nhiên sẽ lớn lên.” Đều là các cô nương chồng, Mật Nương hàm súc.

 

Liên quan gì đến thành ? Lan Nương hiểu, nhưng cũng dám hỏi , cứ cảm thấy chuyện là chuyện nên .

 

“Ăn thịt, ăn thịt .” Mật Nương cũng thấy nóng tai, vội ngắt lời, lảng sang chuyện khác.

 

“Lúc bọn về còn gặp cả sói. Ba Hổ với Mông Ân hợp sức g.i.ế.c bốn con. Chờ trưa về, chặt cho các nàng một cái đùi sói, các nàng mang về hầm ăn.”

 

“Ba Hổ ý kiến gì ? Thế ... lắm ?” Thịt mất tiền ai mà , nhưng ăn lấy, Phán Đệ lo Ba Hổ sẽ ý kiến, đ.á.n.h Mật Nương.

 

“Thịt sói càng để càng khô, càng để lâu càng ngon. Với còn hai con dê sói c.ắ.n c.h.ế.t, trong nhà nhiều thịt lắm, ăn hết.” Hôm qua còn bảo Mông Ân kéo một con sói . Hình như Ba Hổ thích ăn thịt sói lắm.

 

“Cứ quyết định . Buổi trưa mang qua cho các nàng.” Có lẽ là lâu ngày gặp, Mật Nương phát hiện Phán Đệ các nàng chuyện cứ chút câu nệ, một câu suy nghĩ . Ngồi một lúc, nàng .

 

 

Loading...