Mãi đến nửa đêm, ba mới về đến Lâm Sơn. Ba Hổ gọi Triều Lỗ dậy gác đêm , chịu hết nổi .
“Haizz, nhớ hồi trẻ, ba ngày ba đêm ngủ cũng .” Lúc ăn cơm, Ba Hổ thở dài.
Mật Nương mặc kệ , đầy hai mươi tuổi mà già cái gì mà già.
“Bát đũa cũng đừng rửa, rửa chân ngủ . Sáng mai dậy nấu cơm tiện thể rửa luôn.” Mật Nương cũng chịu hết nổi, di chuyển đúng là mệt thật.
Trùng hợp, Ba Hổ cũng nghĩ y như .
Sáng sớm hôm , Ba Hổ đang nấu cơm trong Chiên Bao thì Triều Lỗ tới.
“Có việc gì ?” Nếu , ông đến tìm sáng sớm thế .
“Đến ăn chực bữa sáng.” Chú Triều Lỗ tủm tỉm. “Năm nay về sớm hơn năm nhỉ? Hôm qua về muộn thế?”
“Ban đêm sói nhiều, an lắm.” Ba Hổ giải thích nhiều, mà hỏi trong thời gian nhà, ai đến .
“Mẹ đến. Ngay hôm đưa Mật Nương vài ngày. Không ai chuyện Mãn Đô Lạp Đồ trộm gia súc của . Cậu nhà, bà một lát về. Sau đó cha cũng đến, nhưng cửa. Lần về, bọn họ tin chắc đến đấy.”
“Đến thì tùy.” Ba Hổ quan tâm.
“Con trai thứ hai của hai cũng đến một . Viện cớ là tìm , nhưng thực là tìm ở đối diện. Chắc là ưng cô nương nào , ở một đêm thì hai bắt về.” Triều Lỗ hóng hớt: “Ta ngóng , tám phần là để ý con bé Mộc Hương. Cậu với Mật Nương coi như là bà mối của nó đấy.”
Cũng dám nhận. Ba Hổ thầm nghĩ, hai hối xanh ruột nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-91.html.]
Mật Nương tỉnh dậy thấy tiếng chuyện bên ngoài. Nàng ôm chăn lăn một vòng giường. Không gì bất ngờ, chỗ Ba Hổ đêm qua còn ấm. Trên đường di chuyển, tốn sức hao tâm, mệt đến mức đường lảo đảo. Vậy mà nhắm mắt ngủ một giấc, tinh thần phục hồi ngay. Không như nàng, chỉ lưng ngựa xóc nảy mà chân cẳng rã rời, mềm nhũn, trong chăn động đậy.
Tiếng cào cửa quen thuộc vang lên. Mật Nương vỗ vỗ xuống giường: “Còn sống, dậy đây.” Hễ nàng mà tỉnh, Đại Hoàng luôn là con ch.ó đầu tiên phát hiện.
Người chuyện bên ngoài cũng thấy động tĩnh. Ba Hổ gọi một tiếng, múc một mẩu thịt sói trong nồi ném cho Đại Hoàng. Thấy Ba Kéo và Als Lang tiếng cũng vẫy đuôi chạy , vớt thêm hai miếng nữa.
“Thôi, chờ ăn cơm xong cho chúng mày ăn.” Ba con ch.ó vây quanh cửa, tiếng thở hồng hộc nhức cả tai.
Mật Nương bên thu dọn xong cũng mở cửa. Đại Hoàng thấy , vẫy đuôi chạy chào hỏi mật. Nó , hai con ch.ó cũng tản . Trước khi Đại Hoàng đến, Ba Kéo và Als Lang thói quen đến đòi ăn bữa cơm. Mông Ân chỉ một , rằng Ba Kéo và Als Lang Đại Hoàng dạy hư. Trong lời khó để nhận ý chỉ trích Ba Hổ thiên vị Đại Hoàng.
“Chú Triều Lỗ, lâu gặp, chú vẫn khỏe chứ?” Mật Nương nhận lấy chậu nước Ba Hổ đưa cho nàng. Trừ mấy ngày mới cưới, đó nàng bờ sông múc nước rửa mặt đ.á.n.h răng.
“Khỏe, ăn ngủ .” Triều Lỗ Mật Nương với ánh mắt kinh ngạc. Chờ nàng , ông mới nhỏ giọng : “Tối qua trời tối rõ, Mật Nương béo ít nhỉ!” Khuôn mặt phúng phính hẳn , khí sắc cực . So với lúc mới đến Mạc Bắc, chắc chỉ cha đẻ mới nhận là cùng một .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Béo thì chắc chắn là béo, Ba Hổ là ngủ chung chăn rõ nhất. cũng đến mức "béo ít" như Triều Lỗ , như Mật Nương khỏe như trâu .
“Là đây gầy quá, dáng vẻ bây giờ mới là bình thường.” Nghe tiếng bước chân bên ngoài, Ba Hổ hiệu cho Triều Lỗ đừng linh tinh. quản miệng Triều Lỗ, vẫn sẽ khác .
“Mật Nương? Có nhà ... Đại Hoàng , các nàng về ? Chủ nhân của mày ?” Mộc Hương và Phán Đệ buổi sáng lùa dê ăn cỏ. Đi ngang qua nhà Ba Hổ, thấy nóc lều khói bếp, hình như còn tiếng chuyện, đang thấy kỳ quái. Tối hôm qua ngang qua đây còn thấy lạnh lẽo một bóng .
“Có nhà đây, chờ một lát, chăn dê với các nàng.” Mật Nương chạy ứng một tiếng vội vàng , chào Ba Hổ một câu, xách cái giỏ, cắt một miếng thịt bò hong gió chuẩn . Thấy Đại Hoàng định bám theo, nàng gọi trong nhà: “Ba Hổ, gọi Đại Hoàng về , nó ăn cơm.”
“Mật Nương, suýt nữa thì quên với nàng. Đi, .” Triều Lỗ uống cạn ngụm canh thịt cuối cùng, đặt bát xuống, tránh ánh mắt của chủ nhân, hắc hắc chạy : “Là chuyện tổ ong mật đó. Tên tiểu thương mang về, là trời nóng quá tiện mang, đường còn chiêu dụ côn trùng. Đợi trời lạnh mang về cho nàng.”