Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:25:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Càng nghĩ, dày càng cồn cào lợi hại. Còn kịp gượng dậy, Mật Nương “ọe” một tiếng, nôn khan dữ dội.

 

“Sao ? Sao ?” Ba Hổ tiếng, tay vẫn còn nắm chặt con d.a.o vội đạp cửa xông .

 

“Đừng... tránh xa .” Mật Nương bịt mũi. Vừa há miệng, mùi m.á.u tanh xộc thẳng lên cổ họng, nàng lập tức quỳ sụp xuống đất nôn thốc nôn tháo, nước mắt nước mũi đều ép trào .

 

“Chàng ngoài , ngửi thấy mùi m.á.u là khó chịu.”

 

Ba Hổ lúc mới phản ứng , vội vàng chạy khỏi Chiên Bao. Hắn bên ngoài, thò đầu hỏi: “Đang yên đang lành nôn?”

 

“Không . Chắc là tối qua ngủ , ăn sáng, thấy m.á.u me thế nên chịu nổi. Chàng cứ việc của , ngủ một lát là khỏe.” Mật Nương trùm chăn kín mít, nôn xong thấy dễ chịu hơn nhiều.

 

Ba Hổ bảo Mông Ân kéo xác sói bờ sông lột da. Hắn rửa tay, cẩn thận ngửi , thấy vẫn còn dính m.á.u sói, liền cởi phăng áo, ở trần Chiên Bao. Hắn rón rén qua, phát hiện Mật Nương ngủ say. Hắn ngoài xúc đất lấp bãi nôn của nàng, xổm xuống đất một lúc mới .

 

“Mật Nương khỏe ? Tối qua vẫn bình thường mà?” Mông Ân thấy Ba Hổ , giả vờ vô tình hỏi.

 

Ba Hổ vốn định trả lời, nhưng nhớ chuyện tối qua, rầu rĩ : “Chắc là dọa . Tinh thần căng thẳng quá, đột nhiên thấy lột da sói sống, mùi m.á.u tanh xộc lên.”

 

“Các cô nương Trung Nguyên thấy cảnh bao giờ, nhát gan một chút cũng .” Mông Ân tỏ vẻ thấu hiểu, gật đầu, cúi xuống cẩn thận với công việc trong tay, sợ lỡ tay rách tấm da sói.

 

“Cậu cưới một cô nương như thế nào?” Ba Hổ chống chân bên bờ sông hỏi, mắt Mông Ân chằm chằm.

 

“Ta ? Có chịu lấy lắm , cửa cho chọn lựa.” Mông Ân lắc đầu khổ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-89.html.]

Ba Hổ dòng nước chảy mặt, gì. Hắn chắc Mông Ân đang nghĩ gì. Hai cũng quen ba bốn năm, Mông Ân cha , chú nuôi lớn, chịu thương chịu khó, cũng tận tụy. Hắn thực sự nghĩ Mông Ân là loại tiểu nhân ti tiện, tơ tưởng đến vợ khác. những lời , hành động của Mông Ân thỉnh thoảng quá để ý đến cái của Mật Nương. Dù , Ba Hổ thấy là trong lòng thể đề phòng.

 

“Chờ về đến Lâm Sơn, .” Ba Hổ rửa mặt, cầm d.a.o lên tiếp tục lột da sói. “Năm đó thuê mười con dê, bán việc cho hơn bốn năm, cũng đủ .”

 

“Sao đột nhiên chuyện ? Ta mà thời hạn, khác sẽ nghĩ ?” Mông Ân hiểu ý Ba Hổ, đang yên đang lành .

 

“Người khác nghĩ thì liên quan gì đến . Đâu hầu nào quản chủ nhân, càng đừng là nhúng tay chuyện nhà của chủ nhân.” Ba Hổ khẽ nhắc một câu, tiếp: “Tuổi cũng còn nhỏ, ý định thành gia lập thất thì cố gắng lụng, tích góp tiền của mà cưới vợ.”

 

Một tiếng “oang”, đầu óc Mông Ân trống rỗng. Tay lỡ đà, mũi d.a.o cứa đầu ngón tay .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ái da, tay của !” Mông Ân vứt con d.a.o nhỏ, chạy vội bờ sông rửa tay. Một lúc lâu mới , ngượng ngùng : “Cầm d.a.o đúng là thể lơ đễnh chuyện , suýt nữa thì gọt mất đầu ngón tay.”

 

Ba Hổ gật đầu thuận theo lời , nhắc chuyện lúc nãy nữa. Từ phản ứng của Mông Ân, thể chắc chắn, Mông Ân đối với Mật Nương ít nhiều vài phần tư tưởng, mà còn là rõ mười mươi.

 

“Vậy... chờ về Cổ Xuyên sẽ .”

 

“Về đến Lâm Sơn cần theo nữa.” Ba Hổ từ chối việc kéo dài thời gian.

 

Mông Ân che ngón tay vẫn đang chảy máu, ngẩn ngơ ngốc một lúc, hồi lâu mới : “Được. Nếu ngài lo xuể nhiều việc thì cứ gọi .” Đi sớm cũng , mắt thấy, tim phiền. Trước đây nhiều suy nghĩ về việc lập gia đình, thậm chí từng ý định hầu cho Ba Hổ cả đời. Giống như Mục Nhân đại gia , ăn, uống, chỗ ở. Già c.h.ế.t, chủ nhà phát thiện tâm mang chôn, vướng bận, thật .

 

gần hai tháng nay, trong phạm vi mười dặm chỉ ba họ. Ba Hổ và Mật Nương là vợ chồng son, cả ngày dính lấy như hình với bóng. Dù buổi tối ngủ chung Chiên Bao, nhưng ban ngày vẫn chạm mặt hai . Những cử chỉ khác thường của Mật Nương luôn để lộ dấu vết, thể tránh khỏi việc nảy sinh vài suy đoán.

 

Thấy nhiều, cũng liền sinh một chút tâm tư thể để ai . Mông Ân thầm nghĩ, chờ về Lâm Sơn, gặp gỡ nhiều hơn, uống chút rượu, tán gẫu vài câu, cái tâm tư bẩn thỉu dành cho Mật Nương tự nhiên cũng sẽ tan biến.

 

 

Loading...