Mật Nương nghi ngờ nó đến để thở của nàng, sợ nàng tắt thở. Nàng từng điều với Ba Hổ, bảo nàng thần hồn nát thần tính, bậy bạ.
“Tỉnh , dậy liền đây. Đi đóng cửa cho .” Dù Đại Hoàng hiểu, Mật Nương vẫn chán mà lặp điều mỗi sáng.
“Ba Hổ! Ba Hổ!” Mật Nương trùm chăn, gọi ồm ồm. Nghe tiếng bước chân, nàng ló đầu : “Đuổi Đại Hoàng ngoài , đóng chặt cửa , dậy.”
“Có ai mà, cửa mở đóng cũng chỉ thấy.” Mông Ân nào cũng đợi qua mới chịu về. Miệng , nhưng vẫn gọi Đại Hoàng , đóng cửa , còn lấy khóa móc từ bên ngoài.
“Chàng móc khóa ngoài?”
“Há miệng . Gọi .”
Ăn cơm xong, hai hâm phần cơm của Mông Ân trong nồi. Cho ba con ch.ó ăn xong, họ dắt Đại Hoàng đồng cỏ. Ba Hổ xách theo một cái túi da bò, bên trong là lông dê con thuộc, dùng để may áo bông da dê cho Mật Nương mặc mùa đông.
“Đổi ca đây.” Mông Ân thấy hai đến, dậy vươn vai, cuộn tấm nỉ lông trải đất , kẹp nách chuẩn về.
“Chủ nhân, năm nay tính khi nào về Lâm Sơn?” Mông Ân một đoạn , mắt thỉnh thoảng liếc phụ nữ trẻ tuổi sắc mặt hồng hào.
“Khoảng mười ngày nữa thì về.” Đàn ông đều là những sinh vật bá đạo và cảnh giác. Ba Hổ híp mắt, trầm giọng hỏi: “Mắt nữa ?”
Mông Ân giật , lúng túng xua tay: “Chủ nhân hiểu lầm . Ta nhờ nữ chủ nhân mai cho . Nàng quen nhiều cô nương, thể giới thiệu cho một ? Sang năm cũng tự do , cũng cưới vợ, sống yên .” Bãi chăn thả mùa hạ chỉ ba . Người vợ chồng son ngày ngày đôi, vui vẻ hớn hở. Ngay cả Ba Hổ, mở miệng là mắng ch.ó trung thành hơn , thì sự quấn quýt của Mật Nương, cũng chuyện dễ hơn nhiều. Hắn nghĩ, chắc các cô nương Trung Nguyên đều thu vén cuộc sống, thương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-85.html.]
“Muốn cưới vợ thì tự mà lấy lòng . Người gật đầu thì hôn sự tự nhiên thành, cần gì bà mối dắt dây nữa.” Ba Hổ ngần ngại truyền thụ kinh nghiệm. Theo , hai bên đều ý với mới là một cuộc hôn nhân .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Ta quen cũng chỉ vài cô nương đó, lớn nhất cũng mới mười bốn tuổi, đến tuổi lấy chồng.” Mật Nương uyển chuyển từ chối. Nàng sở thích kéo duyên mối, cũng dính mấy chuyện . Ngày tháng thì , lỡ hai sống hòa hợp, bà mối là nàng.
“Vậy... về tự tìm xem .” Mông Ân gãi đầu. Hắn cũng cưới một vợ cha , vướng bận, giống như chủ nhân . Tuy nhà gái của hồi môn ít, nhưng tiền sính lễ mang về đủ cả. Tính qua tính , cũng chỉ tốn tiền đám cưới. so với việc tự dưng một cô vợ, thì vẫn là lời chán.
Mông Ân , hai vợ chồng Ba Hổ cũng gạt chuyện của đầu. Hai tựa lưng . Ba Hổ cầm kéo, cẩn thận cắt bỏ phần thừa tấm da dê con. Mật Nương cầm kim to, vội vàng khâu đế giày. Mệt thì dựa lưng đối phương nghỉ một lát.
“Còn mười ngày nữa về Lâm Sơn, đó thì ? Về Cổ Xuyên ?” Mật Nương lắc mông, nhoài lên lưng Ba Hổ.
“Cuối tháng Tám, quân đội vương đô sẽ qua Lâm Sơn để đến Đại Khang triều cống. Lần đại sứ qua nàng thấy , đưa nàng về xem.” Ba Hổ tay vẫn ngừng, lông dê cắt thừa nhét túi để dành giày, miệng cũng nghỉ: “Ba năm Khả Hãn đưa Khả Đôn (Hoàng hậu) về Đại Khang ăn Tết. Năm nay nữa . Khả Đôn là công chúa Trung Nguyên của các nàng đó. Nếu may mắn, nàng còn thể thấy dung nhan của bà .”
Mật Nương , trong lòng vui sướng. Hắn vẫn nhớ chuyện lúc đại sứ qua, nàng trốn đám đông cắt lông dê.
“Ba Hổ, thật.” Mật Nương nhảy nhót dậy, bóp vai cho , nắm tay đ.ấ.m lưng bên trái, đ.ấ.m lưng bên .
“Chỉ nhất thời thôi, sáng nay trong lòng còn đang mắng đúng ?” Người đàn ông trong lòng thì hưởng thụ, nhưng miệng cứ thích cà khịa, nhất định phá vỡ khí ngọt ngào giữa hai . Hắn sợ Mật Nương rề rà chuyện, thà thấy nàng trợn mắt lườm , giơ chân đạp , còn thấy tự tại hơn.
Quần áo mùa hè giặt giũ, phơi khô cất rương hòm. Da dê Ba Hổ thuộc cũng khô cong, thể cất túi da bò, chuẩn về Lâm Sơn bán cho thương đội. Hôm nay Mật Nương đồng cỏ. Nàng nấu nước nóng gội đầu, tiện tay cọ rửa sạch sẽ nồi niêu xoong chảo bếp. Cái thùng sữa dùng để đ.á.n.h bơ còn nàng cho nước sôi luộc kỹ hai lượt.