“Trong nhà còn việc, tính đây. Sau bảy, tám ngày qua một chuyến.” Không thêm gì nữa, Ba Hổ dậy khỏi lều.
“Nhị thúc.” Ân thị đột nhiên lên tiếng. Nàng theo khỏi lều, cau mày hỏi: “Nhị thúc, ngươi để ý Mật Nương ?”
“Sao ai cũng ?” Ba Hổ nhếch môi , gật đầu thừa nhận.
“Khá lắm nhóc, tốc độ nhanh thật đấy. Đại ca còn tưởng ngươi định độc đến già.” Mãn Đô Lạp Đồ mặt mày tươi : “Nghe là cô nương Đại Khang?”
“Phải, mấy hôm đại tẩu chính là nhờ nàng chăm sóc.”
“Ngươi vẫn thích kiểu cô nương an tĩnh, gây sự, thật thà ?” Ân thị vẫn cau mày: “Nhị thúc, lời thể ngươi thấy phá hoại nhân duyên, nhưng ngươi giúp , cũng tiện giấu ngươi. Ta thấy cô nương đó giống thật thà.”
“Mật Nương trong lòng ngươi nàng là thế nào ?” Nụ mặt Ba Hổ tắt ngấm.
“Gì?” Ân thị mặt ngơ ngác.
“Ngươi giúp ngươi, ngươi tiện giấu . Mật N largeur giúp ngươi còn nhiều hơn đúng , ngươi giấu nàng ?”
Môi Ân thị mấp máy, mặt đỏ bừng. Bị ánh mắt trần trụi của Ba Hổ chằm chằm, nàng nhịn giật giật khóe mắt.
“Nhị thúc nếu , là . Ta cũng là hảo tâm, ai ngờ thành Lữ Động Tân.”
“Được, ngươi , . Ta xem nàng thật thà thế nào. Chăm sóc ngươi mấy ngày tử tế, ngược ngươi lưng là an phận.” Ba Hổ dựa càng xe, híp mắt chờ.
Nói đến nước , cho phép Ân thị im lặng. Nàng đàn ông bên cạnh, lòng vững , nắm c.h.ặ.t t.a.y suy đoán của : “Nhị thúc thấy Bạch Mai ? Nàng mới là thật thà thực sự, ít , ít ý kiến, lời, thuận theo. Còn Mật Nương, nàng ở trong cái lều đó chuyện tuyệt đối trọng lượng. Người khác cãi nàng xen , nhưng nếu ý kiến của nàng trái ngược với khác, phe về phía nàng chiếm đa . Người như thể là thật thà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-53.html.]
“Vậy ? Có chủ kiến, mưu tính mà cũng chê ? Chẳng lẽ thật cưới câm về?” Ba Hổ liếc Mãn Đô Lạp Đồ. Hắn xem như tin , nồi nào úp vung nấy. Ân thị trông dịu dàng hiền thục, bên trong là kẻ thích khua môi múa mép gây sự.
“Ngươi cứ dưỡng thai cho , đợi thương đội tới, sẽ báo cho các ngươi.”
Lời chẳng khác nào tát thẳng mặt Mãn Đô Lạp Đồ. Hắn mang vợ về nhà, cha trói nhốt , trốn em trai ghét bỏ, chỉ thiếu nước thẳng là đuổi .
Ba Hổ , Mục Nhân và nam phó liếc , lặng lẽ cầm dụng cụ đồng cỏ. Bên ngoài lều chỉ còn một nam một nữ im lặng.
“Nàng những lời đó là ý gì? Con bé Mật Nương đó chọc gì nàng? Nếu tự dưng chia rẽ tình cảm ?” Mãn Đô Lạp Đồ sa sầm mặt hỏi.
Ân thị thừa nhận, hơn nữa Mật Nương đúng là chọc gì nàng, chỉ là thái độ nóng lạnh nàng khó chịu. Biết rõ hai thể là chị em dâu mà còn giả vờ như gì, tỏ vẻ thanh cao. Có gì mà thanh cao? Ngoài khuôn mặt , gì nấy.
“Ta là đại tẩu của Ba Hổ, thấy nó đáng thương, lo lắng cho nó thì gì sai? Cha đối xử với nó, nó cưới vợ lòng khó lường, đời đúng là hoàng liên đầu thai, khổ hết chỗ .” Ân thị kêu oan với nam nhân của : “Một phen hảo tâm ai cảm ơn, chuyện ghét nữa.”
Mãn Đô Lạp Đồ dò xét biểu cảm của nàng. Thấy nàng như thật sự thấy tủi , ôm lấy nàng an ủi: “Mạc Bắc bọn lệ trưởng tẩu , huống hồ nương còn sống, nàng bớt quản chuyện của Ba Hổ . Con nó là , khuyên, chỉ tin những gì nó thấy.” Mạc Bắc lệ trưởng tẩu , nhưng truyền thống em chồng lấy chị dâu góa.
“Khi nào chúng về?” Ở đây nhà chồng chào đón, Ân thị nóng lòng về.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Nhanh thôi, thương đội tới là chúng về.” Mãn Đô Lạp Đồ đó còn định giữ liên lạc với Ba Hổ, nhờ thương đội gửi đồ qua , như ở nhà vợ cũng thể diện. Hôm nay Ân thị một trận, mối quan hệ mới hòa hoãn căng thẳng.
……
Mặt trời lặn về tây, tiếng gió nổi lên. Mật Nương bên bờ sông đợi Đại Hoàng lùa dê uống nước. Tiếng gió át tiếng bước chân. Mật Nương khóe mắt thấy bên trái xuất hiện vạt áo màu xám xanh, nàng sợ hãi hét lên một tiếng, đồng thời nhảy lùi sang hai bước.