Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:27:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hắn thứ gì. Từ nhỏ ở trường tư tụ tập bắt nạt con gái. Lớn lên chút còn thích mách lẻo, chuyện thẳng thắn, thích giở trò.” Ba Hổ nghĩ nghĩ, vẫn lí nhí : “Hắn nãy sai , nhưng đ.á.n.h là do cố ý nhân lúc cha say rượu mà thêm mắm thêm muối. Ta cha đánh, bên ngoài .”

 

“Hắn thứ , ngươi cách xa .” Ba Hổ nhấn mạnh câu .

 

“Ta cũng để ý , nhưng thường xuyên qua tìm bọn .” Mật Nương buồn rầu cau mày. Đừng thấy Tô Hợp vẻ để ý nàng, nhưng nàng cảm giác Tô Hợp tình ý gì với nàng.

 

“Người khó đối phó lắm, còn mặt dày, hổ, còn thù dai.” Ba Hổ tiếc lời Tô Hợp. Hắn nhướng mắt Mật Nương: “Hay là ngươi đến nhà mua thịt?”

 

“Nhà ngươi cũng bán thịt?”

 

“…… Thịt bò khô ngươi ăn qua ? Hầm canh ăn sống đều ngon.” Ba Hổ chỉ Đại Hoàng, nhưng nó gặm hết thịt: “Ta lát nữa mang qua cho ngươi một miếng thử.”

 

“Không cần , cũng ít khi mua thịt, là Oanh Nương chạy việc.” Mật Nương thu nụ . Hành động của Ba Hổ khiến nàng nảy sinh ảo giác ý với nàng: “Ta còn tìm nấm, ngươi nếu Đại Hoàng, cứ dắt nó chơi một ngày, tối nó tự khắc về.”

 

“Ai……”

 

“Còn việc gì nữa?”

 

“Tô Hợp , ngươi đừng tin lời .” Ba Hổ trịnh trọng .

 

“Cảm ơn ngươi nhắc nhở, sẽ tự phân biệt.” Mật Nương gật đầu, thẳng qua sườn đồi đầu .

 

Lời của Mật Nương Ba Hổ trong lòng càng thêm lo sợ. Hắn rõ hơn ai hết sự ác độc của Tô Hợp, còn che giấu. Mật Nương liệu lừa gạt ?

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Hắn cực kỳ yên tâm.

 

“Ba Hổ gì với ngươi?” Mật Nương tới, Tô Hợp nhịn hỏi thăm, còn khổ: “Ta đoán chắc chắn . Hắn cho rằng mách lẻo với cha nên mới hại đánh, đó cứ hiểu lầm mãi, dù giải thích thế nào cũng .”

 

“Ngươi đoán đúng , ngươi thứ .” Mật Nương thẳng mặt . Vì , khi Tô Hợp xong, tia oán độc lóe lên trong mắt thoát khỏi mắt nàng.

 

“Hắn vẫn cố chấp như . Chính vì cái tính cách mà quan hệ của với cha ngày càng tệ, cha …”

 

“Tô Hợp.” Mật Nương ngắt lời : “Ta lưng khác, cũng chuyện cũ của Ba Hổ. Ta hái nấm, ngươi thì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-42.html.]

 

“Ta cùng ngươi.” Tô Hợp nhanh hai ba bước lên Mật Nương, lùi , chằm chằm nàng hỏi: “Lúc Ba Hổ , ngươi câu với ?”

 

“Ta sẽ tự phân biệt.”

 

Tô Hợp ngẩn một lát mới hiểu ý nàng, to hai tiếng, chân vấp cái gì đó còn : “Mật Nương ngươi chậm thôi, để ý cỏ đất, đừng ngã.”

 

“Đồ tiện.” Lan Nương thấp giọng khinh bỉ.

 

“Cười cái trứng gì, đồ ác ôn.” Ba Hổ cũng thấy tiếng ngạo mạn đó, càng thêm bực bội.

 

Đại Hoàng ăn xong thịt bò liền chạy. Ba Hổ thấy , một tay túm lấy chân nó: “Trưa đến nhà ăn cơm, g.i.ế.c dê, chạng vạng đưa ngươi về.”

 

Đại Hoàng giãy giụa chân, gáy tóm lấy, đành miễn cưỡng theo đàn ông, thỉnh thoảng ngoái về phía đàn dê.

 

Lúc di chuyển dê bò, Ba Hổ để năm con dê đực thiến cho nam phó trông nhà. Hắn trực tiếp dắt Đại Hoàng đồng cỏ cách nhà xa.

 

“Chủ nhân, ngài còn ?” Nam phó tiếng bước chân, kinh ngạc lên tiếng.

 

“Sáng mai .” Dù , Ba Hổ cũng thể kéo dài thêm. Hơn một ngàn con dê bò, yên tâm giao cho nam phó trông coi. Hắn cha của ông , đành tự vất vả.

 

“Ông cứ việc của ông , lùa con dê đầu đàn về thịt.” Ba Hổ chọn con dê to nhất, mắt chạm cặp sừng nhọn hoắt, chợt khựng .

 

Đại Hoàng thấy động tác của Ba Hổ là ý gì, kích động vẫy đuôi lia lịa, nhảy tưng tưng theo m.ô.n.g dê lùa về.

 

“Con ch.ó tuy nhỏ con nhưng xem cũng ích.” Nam phó chép miệng.

 

là lanh lợi.” Ba Hổ hài lòng liếc ông , cứ như thể con ch.ó của khen.

 

Giao dê cho Đại Hoàng, Ba Hổ về lều rút hai con d.a.o . Trước khi con dê kịp phản ứng, một d.a.o đ.â.m thủng tim. Máu đỏ tươi theo chuôi d.a.o chảy xuống bàn tay to thô ráp. Con cừu mất sức, ngã vật xuống đất, hề kêu lên tiếng nào.

 

Ba Hổ xách chân dê dịch chỗ để lột da. Đại Hoàng quen việc tới l.i.ế.m m.á.u dê. Nhìn là một một ch.ó phối hợp ít .

 

 

Loading...