Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:27:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mật Nương do dự một chút, ánh mắt thẳng của Đại Hoàng, nàng nhận lấy: “Đa tạ Triều Lỗ đại thúc, là con may cho thím nhà đôi giày nhé, tay nghề may vá của con tệ.” Lẽ nàng nên cảm ơn Ba Hổ, nhưng với tình hình ban nãy, trốn nàng còn kịp.

 

“Cũng , hôm nào mang mẫu giày qua cho.” Triều Lỗ tính nàng, khác đối là nhất định trả lễ: “Không nữa, dọn dẹp về đây, ngươi cũng mau về nghỉ ngơi, thấy ngươi mệt cũng nhẹ.”

 

“Cũng quen .” Mật Nương một tay xách hồ lô sữa, một tay dắt chó, bước chân nhẹ nhàng đạp lên cỏ ven sông về. Đi nửa đường, nàng thấy bờ sông đối diện ba rãnh mương dài, trong mương ngâm đầy lông dê, bốn đang xổm bên mương, ấn lông dê xuống nước.

 

“Đại thúc, lông dê trong nhà xén xong ạ? Bắt đầu giặt ?” Mật Nương ba đứa trẻ, chúng nó sức yếu, xắn quần lội thẳng xuống nước ngâm lông dê. Kỳ lạ là khi chúng lội xuống, nước hề vẩn đục.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

“Chưa, chắc còn vài ngày nữa, ngâm lông dê .” Lão râu quai nón bụng bự, xổm một lát là chịu nổi, nhân lúc chuyện, ông dậy đ.ấ.m lưng, hỏi: “Dê nhà Ba Hổ xén sắp xong ?”

 

“Chắc cũng còn vài ngày nữa.” Mật Nương đặt hồ lô sữa xuống, cởi giày, xắn quần, lội qua chỗ nước cạn: “Thúc nghỉ , con mượn đồ của thúc luyện tập , kẻo đến lúc chủ nhân chê con chậm chạp, sa thải con.”

 

“Con bé ! Làm cả ngày mệt ?” Lão râu quai nón kinh ngạc, thật ngờ cô nương nhiệt tình như , mà lời khiến thể từ chối, đúng là lanh lợi.

 

“Nói mệt là giả, nhưng con cũng bẩn, về cũng tắm rửa. Con giúp thúc ngâm lông dê, lát nữa đỡ thêm chuyến nữa.” Mật Nương bước rãnh mương, suýt trượt chân ngã. Dưới lòng mương bùn, mà là mặt phẳng láng.

 

“Cẩn thận, đáy mương lót da trâu, trơn lắm.” Một cô bé thấy vội giữ lấy nàng.

 

“Thảo nào con thấy các ngươi dẫm xuống mà bùn.” Mật Nương xắn tay áo, học theo ba đứa trẻ, ấn đám lông dê đang nổi lềnh bềnh xuống nước cho ướt, bắt chuyện hỏi: “Ngày thường con ngang đây thấy các ngươi, các ngươi còn học ?”

 

“Ừ, bọn cũng từ Tuất Thủy về.”

 

“Ngâm nước xong giặt thế nào? Có lật mỗi ngày ? Giặt xong còn phơi nữa ?” Mật Nương thấy lão râu quai nón về cũng để ý, nàng tiếp tục hỏi cô bé rụt rè: “Đây bộ lông dê nhà thúc năm nay đúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-29.html.]

 

“Ngày mai là giặt, giặt xong còn chọn, chọn xong tách phơi nắng. Vớt chỗ lên sẽ tháo nước, đổ nước mới cho lông dê .”

 

Mật Nương câu trả lời , cũng nữa, cúi lưng, hai tay vò lông dê ấn xuống nước, kéo bung đáy, cố gắng cho xong khi lão râu quai nón .

 

“Cô nương động tác nhanh nhẹn thật.” Lúc Mật Nương lên bờ, lão râu quai nón đưa miếng thịt dê cho nàng: “Hôm nay mới mổ dê, ngươi mang về ăn , xem ngươi gầy gò, chắc còn nặng bằng con Tiểu Ni nhà .”

 

“Thúc, , con thịt của thúc…” Bị cho như , nàng thấy ngại quá.

 

“Cho ngươi thì cứ cầm, ngán nhất kiểu khách sáo của Trung Nguyên các ngươi, mà nổi da gà.” Lão râu quai nón bắt lấy cổ tay Mật Nương, nhét miếng thịt tay nàng: “Không thứ gì , mang về ăn .”

 

“Vậy con mặt dày nhận ạ.” Mật Nương gãi đầu, chút ngượng ngùng hỏi: “Thúc, chỗ giặt lông dê cần thêm ? Nhà con còn đứa em gái bảy tuổi, cao cũng gần bằng Tiểu Ni, đúng tuổi cúi lưng mỏi…”

 

“Được, mai ngươi mang nó tới, Tiểu Ni bọn nó ban ngày đều ở nhà.” Lão râu quai nón đồng ý ngay. Chị tay chân lanh lẹ, chịu khó, em gái chắc cũng kém.

 

Một tay xách hồ lô sữa, một tay xách thịt, Đại Hoàng vẫy đuôi chạy chạy vui vẻ. Mật Nương lòng vui phơi phới, nửa canh giờ còn rầu rĩ trứng gà bồi bổ, giờ sữa uống.

 

tâm trạng của nàng tan biến một nửa khi bước lều. Lan Nương mặt mày xám xịt, bực bội ai cũng mắt, xổm vại nước, liên tục múc nước rửa tay, miệng lẩm bẩm tóc hôi, móng tay cũng hôi.

 

“Hôm nay là ngày lành gì , thịt dê sữa dê, Mật Nương ngươi phát tài ?” Phán Đệ mừng sợ nhận lấy miếng thịt, nhỏ giọng hỏi: “Ăn chung ?” (Ý là tự bỏ tiền mua, thể ăn riêng.)

 

“Một đại thúc cho, ăn chung . À, còn một hồ lô sữa dê, là chỗ chủ nhân nhà thừa, tối nấu uống chung luôn.” Mật Nương vẫy tay gọi cô bé đang nhóm lửa: “Oanh Nương, tìm cho ngươi việc , chủ nhân nhà đó lắm, ngày mai ngươi cùng mắt.”

 

 

Loading...