Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:13:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“May mà còn mang theo hai bộ quần áo.” Oanh Nương thấy may mắn, nàng theo Phán Đệ và Mộc Hương ngoài tìm việc, thấy vóc dáng của nàng, đến cắt cỏ cũng cần.

 

Mật Nương, bọn cũng tìm việc . Có một lão dân chăn nuôi bệnh, trong nhà nhiều việc quá xuể, thuê bọn đến dọn chuồng dê.” Ánh mắt Phán Đệ đầy vui mừng, uổng công nàng ngày nào cũng ngoài giúp đỡ dân chăn nuôi, nếu việc cũng đến lượt các nàng.

 

“Đi hết ?” Mật Nương hỏi.

 

“Trừ Oanh Nương, bốn bọn đều .”

 

“Chuyện , chúng đều thể sống những ngày ăn thịt uống sữa .” Mật Nương xoa tóc Oanh Nương, an ủi: “Ngươi còn nhỏ, việc nặng sẽ cao lên , bọn gặp việc nhẹ nhàng sẽ giới thiệu cho ngươi.”

 

Lan Nương nhịn bĩu môi, ngước mắt thấy Mộc Hương đang khinh thường , nàng liền trợn mắt , lùa vội vài miếng cơm về lều ngủ trưa.

 

“Bữa còn thừa cơm, Phán Đệ tỷ lúc đong gạo tính cả phần của Đại Hoàng ?” Bạch Mai ăn xong, thu dọn đồ đạc, trút hết cơm thừa trong nồi bát, ở ngạch cửa ăn tiếp: “Mật Nương, hôm nay ngươi việc, chủ nhân cũng cho Đại Hoàng ăn cơm ?”

 

“Không liên quan đến , Đại Hoàng tự trông cửa cho chủ nhà, nó cũng đang công đấy.” Mật Nương mà thấy chột .

 

Ba Hổ lúc đang bưng một bát xương dê lén lút . Thấy nước trong bát Đại Hoàng hết, sông múc một bát khác đặt lên cọc gỗ bên cạnh.

 

“Ngươi kiếm con ch.ó ? Tối qua còn thấy một cô nương đến dắt con ch.ó tạp mà, nó của ngươi ?”

 

Ba Hổ ngẩng đầu, khoanh tay một bên Đại Hoàng uống nước say sưa gặm xương: “Không của .”

 

“Không của ngươi mà ngươi còn cho ăn uống tử tế?” Đại ca Ba Hổ dò xét , thăm dò: “Để ý chủ của con ch.ó ?” Tối qua xa quá, thấy rõ mặt cô nương , nhưng vóc dáng cũng thấp.

 

Ba Hổ câu cho đơ , một lúc mới chậm rãi : “Thấy nó đáng thương thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-25.html.]

 

Ánh mắt dừng Đại Hoàng. Nó gặm xương, uống nước xong, lẽ thấy mệt, liền co bốn chân bẹp xuống đất, hai chân đè khúc xương gặm tiếp. Phát hiện đang , nó còn vẫy đuôi ba cái lấy lệ.

 

Hình như cũng đáng thương như nghĩ. Giống y như chủ nó, gầy gầy yếu yếu, nghèo đến mức một bộ quần áo sạch để tắm cũng , đế giày rớt thì dùng mấy sợi dây buộc tiếp. mặt dám nghẹn họng, thù dai, còn gan to đến mức trộn dê đàn của .

 

Mỗi cho rằng rõ bản chất của nàng, nàng mới nhận thức của .

 

“Ta ngươi suy nghĩ thế nào?” Đại ca Ba Hổ thấy ngẩn , tiếp: “Ngươi là ruột của , mang tức phụ mới về, ngươi thể về một chuyến, thế thì mất mặt quá.”

 

“Sau về chắc chắn sẽ ít , ngày tháng gia đình đoàn tụ mỗi năm một ít …”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Được, về.” Ba Hổ lười lải nhải: “Ngày mai lên đường.”

 

Sáng sớm hôm , Ba Hổ đàn ngựa chọn ba con. Nghĩ đến dáng vẻ đường tự nhiên của đại tẩu, hỏi hướng di chuyển của bầy lạc đà, cưỡi ngựa tìm, dắt về bảy con lạc đà cái.

 

“Chỉ hai con ngựa?” Ân thị nam nhân của , nghi hoặc nhíu mày: “Hai chúng cưỡi chung một con?” Không nhà cả trăm con ngựa ? Trông giống lắm.

 

“Đại tẩu cưỡi lạc đà , lạc đà chạy êm hơn ngựa. Ta thấy lúc đường tẩu vẻ thoải mái, nghĩ chắc là cưỡi ngựa đường dài mòn da chân, nên dắt ngựa về.” Ba Hổ ý kiến với đại ca, nhưng giận cá c.h.é.m thớt lên liên quan.

 

Ân thị đỏ bừng mặt, nàng lườm nguýt đàn ông đang trộm bên cạnh, chỉ hận lời hồ đồ, mất mặt đến tận mặt em chồng.

 

Cũng may, vẻ hiểu chuyện đó.

 

“Nhị thúc, ngươi thích kiểu cô nương thế nào? Nếu gặp phù hợp, mai cho.” Ân thị cảm thấy Ba Hổ tệ, mười chín tuổi mà vẫn còn ngây thơ như .

 

“An tĩnh, gây sự, đừng lóc ỉ ôi, cần quyến luyến tình tình ái ái, việc quyết đoán một chút. Ví dụ như c.h.ế.t, nàng thể quyết đoán tái giá.” Ba Hổ nghĩ nghĩ, bổ sung: “Ta định rời Mạc Bắc, đại tẩu nếu tìm nữ tử nguyện ý đến Mạc Bắc, thể đón. Của hồi môn đều . Nếu luyến tiếc cha cũng thể mang cha qua, nhưng cha nhất là bớt lo, đừng việc gì kiếm chuyện.”

Loading...