“Được, hiểu , quan sát thêm một lát.” Mật Nương xoa xoa chân, một lời kêu khổ oán giận. Nàng nhận tiền công ngang bằng khác, còn ké một con ch.ó ăn uống miễn phí, là chiếm hời .
Đến trưa tan tầm, con dê tay Mật Nương vẫn còn một nửa lông xén. Đây mới là con thứ hai nàng xén.
“Các ngươi , xong con về.” Tay nàng dừng, đầu ngẩng lên vội cúi xuống, thấy cỏ trong miệng dê nhai hết, nàng cắt một cọng khác đưa đến miệng nó.
“Buổi chiều ngươi tiếp, bắt xén cũng như mà.” Một phụ nữ tới, tránh Triều Lỗ, thấp giọng : “Ngươi cứ thế , bọn cũng khó , trông như bọn lười biếng trốn việc .”
“Thím đừng nghĩ . Ai mắt đều cả. Nửa ngày các thím nhẹ nhàng xén hai con, xén một con rưỡi còn thấy chật vật.” Nói , lông dê bay miệng, Mật Nương ho khan nhổ , cau mày: “Đều lấy tiền công như , ít thì các thím nhiều hơn một chút. Một hai ngày còn , lâu dài chủ nhân còn thuê nữa ?”
“Triệu tẩu tử, tan tầm.” Có thúc giục.
“Các ngươi , giúp Mật Nương xén nốt con .” Người phụ nữ xổm xuống, trực tiếp lật ngửa con dê, một chân đè móng , một chân đè móng , lách cách vài đường kéo, khuỷu tay của con dê trụi một mảng lớn.
“Thím……”
“Đừng nhiều, ngươi cũng xén .” Người phụ nữ nhét lông dê trong tay cái túi Mật Nương vác ngực. Ba bảy hai mốt xén xong lông, bà cởi dây thừng, thả con dê : “Đi, giao việc thôi.”
“Đa tạ thím.”
“Em gái nhà cũng trạc tuổi ngươi, đều là con gái nhà lành, nếu ông trời tạo nghiệt, các ngươi đáng lẽ ở trong phòng thêu thùa chờ gả .” Người phụ nữ thở dài, an ủi: “Ngươi cũng đừng vội, việc chủ yếu là kỹ xảo và sự thành thục. Xén lông dê khó, thời gian đều tốn ở chỗ lùa dê, bắt dê, dỗ dê. Ngươi luyện tập nhiều là theo kịp bọn thôi.”
“Vâng, con nhớ .” Mật Nương hỏi em gái bà , tình hình hiện nay đơn giản là còn sống hoặc c.h.ế.t. Vế thể hỏi, vế cần hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-19.html.]
Dụng cụ xén lông dê tuyệt đối tự ý mang . Mật Nương cầm cây kéo của thím Triệu, chạy chậm qua giao cho Triều Lỗ. Còn thím Triệu, đang đợi.
“Không mệt ? Xong việc của còn giúp con nhóc đó.” Có phụ nữ hỏi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Vừa nắng khát, mệt. Con bé đó tuổi còn nhỏ hiếu thắng, giúp một tay thì giúp. Nếu nó là đứa lười biếng trốn việc, cũng chẳng thèm để ý.” Thím Triệu xổm bên bờ sông, xắn tay áo nhúng nước rửa tay. Lúc rửa mặt, bà “phi” một tiếng: “Cái mùi dê hôi rửa sạch, lát nữa về nấu cơm, cơm cũng ám mùi.”
“Thế thì khác gì ăn món dê hun khói.” Có .
“Không ở đây bán bồ kết . Nếu ở quê nhà, vốc nắm tro bếp là rửa sạch, đằng đốt phân trâu.” Có moi bùn sông lên xoa tay, oán giận: “Chỗ nào cũng tốn tiền.”
Mật Nương yên tâm Đại Hoàng, kịp thu dọn bản vội chạy đến lều của Ba Hổ xem Đại Hoàng . Nàng tháo dây dắt chó, kéo nó bờ sông uống nước. Gió thổi từ phía đông tới, nàng chọn chỗ thoáng, đập quần áo cho bay bớt lông dê, đó nhúng ướt tay để phủi những sợi lông còn sót , nhưng mùi dê hôi quần áo thì đập thế nào cũng hết.
“Ngươi buổi trưa cứ tiếp tục đây chờ cơm ăn, về ăn cơm xong sẽ .” Mật Nương buộc Đại Hoàng chỗ cũ.
Đại Hoàng ở bên ngoài cơm ăn, Mật Nương cũng cần vì nó mà đốn nào cũng tự nấu cơm bù . Buổi sáng là nàng nấu, trưa và tối cứ thế về ăn cơm sẵn.
“Mật Nương về , mau tới ăn cơm, bọn cũng mới bưng bát.” Lan Nương thấy Mật Nương đầu tiên, dậy gọi: “Ngươi uống nước ? Ta còn để dành nước sôi.”
“Vậy đa tạ, cả buổi sáng dính giọt nước nào.” Mật Nương cũng khách khí, uống cạn nước mới múc cơm, xổm xuống gắp thức ăn. Thấy Triệu A Nãi và Uyển Nhi ở đây, nàng ý hỏi: “Triệu A Nãi và Uyển Nhi dọn ?”
“Dọn , lúc ngươi ăn sáng là dọn , lương thực của hai bà cháu cũng mang .” Lan Nương gắp một miếng thịt bát Mật Nương, : “Mật Nương, nếu hôm nào ngươi tính dọn thì cho bọn một tiếng, đừng im lặng tiếng, ngủ một giấc dậy thấy .”
“Nghe lời của ngươi, ngươi trách Triệu A Nãi ? Người quan hệ gì với ngươi? Dọn còn báo cho ngươi?” Mộc Hương móc.