Năm Mộc Hương, Phán Đệ, Lan Nương, Bạch Mai và Oanh Nương, đây đều lấy Phán Đệ đầu, vì nàng chuyện khéo léo, mất lòng ai, nhân duyên nhất. Không từ lúc nào, Mộc Hương và Phán Đệ trở nên bằng mặt bằng lòng, vị trí dê đầu đàn của Phán Đệ lung lay, và đến hôm nay thì sụp đổ.
“Ngay khi nàng lấy chồng, Phán Đệ chuyện với cứ cà khịa. Hễ câu gì, nàng bẻ lái hoặc châm chọc . Ánh mắt nàng , cũng thấy thoải mái. Ta cứ tưởng đắc tội gì với nàng , nên cứ nhịn. Mãi đến khi Ba Căn đến tìm , mới hiểu tại nàng cứ nhắm . Không nàng ưng Ba Căn , nên cứ bới móc .” Lúc Mật Nương về, Mộc Hương cũng thu dọn đồ đạc cùng. Trên đường, Mộc Hương giải thích cho Mật Nương về sự bất hòa thời gian qua. “Cười c.h.ế.t mất, nàng tưởng nàng là chồng , cứ cái , cái , tính tình , gây sự, nhường nhịn.” Mộc Hương còn cảm ơn Ba Căn, nếu xen ngang gây chuyện , nàng còn Phán Đệ sai vặt cho xoay như chong chóng.
“Phán Đệ tâm cơ cạn , nàng qua với nàng thì cẩn thận một chút.” Mộc Hương dặn dò. Dù thì nàng tin Phán Đệ hôm qua "quên" cho các nàng .
“Vậy nàng thấy Ba Căn thế nào? Hôm đó đến tìm nàng gì?” Mật Nương hóng chuyện.
“Hắn đến hôm cha bắt về . Chắc nhà cưới một cô nương chạy nạn.” Mộc Hương lắc đầu, nhún vai: “Ta cũng cha chồng ngay từ đầu ngứa mắt , nếu gả cũng chỉ khinh rẻ.” Dù nàng cũng lo gả , dù gả cho dân chăn nuôi nhà điều kiện, nàng cũng thể gả cho những đàn ông cùng chạy nạn từ Đại Khang đến. Nàng sợ khổ, chỉ cần đàn ông chịu khó lụng, nàng nguyện ý cùng xây dựng gia đình, vất vả chăn thả, nuôi con.
Chỉ nhắc đến cha Ba Căn mà ấn tượng về Ba Căn thế nào, tức là cảm quan cũng tệ. Mật Nương vuốt ve mặt dây chuyền ngực, : “Dù nàng tuổi còn nhỏ, vội lấy chồng. Sang năm cũng thuê ít bò dê về nuôi, qua hai năm, trong tay cũng cả trăm đầu bò dê.”
Đâu dễ dàng như . Mộc Hương lắc đầu . Thấy sắp đến nhà Mật Nương, nàng dừng bước, thu nụ , một cách nghiêm túc: “Mật Nương, mặc kệ khác nghĩ thế nào, trong lòng thật sự cảm kích nàng, cảm ơn nàng vẫn còn nghĩ đến bọn . Ta cũng gì báo đáp, nhưng sự bụng của nàng, đều ghi tạc trong lòng. Sau nếu việc gì cần đến , nàng cứ .” Nàng gì để cho, chỉ thể hứa một lời hứa suông.
“Vậy may cho đôi vớ .” Mật Nương tự thấy việc là ân nghĩa gì to tát, chỉ là cảnh của Mộc Hương các nàng quá khó khăn, chìa tay giúp, các nàng liền cảm động sâu sắc. ân huệ quá nặng sẽ đè thở nổi, sự bụng đơn phương kéo dài, lâu ngày thể biến thành bố thí, tình bạn giữa hai cũng theo đó mà biến chất.
“Những thứ cho các nàng đều là , các nàng dùng . Những thứ nàng đưa , cũng là nàng cho , dùng .” Mật Nương mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-104.html.]
“Được.” Mộc Hương thấy lòng nhẹ bẫng, mặt nở nụ .
Vào tháng Chín, dân chăn nuôi ở bãi hạ bắt đầu lục tục lùa gia súc trở về, Lâm Sơn náo nhiệt lên. Dưới hạ lưu con sông, bò dê kéo đến uống nước ngớt. Bò dê nhiều, Ba Hổ và Triều Lỗ càng thêm bận rộn. Bò , dê trong bụng đều mang con, việc chăm sóc càng tỉ mỉ hơn.
“Ba Hổ, cơm chín .” Mật Nương ngoài Chiên Bao gọi. Mấy ngày nay cơm trưa, cơm tối đều do nàng . Ba Hổ gác đêm về sẽ nấu sẵn bữa sáng, ăn xong về phòng ngủ.
“Tỉnh .” Ba Hổ lên tiếng. Ngủ cả nửa ngày, tỉnh táo hơn nhiều. Người tỉnh táo, "tiểu " bên cũng chịu yên.
“Mật Nương, nàng đây giúp lấy cái .” Ba Hổ chống dậy, định lừa Mật Nương trong. Mấy hôm nay ngủ bên ngoài, chuyện phòng a đều đình trệ.
Cái cớ quá giả. Mật Nương mắc lừa. Nàng thổi cái còi gỗ, gọi một con ngựa tới: “Ta đưa cơm cho chú Triều Lỗ, mau dậy .”
Nghe tiếng vó ngựa xa, Ba Hổ ì giường nhúc nhích. Đại Hoàng ủi cửa cũng phản ứng. Chờ đốm lửa bụng hạ xuống, mới tốc chăn xuống giường.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Đại Hoàng ơi là Đại Hoàng, mày lanh lợi thông minh, tối nay mày thể gác đêm ?” Hắn sắp "héo" đến nơi .